1 Cuối năm, nước Đường luôn cử hành lễ tế trời mỗi năm một lần, cảm tạ thiên tứ trời ban một năm qua cả nước từ trên xuống dưới an cư lạc nghiệp, quốc thái dân an.
2 “Nghe được cái gì?” Giọng nói của nàng nhẹ nhàng mềm mại, không nhanh không chậm, giống như gió xuân thổi nhẹ.
“Lão gia và phu nhân nói quốc chủ ban tiểu thư cho Tư Mã Vô Úy, chính là --”
“Không cần phải nói, ta biết rõ hắn là ai.
3 Nếu như nói trong đại sảnh đang hừng hực, trong tân phòng cũng không thể yên bình.
“Oa! Oa! Oa!”
“Quyên nhi, em là đại cô nương, không cần phát ra tiếng khóc như tiểu hài tử.
4 Người ta nói uống rượu sẽ làm sai chuyện lớn, điểm này đã nghiệm chứng trên người Tư Mã Vô Úy sống sờ sờ.
Tối hôm qua uống rượu chẳng những liều mạng mất lý trí của hắn, cũng liều mạng đánh rớt một đời anh danh và tiền đồ của hắn.
5
6
7
8
9 Kể từ sau khi tình cảm hai người có biến hóa, Tư Mã Vô Úy phát hiện trong lòng hắn muốn nàng mọi lúc.
Cúi đầu nhìn con mèo nhỏ không ngừng giãy giụa trong lòng hắn, hắn không nhịn được thở dài.
10 Trưa hôm sau, Như Ý bị lỗ mũi ẩm ướt của meo meo khẽ đẩy gương mặt đánh thức.
“Meo meo. ”
Nàng mỉm cười thỏa mãn mà ôm mèo vào trong ngực, vuốt ve lông mềm mại của mèo nhỏ, vừa kề mặt lên gối đầu của người nào đó, phía trên vẫn còn hơi thở nam tính mê người của Tư Mã Vô Úy.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50