Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bầu Trời Trong Trẻo

Thể loại: Đô Thị, Bách Hợp
Số chương: 72
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Tên gốc: Thuần tịnh đích thiên khôngThể loại: hoa quý hoa vũ, đô thị tình duyên, hương thôn ái tình, 1×1, HEEditor: Bách LinhĐây là câu chuyện tình yêu nho nhỏ giữa một sinh viên và một cô chủ tiệm cơm, cho nên không có ngự tỷ, không có hàng xấp hàng xấp tiền mặt, chỉ có những tình tiết của những con người nhỏ bé bình thường.

Danh sách chương Bầu Trời Trong Trẻo


Chương 1

1 Ngày 7 tháng 9, tân sinh báo danh.

Toàn bộ thành phố nhỏ đột nhiên như toát ra vô số sinh mệnh tươi mới, bồng bột sinh trưởng trong bầu không khí khô nóng còn sót lại của tháng chín.


Loading...

Chương 2

2 Trên hành lang ký túc xá không ngừng truyền đến tiếng ồn ào hưng phấn của đám con gái, bất quá cũng chỉ là không ngừng tham khảo về vấn đề ăn uống dinh dưỡng.


Chương 3

3 Khi Lan Hinh tiến vào phòng, không khỏi nhìn quanh một chút. Khi cô còn đi học, đương nhiên không ở nơi này.

Ký túc xá của trường phân theo cấp bậc, cực kỳ may mắn là khi cô đi học, trong trường vẫn còn bảo lưu hai toà nhà cũ tường tróc loang lổ, hơn nữa dày đặc dây thường xuân xanh um bám trên.


Chương 4

4 Tháng chín trời tối muộn, tám giờ mà trên bầu trời vẫn có quầng sáng mờ mờ, nhưng đèn đường trong vườn trường đã nối đuôi nhau sáng lên.

Ánh sáng mờ ảo, tạo thành những bóng ảnh hoạt bát tới lui của đám thanh thiếu niên trên con đường vắng vẻ…

Lan Hinh cầm cà men vội vàng trở về, ánh đèn đường kéo dài bóng của cô, rồi thu gọn, sau đó lại kéo dài.


Chương 5

5 Việc làm ăn buôn bán của [Lan tâm thực phủ] vẫn tốt như thế, những người lớn tuổi đưa con cái đến đây ăn cơm sẽ luôn chào hỏi Lan Hinh, thậm chí đôi khi bận rộn quá, vài sư đệ sư muội quen biết còn có thể phụ làm phục vụ, giúp lấy bát đũa cho khách.


Chương 6

6 Việc làm ăn buôn bán của tiệm cơm của Lan Hinh rất tốt, đã có vài người khách đứng chờ bàn để ngồi, đương nhiên sớm không còn chỗ cho bà chủ.

Cho nên Lan Hinh liền nhẹ nhàng nghiêng người né tránh vài người khách cùng mấy cô bé phục vụ đang bưng khay, chào mấy người khách quen, sau đó tới cửa thuận tay lấy cái ghế vốn để cho khách ngồi chờ bàn đưa cho Ninh Vũ: “Em ngồi một chút đi, tôi lập tức sẽ ra ngay.


Chương 7

7 Lan Hinh nắm tay Ninh Vũ đi qua ngã tư đường, quẹo trái, Ninh Vũ cũng không hỏi cô định đưa mình đi đâu ăn cơm, chỉ im lặng đi theo, cuối cùng đi vào một khu chung cư nhỏ, lúc này Ninh Vũ mới nghĩ ra, có lẽ cô muốn đưa mình về nhà.


Chương 8

8 Ninh Vũ ăn ngấu nghiến, Lan Hinh lại ăn rất chậm, chiếc đũa thi thoảng gắp một chút thức ăn, bới một chút cơm, sau đó mỉm cười nhìn bộ dáng như quỷ đói đầu thai của Ninh Vũ, lòng dâng tràn ấm áp.


Chương 9

9 Cứ thế, tháng chín bắt đầu, trời thường xuyên âm u, thi thoảng sẽ mưa, thời tiết đã ngày càng lạnh. Áo phông cộc tay đã bị vứt bỏ hoàn toàn nửa tháng trước, áo sơ mi dài tay và áo thun tựa hồ trở nên quá ngắn, sinh viên trong trường hơn phân nửa đều mặc áo khoác, có mấy người sợ lạnh thậm chí đã choàng áo lông.


Chương 10

10 Sau lần sửa cửa tủ đó, Ninh Vũ không đến căn nhà cũ đó một mình nữa, ý tưởng ban đầu muốn đến giúp Lan Hinh dọn dẹp một chút chung quy thất bại.

Đôi khi Ninh Vũ nghẫm lại liền cảm thấy buồn cười.


