1 CHƯƠNG 1 Tại một nhà kho o ngoại ô thành phố,một bé gái 11 tuổi bị trói vào một chiếc ghế đang từ từ tỉnh dậy. Toàn thân mền nhũn bởi thuốc mê,đôi môi khẽ gọi:” Ông ơi! pama ơi! Mau cứu con,cứu con!”trong lúc mơ màng,bé gái ấy nghe thấy một giọng nói từ ngoài cửa lọt vào:”Lão già đó đã biết chỗ nhốt cháu gái lão,lão đã huy động cảnh sát và người của bang hội đên cứu cháu gái mình,cần phải đưa con bé này đi khỏi đây ngay.
2 CHƯƠNG2; Tuy chưa nhớ ra điêu gì nhưng với nó bây giờ thật là hạnh phúc,được hưởng tinh yêu thương từ mọi người trong gia đình nó sống rất vui vẻ. Mỗi lần cố nhớ về quá khứ nó lại đau đầu,mama nó khuyên không cần cố gắng quá sưc cứ từ từ thôi.
3 CHƯƠNG 3 Thời gian trôi thật nhanh,mới đó mà đã hai tháng kể từ ngày pama nuôi của nó qua đời. Hôm nay,ngyà đầu tiên của một tuần mới,một buổi sáng đẹp trời,từng tia nắng nhẹ đi qua khung cửa sổ tiên vào căn phòn nhỏ của nó.
4 CHƯƠNG 4 Nó bước vào như người mất hồn,nó không thể tin những gì trước mắt mình,kia chẳng phải là pama và ông nội nó sao?họ đang ở đây ngay trước mặt nó.
5 CHƯƠNG 5: Ngày hôm nay với nó thật hạnh phúc,được ở bên gia đình mà nó đã xa trong hai năm ,vui vẻ nói chuyện. Nó kể bao nhiêu là chuyện về pama nuôi,về anh hai nó cho pama nó nghe,còn ba mẹ nó ngồi nghe con gai cưng của họ kể chuyện,với họ bây giờ thấy con gái vui vẻ,vẫn sông mạnh khỏe như vậy là điều tốt nhất mà ông trời ban tăng cho họ rồi,nghe con gai kể về Kai là họ lại hêt long khen ngợi cậu bé đẹp trai lại thông minh.
6 CHƯƠNG 6 Nó theo pama và ông nội về nhà trước,vừa về đên nhà,bước vào cửa nó bị một con nhỏ ôm chặt không thở nổi. Nó đẩy nhổ đó ra -Này sao lại ôm người ta chạt vậy chứ?nó gắt Nhỏ kia òa lên khóc rồi lại ôm nó -Mày về thật rồi!tao nhớ mày quá,cứ tưởng không bao giờ gặp lại nữa chứ.
7 CHƯƠNG 7: Về nhà đồng nghĩa với việc trở lại làm tiểu thư,người thừa kế tập đoàn L&H,gánh trên vai trọng trách lớn. Nó chỉ được thảnh thơi có vẻn vẹn hai tuần lễ,rồi phải nhồi nhét bao nhiêu thứ vào đầu.
8 CHƯƠNG 8: Kai nhận được tin qua ngay lớp Zin,thế là cả hai cúp học đến bệnh viện. 20phút sau tất cả có mặt trước phòng cấp cứu,nó cứ nhìn chăm chăm vào đèn báo trước cửa phòng cấp cứu,ông nội nó ngồi đó với vẻ mặt đăm chiêu,Kai ngồi ôm Zin đang khóc thút thít trong lòng cũng đang bồn chồn không yên.
9 CHƯƠNG 9: “Trên một cánh đồng cỏ đầy xương mù,nó hốt hoảng nhìn xung quanh,chợt dừng tầm mắt lại,nó thấy pama nuôi và mama nó đang vẫy nó. Nó vui mừng cứ nghĩ mình bị lạc vào một nơi xa lạ,may mà có mọi người ở đây,nó chạy lại chỗ pama nuôi và mama nó,nó càng chạy mọi người lại cách nó càng xa,nó cố gắng chạy thật nhanh,vừa chạy vừa gọi”pama chờ con với”.
10 CHƯƠNG 10: Vì sao Miu trở nên như vậy? Hôm nay Kai đi học,zin ở nhà với nó,Zin mở cửa bước vào phòng nó,khong thấy nó đâu,Zin chạy khắp biệt thự tìm nó,hỏi người làm cũng khong ai thấy nó đâu,tất cả nháo nhào đi tìm nó.
