1 Đây là tuyển tập những mẩu truyện ngắn, ngoại truyện VVLVA viết về Vân Đăng.
. . .
Tôi tên Đăng, con nhà mẹ Mây ba Hải, anh thằng Hậu em chị Thơm.
2
Tôi chạy bán sống bán chết, ba chân bốn cẳng tránh chiếc vọt mây, rồi thế nào đâm thẳng vào giàn mồng tơi nhà con Vân Điệu.
Con Điệu học cùng lớp mẫu giáo lớn với tôi, còn sáu tháng nữa là tốt nghiệp lên tiểu học rồi, nhưng tôi cũng chả biết học dốt như nó có tốt nghiệp được không nữa.
3
Gió rít vù vù, vài cánh hoa bưởi rơi trên đầu nó nhìn ngộ ngộ. Tôi thổi vù đi rồi đu lên cây bứt một bông thật đẹp cho nó. Cái mũi nó khìn khịt ngửi hương hoa trông giống con chó nhà tôi ghê, nhưng con chó không đáng yêu như nó.
4
Mấy đứa hàng xóm chỉ trỏ cười cợt, tôi nghiến răng ken két. Không sao, chỉ cần đợi vài năm nữa thôi, đợi tôi tu thành chính quả rồi, nhất định tôi sẽ bắt nhốt cả lũ rồi biến hết thành lợn sề.
5
Y như thường lệ, cứ đến giờ ra chơi thằng Hải Mùi lại cậy cái quần yếm loe ngoe trước mặt con Điệu. Quần yếm mà to à? Tôi đứng phắt dậy, vênh mặt ra vẻ mình cũng có đồ mới.
6
-"Tại thằng Đăng ném vào đầu tao, thằng Đăng sai trước. "
Hựu Mập tủi thân giải thích, trần đời nó chả sợ ai ngoài con Vân. Nghe đâu có bận nó mải chạy sang nhà bà cả Ngận xem tivi, ba mẹ nó gọi không được liền dắt con Vân sang, vừa nhìn thấy bé Điệu nó liền cun cút chạy về.
7
Bên ngoài có tiếng cạch cửa, ba Hải về, tôi hớn hở đem đôi dép hồng chạy ra đón ba, sợ ba hiểu nhầm, ba đánh đòn nên tôi nhanh nhảu phô trước.
-"Ba ơi ba thằng Hựu cắn đứt dép con Vân nè, ba dính cho nó nghe ba!"
Ba gật đầu rồi bồng tôi lên dịu dàng hỏi.
8
-"Cái thằng Đăng ba sai đi xin mồng tơi lại trốn chui trốn lủi ở đâu rồi?"
Giọng ba Hải gọi hối hả, tôi vội vã nhổm dậy quơ tay qua giậu mồng tơi vặt lấy vặt để, trộm nghĩ sao nấu canh cua cứ phải cho rau mùng tơi vào làm gì nhỉ? Rồi còn rau đay, mướp hương nữa chứ, xong lại còn giã cua hì hụi, lọc tới lọc lui, thật phiền phức quá đi! Cứ bỏ nguyên con cua vào nồi mà luộc, chẳng phải nhàn nhã hơn sao?
-"Đăng ngốc lắm, như thế thì nó chả ngon ý!"
Con Điệu lý giải sau khi nghe tôi thắc mắc, ba tôi đi qua nghe thấy liền khen nó sáng dạ, chê tôi đồ đầu đất.
9
Tôi tí tởn ôm lon sữa sang nhà con Vân, vênh váo khoe khoang.
-"Tao vừa giải toán hộ chị Thơm nhà tao xong, đầu bài là nhà em có năm con chó, bạn Tèo cho nhà em thêm một con chó nữa, hỏi giờ nhà em có mấy con chó? Tao nhắm mắt cũng nói ra được đáp án là sáu.
