81 Băng cùng hỏa giao hòa kích thích, nóng bỏng mà tiêu hồn, hai đầu lưỡi thô bạo quấn lấy nhau nồng đậm quyến luyến, cánh môi mê mị gợi cảm thiếp hợp, câu dẫn tâm hồn.
82 Đàn sáo cầm huyền văng vẳng, gợn sóng trên mặt sông xanh biếc nhộn nhạo, gió xuân phe phất, núi xanh ngọc quỳnh lâu.
Yên Ba Túy hồng lâu nhuyễn ngọc, trên bức Giang Nam yên vũ đồ vẽ thêm vài điểm nhấn, lâu các chạm trổ hoa văn cửu trọng hồi thiên, không như phong thái của Yên Vũ, Phong Nguyệt Lâu, lại mang vẻ tao nhã u tĩnh mà độc đáo xa cách.
83 . . . Up muộn
Lộng Nguyệt tựa hồ có chút buồn chán, hắn kéo tử bào ngồi xuống, tư thái biếng nhác ma dã, tử mâu yêu dị tản ra phong tình câu hồn, lại ẩn ẩn hàn ý.
84 “Hình như Hách Liên cung chủ không giữ chữ tín a. ” Lộng Nguyệt nâng cằm Cô Tuyết, mạnh mẽ xé mở hồng bào, ôm lấy thắt lưng hắn, vùi đầu gặm cắn khỏa hoa đào lạc ấn diễm lệ, thừa dịp Hách Liên Cô Tuyết run rẩy phản khách vi chủ.
85 Lưu Dạ thành, ca vũ thanh bình, bầu không khí vui mừng náo nhiệt phi phàm, pháo hoa mừng lễ rực rỡ khắp nơi.
Qua vài ngày nữa sẽ là ngày Phi Vân Lâu lâu chủ Mộ Vân Khuynh cùng Lưu Dạ thành quận chúa Tiêu Cảnh Yên thành thân, hôm nay võ lâm nhân sĩ tề tụ tại Lưu Dạ thành, vô số kỳ trân dị bảo lộng lẫy sáng ngời, tân khách ngồi khắp sảnh đường vui vẻ trò chuyện.
86 Sở Vân Sương là hậu duệ của Ma Già tộc, ngoài Tư Đồ Phách và Tư Đồ Không Thành, không ai biết bí mật này.
Ma Già tộc, là thần thánh bộ tộc cổ xưa, một bộ tộc thần bí mà ma tính.
87 Xong bi hôm nay. . .
Chúng nhân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam nhân dáng người kiên nghị thẳng tắp chậm rãi đi tới, mục quang thâm thúy, đường nét trên gương mặt như đao khắc lộ ra ngũ quan sắc bén, ở đuôi mắt phải rõ ràng có thể thấy được một vết đao sâu đến tận xương.
88 Tiếng gió hiu quạnh, hồ nước màu xanh ngọc nhộn nhạo nổi lên gợn sóng, bầu trời ban đêm cô tịch mà thương lãnh.
Bạch y nam tử không nói lời nào, khóe môi nổi lên tiếu dung kỳ dị ôn hòa.
89 Làn sương mờ ảo, ánh đèn lấp lóe, những chiếc đèn lưu ly rực rỡ thắp sáng một khoảng trời đêm.
Trong màn trướng thêu hoa phù dung, một đôi thâm tử sắc phượng mâu trong suốt ngời sáng, yêu tà nam tử nằm trên nhuyễn tháp, kinh mạch toàn thân bị phong bế, căn bản không thể nhúc nhích mảy may.
90 Xuân quang kiều diễm tản mát khắp tẩm điện, lư hương lượn lờ một làn khói mỏng.
Tử phát yêu diễm cùng hồng phát mị hoặc tán loạn trên nhuyễn tháp, đan xen quấn lấy nhau, sa trướng trắng tinh bằng lụa mỏng, mông lung mê ly.
91 “Nhật Nguyệt giáo chủ, Huyễn thủy hàn vẫn chưa nắm chắc bắt được vào tay, thế nào mà ngươi còn nhàn nhã như vậy?”
Lộng Nguyệt đùa nghịch móng tay của mình, thần thái tà mị biếng nhác, “Hách Liên cung chủ, có phải ngươi lại đang mưu tính kế sách đoạt Huyễn thủy hàn?”
