21 Hiện giờ là tiết văn, nó và cô đang nghĩ ý tưởng. Cậu nhìn đề văn vò đầu, mặc dù học giỏi nhưng cậu rất ghét viết văn, rõ mất thời gian. Cô văn đọc văn của cậu thường khen cậu có khả năng viết nhưng cần trau truốt thêm.
22 Nó ngồi ngoài xích đu cũng khá lâu, bốn người còn lại cũng đã vào nhà, họ không muốn làm phiền nó hát. Nó nhìn lên trời, những ngôi sao hôm nay rất sáng, nó thấy được ba nó hiện ra sau những ngôi sao.
23 Tiết đầu tiên bắt đầu. Nó mừng rơn vì cái lỗ tai đã được cứu thoát. Cô chủ nhiệm bước vào, nó lấy môn Anh ra chuẩn bị tư thế nghiêm chỉnh học bài. Nào ngờ, ngay cả giáo viên nghiêm khắc cũng muốn làm lỗ tai nó bị điếc.
24 Sáng sớm thức dậy, nó vươn vai một cái rồi xuống nhà. Nó bước đến bếp, chợt một đám người chạy nhanh phi qua nó làm nó suýt ngã dập mặt. Trong khi nó thì vẫn còn đang ngái ngủ, đám người hầu cuồng hắn trong nhà đã phi như bay đi chuẩn bị quà.
25 Bài hát kết thúc, một tràng vỗ tay rồn rã vang lên. Nó như đang đứng giữa một không gian xung quanh toàn người hâm mộ vậy! Nó bước xuống chỗ cô, không kìm được sự vui sướng.
26 Nó hiện giờ đang ngồi trong phòng. Nó vui sướng nghĩ đến ngày mai, ngày chủ nhật mà nó có thể về thăm mẹ và bà quản gia. Có lẽ là ngày vui nhất từ sau khi ba nó mất.
27 Hiện giờ nó đang ngồi trên xe háo hức vô cùng. Cô thì đang gọi điện cho ba mẹ nói là cùng nó về thăm mẹ nó và bà quản gia. Anh và cậu thì chơi game lia lịa, hắn thì đang tập trung lái xe.
28 Bình thường khi bữa trưa xong xuôi là lúc con người nghỉ ngơi. Nhưng ngày hôm nay là một ngày vô cùng hạnh phúc và cũng không thể nói là không xúc động vì vậy đến bây giờ mọi người vẫn còn muốn hỏi thăm nhau rất nhiều điều.
29 Hoàng hôn cũng đã bắt đầu dần buông xuống. Khung cảnh có chút gì đó man mác buồn. Cả bọn nó đã hoàn thành xong việc trồng hoa. Nhìn ai nấy lấm lem đất cát mà tụi nó bật cười.
30 Ngọc Mai đang ngồi bên cạnh nó. Cô thở dài, đang yên ổn cũng được kha khá lâu rồi, tưởng có thể bình yên vô sự mà học tại đây thì nó lại vẫn bị đánh. Thật tình cô không thể hiểu nổi học sinh tại trường Nhất Lâm này nữa, tại sao lại không thể cùng nhau chung sống như một gia đình giống như khi cô và nó còn ở Sky, tại sao lại cứ phải phân biệt với nhau như vậy, đều là con người cả cơ mà? Chợt cửa phòng mở, Nhất Nam và Nhất Hải bước vào trong.
31 Sáng hôm sau tại biệt thự nhà họ Trương. Nó đang làm vệ sinh cá nhân và thay luôn đồng phục trường rồi mới xuống nhà chuẩn bị bữa sáng. Hôm nay lại phải tiếp tục tới trường, nó ngán ngẩm thở dài não nề.
32 Buổi trưa, Nó sắp sách chuẩn bị ra về. Cô ra lấy xe, nó xuống sau và đi cùng Nhất Hải. Từ lúc ở căng tin về tới giờ, cậu quan tâm nó vô cùng. Nào là bắt nó uống sữa, rồi ra lệnh cho Ngọc Mai phải cho nó đi khám lại sức khỏe ở bệnh viện.
33 Nó ngồi trên xe tắc xi. Thực sự là không để đâu hết sự thắc mắc. Ngày hôm nay có hai tên bị bệnh cấp và mãn tính. Nó thử hỏi không biết hôm đi chơi nó có cho hắn và cậu ăn cái gì quá liều không mà bỗng dưng lại có bệnh phát tán.
34 Cậu chở nó về tới nhà, nó vẫy tay chao cậu. Cậu tạm biệt nó rồi lái xe về nhà Nhất Nam. Nếu hôm nay không có hắn, nhất định cậu sẽ thấy rất thoải mái.
35 Nhất Hải chở nó về biệt thự nhà họ Trương. Hiện giờ nó đang rất ngượng ngùng. Nó không còn cảm thấy tự nhiên với cậu như trước nữa. Quả thực, nó cũng không nghĩ là mình có thể ngượng ngùng với hoàn cảnh này đâu vì trước giờ nó rất là cứng rắn.
36 Nhất Nam theo hắn lên phòng, hắn ngồi xuống ghế khó chịu. Anh lên làm hắn giật bắn mình. Anh hỏi hắn: - Hôm nay cậu sao vậy? - Không có gì! - Mình thấy cậu có điều gì đó khó xử, nói đi, mình tư vấn cho! Hắn ngồi chần chừ.
37 Nó chuẩn bị đồ đạc cho tiết sinh hoạt. Hôm nay tâm trạng nó đã tốt hơn mấy hôm trước, không còn thấy khó chịu trong người nữa rồi. Nó xỏ giày rồi xuống sân thể dục.
38 Cậu mở cửa vào trong, nó đang ngồi nói chuyện với Dương Ngọc Mễ. Cậu ngồi xuống ghế, nhìn hắn suy tư. Nhất định cậu phải hỏi hắn cho ra lẽ. Hắn ngồi nhìn nó, hắn đang tiếp tục suy nghĩ về chuyện tình cảm của hắn.
39 Hắn rìu nó lên phòng, người cứ nóng ran hết cả lên. Nó thì không hiểu sao thấy rất ngại, đợt trước có bao giờ thế đâu? Nó ngồi xuống ghế, khổ thật đấy, tự dưng bị thương không à.
40 Nó ngồi lấy bức ảnh của gia đình mình ra xem. Nó vuốt lên hình ba nó, có phải lúc trước ba nó cũng đau khổ như nó bây giờ không? Cảm giác đau đớn tột cùng khi không ai tin tưởng mình.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Truyện Teen
Số chương: 4