41 Gió thu hiu hiu, mây bay lững lờ"Ngày mai là một ngày đẹp trời. " Trình đại phu nhân nhìn trời nói. Cơm chiều còn chưa mang lên, một ngày đã chấm dứt, thời điểm nhập nhoạng tối.
42 Tuy rằng sớm đã dự đoán được đến đây sẽ càng gian nan hơn so với trong nhà, chỉ là đến lúc gặp phải, nha đầu vẫn tức giận khó sống. "Khá lắm ác nô, hắn làm sao dám!" Nàng nói, "Chẳng lẽ trong nhà bán nhiều người như vậy, đều còn không giáo huấn sao? hắnkhông sợ chúng tasẽ tố cáo?""Nếu dám làm, tự nhiên là không sợ.
43 Nha đầu nhìn chung quanh liếc mắt sương phòngquan chủ một cái. "Đạo cô ở trong này ở mười mấy năm rồi? Này thật sự là bần khổ a. " Nàng nói. Quan chủ từ ngoài cửa đi tới, trong tay cầm một miếng thịt.
44 Lão bộc cũng hai đạo cô giúp đỡ lão giả cẩn thận ngồi ở hành lang ở dưới đình nghỉ chân. "Làm thế có chết người không?" Một đạo cô khẩn trương hỏi, nhìn vệt máu ở hai tai lão giả.
45 "Cá chỗ chúng tanổi danh nhất thành Giang Châu, trước kia thời đang còn lũ lụt, ngoài cửa nhà chúng ta liền có thể thấy cá. " Quan chủ cười nói, nhiệt tình chỉ vào đĩa cá nóng hôi hổi mới vừa mang lên.
46 Màn đêm hạ xuống thì nha đầu đứng ở góc tường chính điện nhịn không được rùng mình. Thời tiết trên núi này, vào thu so với ở nhà lạnh hơn rất nhiều. Nàng nhịn không được ôm đầu vai, bóng đêm trên ngọn núi so với địa phương khác càng tối đen và càng im lặng, tiếng chim thú kêu to cũng phá lệ rõ ràng.
47 Trình Kiều Nương vòng quanh đạo quán hai vòng, cùng ngày xưa bất đồng, nàng lần này đi vô cùng chậm, thỉnh thoảng dừng lại. Nha đầu có chuyện trong lòng, cũng đi không yên lòng, thình lình đụng vào người Trình Kiều Nương không biết khi nào thì dừng lại.
48 Trên đường thỉnh thoảng có người vác bùn, cỏ khô đi qua, vô cùng - náo nhiệt, người đại Huyền Diệu Quan nghe được là Tiểu Huyền diệu trên núi tu bổ nóc nhà, trong lòng liền mùi vị phức tạp.
49 Su khi Bán Cần đi rồi, Trình Kiều Nương liền đứng ở dưới hành lang. Làm cho một thiếu nữ đêm tối bước vào sân quan chủ này, dù là biết rõ có hán tặc ở bên trong, có bao nhiêu người can đảm làm.
50 Tiếng sấm cuồn cuộn, sét từng trận, chỉ là so với trận vừa rồi còn kém xa. Nhà đã bị đốt một nửa rồi, mưa dần dần làm tắt lửa. Ánh lửa lúc sáng lúc tối, chiếu một đoàn bóng dáng ngồi trong mưa to.
51 "Vừa mới vào đạo quá không đến vài ngày, quan chủ đã bị sét đánh chết, chuyện này. . . "Ríu rít cạc cạc vừa nói vừa cườitruyền đến từ phía sau cửa, vú già dẫn đường mất mặt liên tục dậm chânrồi ho khụ, tiếng cười nói phía sau cửa chợt rời rạc.
52 Thời điểm sắc trời còn sớm, Trình Nhị lão gia đã ở một đầu ngõ trong thành đợi một hồi lâu rồi, phía sau đi theo hai gã sai vặt, đang cầm mâm lễ vật, chân đều đã đứng tê rần.
53 Chu Lục Lang đi Giang Châu một chuyến, lúc quay lại, bên cạnh thêm một tiếu nha đầu trẻ tuôit, người trong nhà sợ ngây người. Sau khi trò chuyện ở chỗ phụ thân mẫu thân, nha đầu này bị mọi người sôi nổi đoán lai lịch, thành nha đầu thiếp thân của Chu Lục Lang.
54 Mang hộp đựng thức ăn lên, Bán Cần thi lễ lui ra phía sau vài bước ngồi chồm hỗm sau lưng Chu Lục Lang. "Ăn đi, lần trước ngươi nếm qua ở chỗ ta, chính là món này.
55 Bánh mỳ thái bình?Nha đầu ngẩn ra chợt cười khanh khách đứng lên, ngồi cười không được sẽ ngã ngồi dưới đất. Tốt, tiểu thư, chiều hôm nay chúng ta ăn Bánh mỳ thái bình đi, em nói các đạo cô giúp ta mua gan heo.
56 Tôn quan chủ đi tới thì nha đầu ngồi ở dưới hành lang vội xua tay với nàng. Tôn quan chủ vội dừng bước. "Tiểu thư ngủ?" Nàng thấp giọng hỏi. Nha đầu gật gật đầu.
57 Chu Lục Lang sửng sốt. "Bán Cần?" Hắn hỏi, "Vì sao?"Chu phụ buông tay. "Đang muốn hỏi ngươi. " Hắn nói. Không nghĩ tới nha đầu kia thế nhưng được Trần đại nhân biết đến? Nha đầu kia, rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện thần kỳ chưa nói?Vốn tưởng rằng chính là linh hoạt nhạy bén cho nên có thể giúp ngốc nhi ngàn dặm trở về nhà, cho nên cũng không hỏi nhiều.
58 Xe ngựa lập tức đứng ở trước cổng Huyền Diệu Quan, lão bộc đánh xe cùng gã sai vặt nhảy xuống, một người đi nâng lão giả trong xe, một người lấy trên xe xuống một cây gậy trúc.
59 "Bán Cần. "Một nha đầu mặt dài đã đứng đón, mỉm cười cản đường. Bán Cần có chút sợ hãi. "Ta đến đây đi. . . " Nha đầu nói, không để cho nàng nói nữa, tiếp nhận khay trà trong tay Bán Cần.
60 "Kim ca nhi, ngươi chạy cái gì. " Xuân Lan gọi. Bước chân chạy loạt soạt của thiếu niên đứng lại, nhìn thấy từ cửa sân trước một cô gái vội vàng đi vào.