“Ta muốn đoạt thì sao? Ta xem Lộng Nguyệt ngươi đã suy tính tốt nên làm thế nào đi?” Ngữ khí Hách Liên Cô Tuyết vẫn bình thản, “Ta chỉ cần đoạt từ trong tay ngươi là được, hà tất phải đến chỗ Tư Đồ Phách tìm phiền toái?”
“Thế nào, yêu nghiệt ngươi cũng muốn ngồi một bên làm ngư ông thủ lợi sao?”
“Có gì không thể?”
Lộng Nguyệt trầm tư giây lát, lập tức khóe môi khẽ nhếch, “Nếu ta đoạt được Huyễn thủy hàn có thể cho ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một việc.
92 (phục tô: khôi phục)
.
Lúc này, thậm chí ngay cả Tiêu Dạ cũng khiếp sợ trong giây lát, Huyễn thủy hàn phủ bụi nhiều năm làm sao có thể chỉ là một khối băng thạch không chút giá trị!
Lưu Dạ thành trải qua nhiều thế hệ cung phụng Huyễn thủy hàn, kỳ thực cũng không có người chân chính gặp qua bộ dáng của bích ngọc, bọn họ thủ hộ chỉ là một chiếc hộp sắt bị khóa đúc mà thôi.
93 Đọc truyện đến 7h, edit xong giờ mới up
Chưa từng có ai dám uy hiếp Tư Đồ Phách, yêu mị nam tử kiệt ngạo bất tuân kia là người thứ nhất.
“Nghe thấy không, Tư Đồ minh chủ, muốn ta nhắc lại một lần nữa sao?”
Lộng Nguyệt rũ mâu cười nhẹ: Tuyết bảo bối của ta, ngươi lại muốn đùa với lửa.
94 “Cút ngay!” Hách Liên Cô Tuyết đẩy ra Lộng Nguyệt, nháy mắt nhảy vọt lên, hồng quang đầy trời, thiên địa rền vang.
Tiếng quát tháo la hét tràn ngập khắp tràng diện hỗn loạn, hỏa thế như phi nga nhanh chóng lan tràn, cả tòa thành nhiễm một tầng hỏa hồng yêu dị.
95 Chương này ngắn, up sớm, C96 tối nay 8h nhé
Bên khe suối mịt mờ, gió xuân ấm áp xen lẫn mùi hương hoa cỏ thoang thoảng thổi qua.
Một khắc kia, trong lòng Lộng Nguyệt như thể có muôn ngàn đợt sóng đang quay cuồng, thiêu đốt toàn thân hắn, đau đớn từ trong ngực tràn ra nháy mắt bao phủ lý trí.
96 Chương VIP nên đến muộn chút, hắc hắc *cười gian*
.
Giang Nam mưa bụi, như huyễn như mộng, lại không biết một ngày đó, bao nhiêu linh hồn đã cách tuyệt khỏi thế gian.
97 2 chương này rất dài, 8h tối ta up nốt chương còn lại
.
Núi non trùng điệp quanh co, nhìn đâu cũng thấy rừng rậm dày đặc, một tòa tử kim thành trì cảnh sắc phồn hoa uy nghiêm sừng sững.
98 Chưa kịp check chính tả, mn xem có lỗi thì nói cho ta, buồn ngủ quá đi mất @__@
.
Hách Liên Cô Tuyết đặt tách trà xuống, đầu ngón tay men theo viền tách vuốt ve, hồng mâu mỹ lệ như băng tuyết, “Nói như vậy, binh khí dùng để giết Hàn Thiếu Khanh là ngân tuyến?”
“Đúng vậy.
99 Ta mới ngủ dậy lúc 9h mn có tin không? Dạo này sinh hoạt hỗn loạn quá, ngủ một chút lúc 4h chiều mà thành ra thế này (_ _”)
.
Bên ngoài Phượng Hoàng sơn trang, ánh nắng gay gắt rọi xuống đại địa, mà bên trong trang, khí tức âm lãnh trôi nổi mãi không tiêu tan.
100 Khi Hàn Linh Xu nói ra những lời này, rõ ràng là đang giận dỗi, một đại tiểu thư có điêu ngoa đi chăng nữa cũng không phải loại nữ nhân tùy tiện, nếu ở trước mặt Hách Liên Cô Tuyết ngay cả điểm tự tôn ấy đều không thể vãn hồi, nàng không cần tiếp tục xuất hiện trong chốn võ lâm.