21 Chu Diệc Triết nhìn thoáng qua thanh niên đang nằm trên giường, buồn rầu xoa xoa mi tâm. Trên người của thanh niên khắp nơi đều là dấu vết do hoan ái, giờ phút này còn đang ngủ ngon lành, khuôn mặt hoàn toàn không biết gì cả, lông mày và mắt giản ra, vừa điềm tĩnh và tốt đẹp.
22 Chu Diệc Triết trở lại khách sạn, liền nghe được trong túi quần có tiếng chuông điện thoại, quả nhiên là điện thoại của Triệu Thanh vang lên, không chút do dự bấm tắt, thuận tiện mở chế độ im lặng.
23
Tạ Hà cắn môi dưới, hắn nghĩ tới, tối hôm qua kê thuốc hắn là người khác làm, sau đó lại có người xuất hiện mà cứu hắn…. Sau đó, hình như là chính mình chủ động quấn lấy người khác? Bị tát nước lạnh cũng không buông tay?
Hắn nỗ lực nhớ lại, trên mặt đầy xấu hổ và giận dữ, các loại biểu tình biến đổi,thập phần phức tạp.
24
【444: Đinh, hảo cảm của mục tiêu +10, độ hảo cảm trước mắt 50. 】
【444: Ký chủ đại nhân ngài làm như thế nào để làm được như vậy a a a a, đúng là nghĩ không ra!】
【 Tạ Hà: Lạt mềm buộc chặt mà thôi, không cần ngạc nhiên.
25
Tạ Hà đương nhiên sẽ không tiếp tục ở lại khách sạn, hắn dọn dẹp lại đồ vật của mình, đón xe tìm nhà trọ để ở, ở một ngày hay năm ngày gì đấy.
Năm ngày nay hắn cũng không mở di động, trước đó mỗi ngày hắn đều nhìn lưới tin tức, thuận tiện kêu 444 mở phim điện ảnh lên cho hắn xem, cửa hàng hệ thống luôn cung cấp những phim điện ảnh hay tiểu thuyết của mỗi thế giới khác nhau, mỗi lần thức dậy đều rất tiện nghi, hơn nữa còn có thể trực tiếp xem ở trong đầu.
26 Bất quá là rời đi năm ngày mà thôi, căn nhà ấm áp đã rối tung cả lên, khắp nơi đều là quần áo của Chu Diệc An, phòng bếp cũng không dọn dẹp, có thể nhìn ra là mấy ngày nay Chu Diệc An không cảm việt gì cả, phần lớn là bôn ba đi tìm hắn.
27
Chu Diệc An nhẹ nhàng đi qua đi, đưa tay xoa khuôn mặt thanh niên, lòng bàn tay truyền đến xúc cảm ấm áp và tinh tế, nháy mắt, tim của hắn rơi xuống.
Đây hết thảy cũng không phải là ảo giác.
28 Tạ Hà nhìn đáy mắt Chu Diệc An dần dần tích tụ phiền muộn, trong lòng cũng khó chịu cực kỳ, hắn không phải không muốn cùng Chu Diệc An thân cận, nhưng mà…… Hắn không có cách nào.
29
【444: Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu trước mặt là 60. 】
【444: Thật sự là 10 điểm! Ký chủ đại đại ta thật kính nể ngài _(:3ゝ∠)_ đến cả mặt còn chưa thấy như thế nào làm y tăng nhiều điểm như vậy! 】
【 Tạ Hà: Ăn qua mỹ vị tuyệt đỉnh không đáng sợ, nhưng là chỉ ăn một lần liền muốn ăn lần hai.
30 “Nga? Này thật đúng là hiếm lạ, tôi cho rằng đây vì giúp người củng cố địa vị đi. ” Chu Diệc An lạnh lùng nói. Khi còn nhỏ hắn không hiểu, sau khi trưởng thành, hắn mới biết hàm ý trong mắt hèn mọn của mẹ hắn, nếu có thể, hắn tình nguyện làm một người bình thường, cũng không muốn làm con trai của Chu gia.
31
Tạ Hà có nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ nghe thấy câu này, hắn không dám tin mà nhìn Chu Diệc Triết, hai mắt phẫn nộ toé ra lửa: “Anh nói cái gì?!”
Chu Diệc Triết không có trả lời câu hỏi này, nhẹ nhàng đảo mắt còn mang theo nhàn nhạt khinh thường, “Gần đây cậu không cùng Chu Diệc An làm sao?”
“Không…” Tạ Hà nói được một nửa liền cảm thấy hối hận, vì cái gì hắn phải trả lời loại vấn đề này với Chu Diệc Triết? Hắn lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ nói: “Chuyện này liên quan gì tới anh!”
“Tại sao không làm? Không phải hai người là người yêu của nhau sao.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161