1 Lâm Tử Minh nằm trên giường bệnh, trị liệu bằng hóa học một thời gian dài khiến cho cơ thể của hắn vô cùng suy yếu, ốm đau đem hắn giày vò đến mức gần như không còn hình người, tóc của hắn đã rụng từ lâu, chỉ có thể đội mũ che giấu.
2 Nếu có một cái gương, Lâm Tử Minh có thể thưởng thức khả năng diễn xuất của chính mình, cậu nhất định sẽ thỏa mãn! Hoàn mỹ! Hiện tại chỉ cần chờ thu hoạch giá trị hảo cảm 100% của Tạ Hà là xong, trong lòng hắn cậu vĩnh viễn là tình yêu đích thực!
Lâm Tử Minh thời điểm đang nghi hoặc, chợt nghe hệ thống bén nhọn cảnh báo.
3 Tạ Hà đứng lên một cách tự nhiên, liếc mắt nhìn người đang nằm trên giường bệnh, thâm tình nói: “Để cho cậu có thể an tâm mà chết, tôi sẽ thực hiện ý nguyện của cậu.
4 [Tạ Hà: Thật đáng tiếc, kỳ thực tôi đã cố gắng thích cậu ta, nghe lời hiểu chuyện công phu trên giường cũng không tệ…Dù sao đi nữa cũng từng là người yêu.
5 Hắn nói xong câu đó, trong đầu vang lên âm thanh điện tử của 444.
【444: Buộc định với hệ thống có rất nhiều chỗ tốt!
Thứ nhất, sau khi kí chủ buộc định với hệ thống, vì để có thể thích ứng tốt với các thế giới có không gian thời gian khác nhau, linh hồn của kí chủ sẽ bất tử bất diệt, tương đương với phàm nhân bất tử.
6 Tạ Hà sờ sờ cằm của, xem ra chỉ có thể lừa gạt tới đây, bất quá hiệu quả cũng làm hắn khá thỏa mãn, mục đích đã hoàn thành thì đương nhiên tâm trạng sẽ chuyển biến tốt.
7 Cho nên ba ngày trước, Tống Nhu Di định một mình hẹn gặp Triệu Thanh, định dùng tiền để khiến Triệu Thanh rời xa Chu Diệc An, thế nhưng Triệu Thanh tức giận lập tức cự tuyệt, dù sao tình yêu cũng không phải dùng tiền bạc là có thể mua chuộc.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Hà bị Chu Diệc An ôm hôn triền miên, hai người lại cùng nhau thêm một phen, người dưới thân phối hợp rất ngoan ngoãn, Chu Diệc An vuốt thân thể của đối phương, yêu thích không buông tay, bộ phận vừa phát tiết lại có xu thế ngẩng đầu lên, đặt Tạ Hà ở dưới thân lần nữa, liếm cổ của hắn, âm thanh khàn khàn, “Anh muốn em…”
Khuôn mặt Tạ Hà liền đỏ, Chu Diệc An mới sáng sớm đã quấy rối, hắn hoang mang mở mắt ra, “Em, em còn phải đi làm…”
Chu Diệc An nhìn dáng vẻ xấu hổ của người dưới thân càng muốn trêu chọc một chút, nhẹ nhàng cắn cắn hầu kết của hắn, “Vậy thì một lần, có được không?”
Viền mắt của Tạ Hà có chút đỏ, đến muộn phải trừ tiền.
9
Tạ Hà mặc quần áo tử tế, xoay người bước ra khỏi toilet, mặc kệ 444 một khóc hai nháo ba thắt cổ trong đầu, hắn đều thờ ơ.
Tạ Hà hôm nay ăn mặc áo T-shirt, quần jean, quần áo do tẩy quá nhiều nên có chút cũ, nhưng sạch sẽ lại chỉnh tề, mặc trên người hắn lại tràn đầy sức sống, tinh thần phấn chấn mạnh mẽ.
10 Chu Diệc An thì cười hì hì, mặc dù đã ở cùng nhau hai năm, nhưng tính cách hay xấu hổ của người yêu cũng không thay đổi, mỗi lần thấy bộ dạng này của hắn, thì càng muốn khi dễ.
11
【444: Kí chủ đại nhân thật lợi hại, sao ngài có thể diễn đỏ mặt tự nhiên như vậy?】
【444: Kí chủ của ta có thật nhiều vẻ mặt khác nhau, sản phẩm gì cũng không cần, thật tiết kiệm giá trị kinh nghiệm ~\(≧▽≦)/~】
【444: Kí chủ đại nhân, ngài không đi làm như vậy có ổn không?…】
【444: QAQ Ngài đừng có không để ý đến ta, ta thực sự biết sai rồi…】
【444: Ta biết sai rồi, sau này ta sẽ không vì sợ ngài tức giận mà giấu diếm thông tin nữa, ta nhất định biết gì sẽ nói hết cho ngài!】
Con chuột máy tính trong tay Tạ Hà rốt cục cũng dừng lại.