Chương 11

11 Sau này Ninh Vũ mới biết vì sao một thời gian dài như thế mình mới có thể gặp được chủ nhân của “Yêu không rời”.

Bởi vì cuối tuần Tiếu Kiền sẽ về nhà, thời gian cô đến ngắm cá là thứ tư hàng tuần, cố định như thế, bởi vì ngày đó cô không có lớp.


Chương 12

12 Vì thế trừ cuối tuần, thời gian Ninh Vũ đến [Lam tâm thực phủ] cũng thêm một ngày, đó là thứ tư.

Lúc ban đầu nàng rất do dự, không biết mình làm thế có phải là xâm nhập vào cuộc sống bình tĩnh an bình của người khác, quá mức vô lễ hay không.


Chương 13

13 Thời gian cao trào cũng không kéo dài liên tục, ngày càng nhiều sinh viên trong trường lưng vác ba lô tay xách túi rời khỏi trường, thời gian [Lan tâm thực phủ] đóng cửa tuy cũng không thể sớm hơn bao nhiêu, nhưng số lượng khách đã giảm bớt nhiều lắm.


Chương 14

14 Buổi chiều Tiếu Kiền gọi đến, chúc Lan Hinh sinh nhật vui vẻ, chỉ là hôm nay phải chấm thi, có lẽ bận, không tiện tới. Quà được mang đến sau đó, dĩ nhiên lại là một chậu hoa lớn từ cửa hàng bán hoa bên kia, đặt trong tiệm, xanh tươi mơn mởn, Lan Hinh rất thích.


Chương 15

15 “Tới khi nào vậy?” Lan Hinh ôm Ninh Vũ, giọng nghẹn ngào.

“Lúc chiều, em nghĩ hôm nay sinh nhật có lẽ chị sẽ về sớm một chút…. ” Ninh Vũ ngơ ngác ôm Lan Hinh, thân mình gầy yếu của Lan Hinh khiến nàng có chút đau lòng, lại không biết phải làm thế nào mới tốt.


Chương 16

16 Hai người ngủ thẳng đến giữa trưa mới rời giường. Ninh Vũ vốn đang ở độ tuổi ham ngủ, đối với người hơn hai giờ sáng mới ngủ thì ngủ đến giữa trưa thật sự là chuyện rất bình thường.


Chương 17

17 Nước rốt cục cũng nguội, lâu như một thế kỷ.

Lan Hinh cầm lấy bàn tay Ninh Vũ, vỗ về mu bàn tay, hỏi: “Khi nào thì về?”

Ninh Vũ ngẩn ra, cũng không trả lời, chỉ đưa ly nước cho Lan Hinh: “Uống chút nước đi.


Chương 18

18 Về nhà, Lan Hinh đã ngủ, Ninh Vũ có chút ảo não khi nhận ra mình vừa đi một cái lại mất nhiều thời gian đến vậy.

Đặt đồ mới mua xuống, cảm ơn người giao hàng của Trung tâm thương mại, Ninh Vũ nhẹ nhàng đi đến bên giường, đưa tay, vô cùng dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Lan Hinh, Lan Hinh từ từ tỉnh lại: “Về rồi à…cơn buồn ngủ của tôi tựa hồ đột nhiên nặng hơn…”Lan Hinh nói, khoé môi cong lên cười cười tự giễu.


Chương 19

19 Khi Lan Hinh và Ninh Vũ cùng Tiếu Kiền rời khỏi tiệm thì cũng đã muộn rồi.

Trường học vào ngày nghỉ đặc biệt lạnh lẽo vắng vẻ, một số sinh viên hiếm hoi ở lại cũng sợ hãi cái lạnh mùa đông, đã sớm trở về ký túc xá, hưởng thụ không khí ấm áp.


Chương 20

20 Lúc Ninh Vũ đi, Lan Hinh tiễn nàng ra sân bay, đây là yêu cầu của Ninh Vũ.

Buổi sáng, nàng ôm Lan Hinh làm nũng: “Đi tiễn em nhé……Em muốn phút cuối cùng trước khi rời đi vẫn có thể nhìn thấy chị……Em không nỡ xa chị!”

Lan Hinh mỉm cười, ngẩng đầu lên, hôn cằm nàng, sau đó dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn một cái: “Biết bao giờ em mới chịu lớn đây?”

Ninh Vũ lẩm bẩm: “Em còn nhỏ lúc nào chứ, dáng vóc còn cao lớn hơn chị này……Em là không nỡ, muốn giờ phút nào cũng có thể nhìn thấy chị, chị lúc nào cũng ở bên em.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tục Nhân Hồi Đáng

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 100



Đừng Để Cô Ấy Cô Đơn

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 43


Đem Em Nhai Nuốt

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 23


Thần Điêu Đại Bịp

Thể loại: Đô Thị, Khoa Huyễn

Số chương: 50


Ngạo Mạn Và Biến Đen

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50


Bán Ngâm

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50


Khẩu Thị Tâm Phi

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 20


Siêu Phẩm Vu Sư

Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn

Số chương: 50


Ôsin Nhà Bộ Trưởng

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 21