10
Như thường lệ sau mỗi bữa ăn, nhiệm vụ của tôi là cất nồi cơm, thu chiếu và cầm cái chổi lúa phe phẩy quanh hè. Chị Thơm là con gái nên phải rửa bát, thằng Hậu rất thích loe ngoe ngoài giếng cùng chị, ba tôi thiết kế cái cần trục, nó hay đu lên đấy, khi nước chảy róc rách đầy chậu bát nó khoái chí cười ha hả.
11
Thật không thể hiểu nổi, vì sao một chuyện vui như thế lại khiến ba tôi phừng phừng tức giận, ba xoắn tai tôi đau điếng, khổ sở ca thán.
-"Đăng ơi là Đăng, ba cho con ăn học để con ăn xằng nói bậy thế à?"
Thấy ba vươn người toan với cành tre bên vệ đường làm vọt, tôi mồm năm miệng mười khai sáng cho ba.
12
Ông bà nhìn nhau cười nghiêng ngả, bà thơm má tôi chùn chụt khen đáng yêu rồi bồng tôi ra vườn, ông theo sau chọc ổi cho tôi ăn. Một lát chị Thơm với thằng Hậu cũng qua, được nghỉ Tết rồi nên mấy chị em ở bên ông bà tới tận hôm giỗ cụ.
13
-"Đăng ơi Đăng cho tao ăn cái đùi gà của mày nha!"
Giọng chị Thơm oang oang, lần nào có cỗ ông bà tôi cũng kêu các dì các thím xếp riêng cho mỗi đứa cháu một cái đùi gà hoặc đùi vịt cỡ bự, còn phần chân thì để ba tôi với các chú nhắm rượu.
14
Xả giận xong, tôi hầm hầm chạy về ăn cỗ, không ngoài dự đoán, chị Thơm đã xơi tái cái đùi gà của tôi. Nghĩ tới những thớ thịt mềm mềm, lớp da giòn giòn, tôi tiếc hùi hụi, chị thì vẫn cứ nuốt nước miếng thòm thèm, tham đến mức sáng ba mươi Tết sang bà ngoại ăn tất niên lại tiếp tục bon chen.
15 Chiều tà về nhà, sau khi tắm giặt xong tôi hí hửng chạy vào trong buồng mở hòm lấy quần yếm đẹp đem ra mặc để tối đi xem pháo hoa. Chỉ tiếc, quần của tôi rách tươm, áo cũng tơi tả.
16
-"Thôi thôi, tớ xin. Chỉ cần một con thôi ý, một đứa để rửa bát là được rồi. "
-"Sao vậy? Tao tưởng càng đông càng vui chứ?"
Tôi thắc mắc, nó nghiêm nghị phân tích.
17
Quản ca các lớp khác hát một câu xong "hai ba" một phát là cả lớp hát theo được rồi. Nhưng con Điệu lớp tôi thì khác, nó điệu mà, yểu điệu xoay người một vòng tròn, nhún xuống chào tứ phía xong mới bắt đầu thánh thót.
18
-"Cút đi đâu hả mẹ?"
Tôi hỏi, mẹ đáp.
-"Cút đi đâu thì cút, cút cho khuất mắt tao là được!"
-"Ơ nhưng ai nhặt rau hả mẹ?"
-"Để đó con Thơm nhặt!"
Chị Thơm nghe như tin sét đánh ngang tai, tiếng gào khóc của chị xem chừng còn to hơn tiếng sấm.
19
Ôi chao cái con Vân Thị Điệu, mới có nắm được tay tôi thôi mà nó làm như nó là nữ hoàng của tôi không bằng. Nó sai tôi đủ thứ chuyện trên đời, vênh váo kêu thằng Hựu thằng Hải muốn xách dép cho nó mà nó còn xem xét, riêng tôi mới được hưởng đặc ân đấy chứ.
20
-"Đăng, thằng Đăng hâm, mày bị lên cơn hả?"
Giọng chị Thơm nheo nhéo bên ngoài, tôi mếu máo kể khổ. Mi mắt chị chớp chớp, chị nhìn tôi đầy ngưỡng mộ, chị trộm ước, giá như thời gian quay trở lại, chị cũng ước chị được nhốt trong chuồng lợn trước buổi thi vào lớp một.