12
[Tạ Hà: Tại sao nhiều như vậy mà tất cả đều là màu xám?]
【444: Bởi vì ta là hệ thống cấp một, sau khi hệ thống nâng cấp mới có thể giành được quyền hạn nhiều hơn.
13
[Tạ Hà: Đổi giúp ta ‘Dòng máu vạn nhân mê cấp D’. ]
【444: Được, chúng ta xem tiếp mục tiếp theo…. Chờ một chút, kí chủ đại nhân ngài muốn đổi cái này?! Σ(°△°|||)︴ 】
[Tạ Hà: Đúng vậy.
14
【444: Ý ý ý? Không phải ngài nói là không định đi làm sao?】
[Tạ Hà: Ngươi nghĩ buổi sáng là ta đang lười biếng?]
【444 không dám nói xạo lần nữa, rưng rưng trả lời: Đúng…】
[Tạ Hà: Cái này là trời sinh, không trách ngươi, ta làm gì thì ngươi sẽ biết.
15 Tạ Hà tại khách sạn thay đồ dành phục vụ, áo sơ mi màu trắng, cái nơ màu đỏ, áo khoác tây trang màu đen, thân hình của hắn thon dài quần áo được chỉnh sửa làm cho vóc người của hắn càng thêm nổi bật, tóc ngắn mềm mại dừng ở trên trán, khuôn mặt trắng nõn, con ngươi đen sáng rất có thần thái.
16
Tạ Hà còn chưa đi đến trước mặt Chu Diệc Triết, thoáng cái liền đụng trúng người khác, ly rượu không cẩn thận lại rơi trên người của đối phương, hắn vội vàng nói xin lỗi, “Xin lỗi xin lỗi…”
Người đụng phải hắn là một thanh niên có dáng người lỗ mãng, ánh mắt nhìn về phía Tạ Hà lộ ra tia dâm tà, cùng lúc đó thêm một thanh niên đi đến chặn đường đường lui của hắn, dùng thân thể chống ở bả vai, cười khẩy: “Cậu biết quần áo của Đinh ca có bao nhiêu quý giá không? Một tiếng xin lỗi thì coi như xong?”
Trong lòng Tạ Hà cảm thấy buồn cười, ánh mắt của hai người mới đi đến nhìn chằm chằm Tạ Hà trắng trợn, dục vọng hiện rõ trên mặt, loại người ăn chơi kiểu này Tạ Hà đã thấy rất nhiều, nhất là loại chuyện ngang ngược vô pháp vô thiên, cái gì cũng làm được, hắn ở chỗ này vòng vo lâu như thế, đã sớm chờ bọn đến trêu chọc chính mình, đúng lúc, vừa có cơ hội họ liền vác xác đến…
Trong lòng của Tạ Hà đã tính trước hết mọi việc, nhưng trên mặt lại lộ ra biểu tình lo lắng và sợ hãi, thấp giọng nói: "Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý…”
Con ngươi màu đen của Tạ Hà thoáng lên khẩn trương và luống cuống, hai người chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hận không thể lập tức đè người ra làm ngay tại chỗ.
17 Thật lâu sau, Tạ Hà rốt cục từ từ vươn tay ra, cắn răng cầm ly rượu kia uống sạch, nhất thời bị sặc làm ho khan hơn nữa ngày, trên mặt hiện lên một tầng đỏ ửng, “Xin lỗi, xin các anh tha thứ cho tôi.
18
Con ngươi đen láy của Tạ Hà bị che khuất một tầng hơi nước, ánh mắt mê man nhìn hai người: “Các anh… Như thế nào…”
Đinh Minh nhìn Tạ Hà bụng dưới liền căng thẳng, vốn tưởng là một mặt hàng không tệ, không nghĩ tới gã liền bị bức sinh ra tình dục, cư nhiên là vưu vật! Gã sờ sờ gương mặt Tạ Hà, cười gian: "Tôi thấy cậu giống như đang khó chịu, anh đây bồi cậu nghỉ ngơi một lát.
19
Ánh mắt đạm mạc của Chu diệc Triết từ trên người của Tạ Hà xẹt qua, lạnh lùng nhìn A Kiện, “Thả cậu ta ra. ”
“Này… Cái này…” A Kiện không biết làm sao, gã nhìn về phía Đinh Minh.
20
Nhãn thần Chu Diệc Triết thay đổi một chút, chết tiệt, y có phản ứng.
Nhãn thần mơ màng màng nhìn người trước mắt, hiện tại hắn rất muốn người đó ôm hắn và an ủi hắn, hắn nghĩ không muốn buông tha cho dù là một chút an ủi nhỏ, theo bản năng hướng tới bên Chu Diệc Triết mà bò qua, thế nhưng Chu Diệc Triết lại xoay người rời đi, ánh mắt của Tạ Hà lộ ra thần sắc tuyệt vọng, cúi đầu hừ hừ… Hắn cảm thấy mình bị nóng tới sắp hỏng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50