11 CHƯƠNG 11: Hôm nay,Kai và Zin đều đi học,nó thức dậy người làm đã chuản bị cho nó một bữa sáng thịnh soạn. Ăn sán xong nó ghé qua bang hội xử lí việc xong nó lại trở về nhà.
12 CHƯƠNG 12: Hôm nay ông nó gọi cả ba đứa vào nói chuyện - ông muốn ba đứa qua Mỹ. -Để làm gì vậy ông?Zin hỏi -qua bên đó tập quản lý tập đoàn và học đại học bên đó luôn.
13 CHƯƠNG 13: Mỹ ……. Nó và Zin sang Mỹ khoảng nửa năm thì Kai và ônh nó cũng sang,cả ba cùng nhập học vào hai trường đại học danh tiếng của Mỹ. Hàng ngày,sau khi đi học về nó và Kai phải đến trụ sở chính của tập đoàn nhà nó bắt đầu tập quản lý tập đoàn,hồ sơ và tài liệu cao như núi chờ nó và Kai đọc rồi phê duyệt.
14 CHƯƠNG 14; Nắng chiếu qua khung cửa váo một căn phòng màu hồng kem,trên giường Zin còn đang cuốn mình như một con nhộng trong chiếc chăn mềm mại. Cửa phòng mở tung(nó đạp cửa vào mà Zin vẫn khong hề hay biết),nó bước vào,tay cầm bình tưới cây,nó đi thẳng đến giường nơi có ai đó đang say giấc ,cầm bình nước xịt thẳng vào mặt Zin.
15 CHƯƠNG 15:Trở về Tại cổng vip của sân bay hai hàng người măc vec đen đang đứng chờ ai đó. Máy bay hạ cánh. Một cô gái từ cổng vip đi ra thu hút mọi ánh nhìn của những người xung quanh,làn da trắng hồng,môi mọng đỏ(mắt đeo kính râm nên k nhìn thấy ạ)mái tóc màu nâu đỏ,nó mặc chiếc váy ren xòe dài bên trên gối điểm nhấn là sợi dây chuyền có gắn viên đá quý hình bông hồng tinh xảo(sợi dây chuyền mà ở chap 2 mình có nói đó),chân cũng đi một đôi dày cao gót màu đen,cùng với cách đi đứng,trông cô gái đó thật quý phái,vâng không ai khác đó chính là nó.
16 CHƯƠNG 16: Hôm nay,nó đang ngồi ăn sáng thì chuông điện thoại reo lên,nó rút điện thoại ra -Sao rùi?nó hỏi -Dạ đã gửi qua mail cho tiểu thư rùi ạ -DK rùi.
17 CHƯƠNG 17: -Này nhỏ kia,học sinh mới phải không? Nó chẳng thèm để ý cứ thế bước đi. -Thái độ đó là sao chứ? Hắn tức nổ mắt quát lên làm đám nữ sinh bu xung quanh giật mình,gạt đám con gái qua một bên hắn tiến thẳng về phía nó.
18 CHƯƠNG 18: Zin cứ nhìn nó như muốn ăn ươi nuôt sống làm nó thấy khó chịu,nó quay qua nhéo cho nhỏ một cái,nhìn lên bảng hất hàm một cái,Zin đau quá nhưng chả dám kêu(chị hai mà)quay đi,nó lấy cai ipad ra xem vài mẫu giày mới thiét kế chuẩn bị tung ra.
19 CHƯƠNG 19: Trong chiếc chăn ấm áp,Zin nhà ta còn đang mơ đk gặp bạch mã hoàng tử thì chuông điện thoại cứ reo ầm ầm làm mất mộng đẹp. Thò cái tay ra khỏi chăn,zin vơ vơ lấy đt tắt cái ‘’rụp’’,nhưng chưa đấy 5s sau chuông dt lại kêu ,lần này thì nàng Zinc ho cái đt bay thẳng lun vô tường đáp đất ‘’nhẹ nhàng’’(tời oi smartphone đó nha).
20 CHUONG20 Buổi học kết thúc xớm,chia tay Zin Cen chạy ngay đến bar vs hắn. Về đến nhà nó đi thẳng lên phòng,ngả người trên chiếc giừơng êm ái,hôm nay nó rất mệt mỏi,nó nằm đo suy nghĩ,cái cảnh lúc sáng lại hiện lên tronh đầu nó.