1 – trật tự,hôm nay chúng ta có học sinh mới từ trường quốc tế Sidney. Vương Lãnh vẫn đùa giỡn với các nữ nhân trong lớp làm ông thầy già tức xì khói. Nhưng ông ta chẳng làm được gì vì không dám nhìn thẳng vào Vương Lãnh.
2 Cô bé cấp một ngồi ngay ngắn vào cái bàn đôi,bên cạnh là hoa hoa công tử đang mặt mày hầm hầm như sắp đi chém người– chào hoa hoa công tử chúng ta lại gặp nhau.
3 Yui đăng nhầm thì pgải. ——+–+—Sau sự kiện cầm loa đi tỏ tình,số lượng fan của Vương Lãnh tăng lên đáng kể,còn Nhan Tước thì cũng khá ít đi họcVà hôm nay là ngày thứ năm Nhan Tước đi học.
4 Đây là chap 4 hoàn chỉnh. Yui thấy tên chap hơi bị dài ha (=’. ’=)——–+–+—-Một tuần sau,Nhan Tước vẫn đi học đều đặn,không có chuyện gì xảy ra nữa. Và sắc mặt của Vương Lãnh càng xám xịt.
5 Yui chưa đăng #2 à?Nếu chưa thì cmt để Yui bk nha. Ari nhiều =°^°=———+–+—–Nhan Tước thờ ơ nhìn Vương Tiểu Hạ đang nói liên tục tì không nghỉ. Người đâu mà hơi dài thế không biết?-stop.
6 Vương Tiểu Hạ ôm bụng cười sằng sặc,không hề để ý đến con sói cái đang cầm túi bột đứng sau lưng mình cười nham nhở. BÙMMM…. Vương Tiểu Hạ ngơ ngác tròn mắt nhìn tay mình.
7 Nhan Tước về nhà liền lẻn vào phòng,rất tiếc là không được. – con gái,nghà ngươi vừa đi đâu về?Nhan Tước cười “hề hề” gãi gãi đầu,bộ dạng thảm hại y như Vương Lãnh trong tưởng tượng lúc nãy của nhỏ.
8 Ngay sau bữa tiệc hai giờ,trước cửa nhà thủ tướng,nguyên một dàn xe tải đi đến. Người người đi ra đi vào. Tối nay,nhà thủ tướng có rể. Tiểu thư,con gái đầu của thủ tướng Nhan Nhiêm Phong,Nhan Tước có hôn ước.
9 Nhan Tước nhẹ nhàng ra khỏi giường. Vì trọng lượng khá nhẹ nên chẳng ảnh hưởng mấy đến gã đang ngủ say bên cạnh. Mở cửa ban công,bên ngoài sấm sét ùn ùn.
10 Nhan Tước gác chân lên bàn,đầu ngả lên vai Vương Lãnh. Hai người,một điện thoại,một Ipad. Mạnh ai nấy làm việc của mình trừ việc nhai kẹo sigum là giống nhau.
11 Cả ngày chỉ biết ăn và ngủ. Vậy mà Nhan Tước cô nương vẫn ôm tong ốm teo,không mập thêm một chút hay có một tí mỡ thừa nào cả. Vương Lãnh đứng nhìn những gói bánh rỗng từ tay của nhân Tước thả xuống lòng không khỏi quán trách.
12 Nhan Tước ngồi ì trong phòng của hai đại phụ huynh nhà mình không chịu ra ngoài. – con gái lớn rồi thì phải về nhà ngủ với chồng chứ. Nhan Tước ôm gối ngồi ở bàn trang điểm táy máy mĩ phẩm.
13 Nhan Tước chán chường nằm trên bàn liên tục thở dài. Quay sang kẻ sắc lang bên cạnh vân vê lọn tóc ngắn. – làm gì vậy?Nhan Tước quay lại chậm rãi,nhìn Mễ Linh đang ngồi cạnh.
14 Để lại cmt nếu bạn đang còn sống và đang đọc dòng chữ này. Còn ai mà đang lơ lửng và không có chân…. cho Yui…. xin khiếu ạ. ——–+–+—-Nhan Tước hôm nay nhuộm tóc màu vàng nâu.
15 Nhan Tước tung tăng nhảy chân sáo ở phía trước. Vương Lãnh khẽ cười cười. Hắn nhớ năm xưa. . Hắn từng đến đây. . với người hắn từng yêu. – ê,mau lại đây Lãnh.
16 Cây kem trên tay đang tan dần. Thứ chất lỏng màu trắng đục đó đang chảy trên tay Vương Lãnh. Hắn chẳng quan tâm cho mấy,đôi mắt nhíu lại nhìn về phía nào đó.
17 Ánh nắng khẽ len qua tấn rèm mỏng,chiếu lên khuôn mặt đang ửng hồng. Mái tóc trắng nổi trội dưới ánh nắng. Đôi môi khẽ nhấp nháy. Đôi mắt mở to tròn. Nhan Tước nhìn chăm chăm vào cửa kính đang mở hờ.
18 Vương Lãnh một tay ôm eo của Mễ Linh, một tay cần tờ báo Ngôn Viên in hình Nhan Tước mà cười. – ghét ghê, cứ cầm tờ báo đó mà cười mãi thôi. Mễ Linh dụi dụi đầu vào hõm cổ của Vương Lãnh.
19 Nhan Tước ngồi đối diện Vương Lãnh đang ăn ngon lành. Hừ gì vậy? Đã đến nhà cô ăn chực mà còn ăn ngon lành nữa chứ?!Đáng nhẽ cô phải qua nhà anh ăn chực chứ?– Lãnh, Mễ Linh đang chờ anh.
20 Nhan Tước lặng lẽ đi sau cái bóng lớn của Vương Lãnh. Bộ váy ngủ hình thỏ và đôi dép trong nhà khiến cho Nhan Tước lạnh. Tuy thế, mặt ai đó vẫn lộ ra vẻ con nít, nhí nhảy mà không có chút gì gọi là đang lạnh run.