161 Từ khi thành lập đến nay, nhân số của tổ hành động đặc biệt thuộc Cục an toàn quốc gia của Trung Quốc chưa bao giờ có quá mười người. Không hề nói ngoa, thành viên của tổ đặc biệt hoàn toàn là những người tinh nhuệ nhất được chọn lấy trong phạm vi cả nước.
162 Chu Tĩnh Hàm hiểu lầm Lâm Bắc Phàm. Hắn cũng chẳng chỉ đích danh nói rằng muốn Chu Tĩnh Hàm tới đây phục vụ. Hắn chỉ muốn tìm một cô gái tốt nhất Kim Ngọc Thiên Đường này mà thôi.
163 "Thì ra, Chu Tĩnh Hàm mới là người nhút nhát. Nghĩ lại thì một người nổi tiếng, tài ba ở Bắc Đại, người khác muốn chiếm lấy còn không được thì làm sao có thể xoa dầu cho người khác? Chắc chắn là do cô ta không dám đắc tội với mình cho nên mới muốn hù dọa mình.
164 Sau khi nghe Đường Thiết Sơn nói xong, Lâm Bắc Phàm cũng phải bội phục thần thông của lão. Anh hai của Nam Thành quả là danh bất hư truyền. Nhớ lúc trước, Liêu Thiên Cửu ở Nam Thành cũng là người nổi danh, nhưng một khi phải động thực sự thì vẫn còn kém Đường Thiết Sơn một chút.
165 - Có phải định vi phạm thật hay không? Còn không đi làm đi?Liễu Vi trừng mắt nhìn Lâm Bắc Phàm, nói một cách giận dữ. - Vi nhi!Lâm Bắc Phàm đóng chặt cửa, chậm rãi bước tới trước mặt Liễu Vi, yên lặng nhìn cô, cảm thấy xúc động:- Em thật tốt.
166 Ấy, cái cô thần bài Nhật Bản Kiyoko Ito kia cũng thua trong tay mình, tự nhận là người hầu của mình. Mà cái người phụ nữ kia cũng thật là người dứt khoát, nói chuyện quả nhiên giữ lời! Chỉ là cô bé Carole kia cũng không dễ xơi đâu, dám yêu dám hận, tính cách như một quả ớt nhỏ vậy.
167 Ở Tổng hội giải trí Hoàng Gia Lâm Bắc Phàm chẳng còn hy vọng gì. Dù sao thì cũng chẳng còn trông cậy gì ở Carole nữa. Cũng may mà hắn và Tiểu Kim nhớ tới Chiếc thuyền Nô-ê trên mạng, một người một rồng rời khởi Tổng hội giải trí Hoàng Gia, khuôn mặt đã hiện đầy vẻ hèn mọn bỉ ổi.
168 Chiếc thuyền Nô-ê cuối cùng cũng không nói là muốn Lâm Bắc Phàm xử lý người nào. Nhưng Chiếc thuyền Nô-ê lại hẹn gặp mặt Lâm Bắc Phàm một lần nữa. Thời gian là chín giờ rưỡi sáng, địa điểm thì cũng chính là nơi lần đầu tiên họ hẹn gặp nhau, bên cạnh giả sơn của công viên Nhân Dân.
169 Chu Tĩnh Hàm hôm nay vì có thể gặp mặt người mà mình ngày nhớ đêm mong, Ca chỉ là một truyền thuyết - Người đã cho mình một phần chân tình ấm áp trong cái xã hội lạnh lùng này, thế nên cô đã đặc biệt ăn mặc cẩn thận hơn nhiều.
170 Ánh mắt của Lâm Bắc Phàm lúc này mới nhìn về phía Chu Tĩnh Hàm. Hắn rít thật sâu một hơi thuốc, phun ra một luồng khói, nhìn về phía đám khói giữa không trung, nở nụ cười khổ nói:- Có lẽ chúng ta căn bản không phải là một loại người.
171 Thế giới này vốn tràn ngập những mặt đối lập. Một việc vốn có thể nói là xấu nhưng khi suy nghĩ ngược lại một chút thì nó lại tràn ngập những mặt tốt.
172 Tiểu Lâm Ca nằm trên giường, gác chân lên cao, trong miệng ngậm một điếu thuốc, đang được truyền tĩnh mạch, nhìn cái chân phải đầy băng gạc, trong lòng thật sự buồn bực.
173 Nữ y tá xinh đẹp đứng trước mặt Lâm Bắc Phàm, hơi khom lưng, vừa sắp xếp lại dụng cụ trên bàn, vừa nói:- Anh hiện giờ đang điều dưỡng, cho nên không nên ăn những thứ quá nhiều mỡ, cũng không nên uống rượu, không nên tức giận, biết không?Giọng điệu của cô mặc dù hòa ái nhưng bên trong lại mang theo một chút ý tứ ra lệnh.
174 Lâm Bắc Phàm nhìn Tô Tình Nhi ngồi trước mặt mình không ngừng chọn thức ăn, lại có một loại cảm giác bất an như ngồi trên đống lửa. Hắn hiện giờ hiển nhiên cũng coi như là có chút tiền, không thèm coi vào đâu.
175 Đang lúc Tô Tình Nhi khoanh tay trước ngực hờn dỗi với Tiểu Lâm Ca, mà Tiểu Lâm Ca đang ăn uống ngon lành thì một tên mập cân nặng không dưới hai trăm cân, miệng đầy hơi rượu liền vọt tới, chút xíu nữa là đụng vào Tô Tình Nhi.
176 Trong ánh mắt sùng bái của mấy người cảnh sát, Tiểu Lâm Ca và Tô Tình Nhi rời khỏi nhà hàng. Tô Tình Nhi còn cho rằng đám cảnh sát đó bởi vì mối quan hệ của mình mà không dám đắc tội, nhưng không biết rằng đám cảnh sát này là bởi vì Tiểu Lâm Ca mà phóng ra ánh mắt sùng bái.
177 Hai người Tiểu Lâm Ca và Long Yên Nguyệt giật nảy mình, không hiểu tại sao Liễu Vi lại tìm bọn họ vào lúc này, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao? Chẳng qua hai người bọn họ vẫn là vội vàng đứng dậy, đi mở cửa phòng bảo vệ.
178 Tiểu Lâm Ca hai tay ôm đầu rên rỉ cả nửa ngày, cú va chạm vừa rồi làm hắn bị thương nặng nhất, đầu tiếp xúc thân mật với ghế trước làm cho hắn thiếu chút nữa nghẹt thở.
179 Tiểu Lâm Ca rất vô tội gãi gãi đầu, nói:- Đó đã là cực hạn của anh, em muốn phù chính*, chỉ sợ là không có khả năng!(*: Ngày xưa từ thiếp lên vợ cả thì gọi là phù chính)- Anh bởi nằm mơ giữa ban ngày đi, tôi có chết cũng sẽ không thích anh!Long Yên Nguyệt tức giận phản bác.
180 Đám thanh niên bất lương nhìn thấy khóe miệng giật giật, đôi mắt trợn trừng trắng dã. Ở trước mặt tên tiểu tử này nhìn như có vẻ rất hoành tráng, nhưng trên thực tế lại rất ngu ngốc chẳng biết gì cả, thật có thể chiến thắng bọn chúng sao? Trong lòng bọn chúng vô cùng hoài nghi, nếu như tùy tiện tìm một kẻ cũng có thể chiến thắng được bọn chúng vậy thì bọn chúng cũng chẳng cần phải ra ngoài lăn lộn nữa.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50