61 Trình Nhị lão gia sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở Tịnh Châu, theo lý hẳn là thăng chức, nhưng bộ Lại chậm chạp không tin tức, tuy nhờ nhiều người hỏi, tin tức trả lời đều là yên tâm yên tâm, lúc này khẳng định là thăng chức, chỉ là chưa đến lúc, ít ngày nữa nhất định có tin tức chính xác truyền đến, được bổ nhiệm Thứ SửDương Châu.
62 Mười bốn tháng tám, Tôn quan chủ dẫn dắt các đệ tử làm một cái lễ cúng bái, Trình Kiều Nương cùng nha đầu vào nhà mới. Trên đường đến hậu viện, Tôn quan chủ phái một tiểu đồng phụ trách việc hương khói.
63 Thấy Trương gia mở cửa, Trình Nhị lão gia mừng rỡ, cũng lôi kéo Lưu Phác vội lại đây. "Lão gia nhà ta không ở nhà. " Gã canh cổng thấy được, lập tức hí mắt kéo mặt nói.
64 * Tùy hỉ có nghĩa là vui mừng theo, thấy tâm mình bừng lên niềm vui theo với niềm vui của người. Bái Nguyệt thần sớm đã xong, bọn nhỏ đều bị đưa trở về ngủ, trong viện Trình lão phu nhân vẫn sáng đèn, vú già nha đầu đều đứng bên ngoài, vắng lặng không tiếng động.
65 Thấy có người nhận đồ của các đạo cô, người chung quanh cũng nhịn không được ồn ào. "Người bán hàng rong, không sợ ăn rồi không đi được a. "Trong đám người có người hô, ý vị thâm trường, khiến cho một mảnh tiếng cười.
66 Bên trong Huyền Diệu Quan , Xuân Lan có chút không kiên nhẫn xua tay. "Còn muốn hỏi ta cái gì? Đồ vật ọ đưa tới là được rồi, ngươi liền nói cho Thanh Mai, Xuân Lan đã tới là được.
67 Tuy rằng đã được tiểu thư nhắc nhở đoán được thân phận bất phàm, nhưng thật không nghĩ tới bất phàm đến như thế, nhìn lão giả kia gia cũng không phải thực thu hút a.
68 "Này, nàng cứ như vậy đi rồi?" Nàng thì thào nói, "Tiểu thư làm sao bây giờ?""Không phải lại đưa tới hai nha đầu rồi sao?" Quản sự nghe thấy được không kiên nhẫn nói phủi xiêm y, nhìn nhìn sắc trời, "Tốt lắm, ta phải đi, nơi này liền giao cho đạo cô, ngươi tốn nhiều tâm rồi.
69 Bên trong chợ phía đông phồn hoa náo nhiệt , không phải nơi người bán hàng rong kiếm ăn, đi qua mấy đường cao giọng rao hàng mới tạm đủ sống. Người bán hàng rong buông gùi trên vai xuống, dùng tay áo lau mồ hôi, nghỉ ngơi.
70 Một tiểu đồng từ trước điện đi tới. Vốn là thăm dò trong phòng, trước tấm bình phong lại không một bóng người. "Tiểu thư, tiểu thư. " Tiểu đồng có chút sợ hãi, vội gọi.
71 Nha đầu nhìn thấy cung Thái Bình, tuy rằng mới ở một tháng, từng ngọn cây cọng cỏ nơi này dường như biết rõ ở trong lòng. Hủy diệt có một phần lực của nàng, xây lại cũng có một phần lực của nàng.
72 Lão giả từ trên núi chậm rãi xuống, nhận khăn tay lão bộc đưa lau mồ hôi, nhìn Huyền Diệu Quan cách đó không xa. Bên trong Huyền Diệu Quan không ngừng có người ra ra vào vào.
73 Trình Kiều Nương nâng mắt lên nhìn lão giả, cho nên nói, người thông minh chính là người thông minh, bọn họ phải biết rõ điều mình muốn biết mới có thể an tâm.
74 Trình Kiều Nương bừng tỉnh từ trong mộng. Đã thật lâu nàng không nằm mộng rồi, cứ nhắm mắt việc người không biết đến lúc mở mắt đã tỉnh. Có lẽ là bởi vì nàng không biết mình là ai, cho nên ngay cả mộng cũng không biết.
75 72. Tiểu thư nào trong nhà đáng giá để Tào đại quản sự tự mình lại đây?Mấy nam nhân nữ nhân có chút mơ màng. "Kiều Tiểu thư a. " Tào quản sự nhíu mày nói.
76 Trình Kiều Nương cầm hộp lót dạ Kim ca nhi đưa lên tùy ý kiểm tra rồi thả xuống, tỳ nữ vội cướp cẩn thận gói lại. "Cái này, ngươi lấy trở về đi. " Trình Kiều Nương ngồi thẳng người nói.
77 May mà đúng lúc này, đúng như Tào quản sự nói hắn được mời vào cửa, nhưng không khéo, Trình Kiều Nương ngủ. "Tiểu thư thân mình không tốt, thấy mệt, nhị vị thứ lỗi.
78 Nhìn bên trong bát nước trước mặt, trong trẻo tuyết trắng, nhìn qua liền thấy tĩnh tâm. "Đa tạ. " Trần Tứ lão gia nói, bưng lên uống một hơi vài ngụm.
79 Trần Tứ Gia nhịn không được nhìn về phía sau bình phong, phát hiện không biết khi nào thì bóng dáng ngồi ngay ngắn này đã nằm nghiêng. "Ai, tiểu thư, đừng ngủ?" Hắn hoảng sợ vội gọi.
80 "Mẫu thân, Phật nói, tu công đức lại tu mặt mũi, chúng ta tu cái gì a, ngay cả cái lót dạ đều không đưa đến, còn trông cậy nàng có thể thiệt tình cầu nguyện thần phật giúp chúng ta sao?" Trình Lục Nương nói.