1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nguồn ảnh: Face: Elodie Alice
Đã có sự cho phép khi đăng hình.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Truyện 7 chương 2: Cứu người
Khi Vĩnh Tường theo đoàn từ thiện của trường đại học X về vùng này dạy học xóa mù chữ cho các em nhỏ, cũng đã vô cùng yêu thích cảnh sắc nơi đây mà xách giá vẽ đi ngao du một chuyến,
Vốn là dân xây dựng, thế nhưng ngoài thiết kế những tòa nhà, công trình.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vĩnh Tường sốt ruột tưởng chết.
4
- Chết tiệt!
Vĩnh Tường vừa rời khỏi nhà kho đó thì cắm đầu mà chạy!
Cũng may khi tên nhóc đó vào chính là khóa cửa từ bên trong, bên ngoài lại không có ai gác, thế nên anh mới có thể vừa mở vừa đạp cửa mà thoát ra!
- Phù.
5
Nhà Vĩnh Tường,
Nhìn người mê man nằm trên giường, Vĩnh Tường chán ghét kéo chiếc chăn đơn phủ lên lồng ngực kia,
Vĩnh Tường không hiểu vì cái quái gì mà lại ra tới cơ sự này,
Đáng lý thì chính anh đã chạy tới mất dạng ngay sau khi nhìn thấy gương mặt quen không thể quen hơn kia, thế nhưng cậu ta lại ngất rạp ngay khi bước chân anh vừa xoay được hai bước.
6
Vĩnh Tường đáng lý cũng chẳng cần quái gì quan tâm thêm, cái gì cho qua rồi thì cứ qua đi, hơn nữa, chứng minh thư cùng giấy tờ của anh đều sắp làm xong cả,
Thực sự cho dù cậu ta có là một tên biến thái, hay là một kẻ tâm thần không ổn định thì rút cuộc lại vẫn tốt nhất là tránh hẳn sang một bên.
7
Truyện 7 chương 7 ( H): Ừm, vẫn nóng.
Sơn Trúc khoanh hai tay, vắt chéo chân đứng ngay trước cửa nhà tắm, nhìn lên chiếc đồng hồ phía chếch tường.
8
Truyện 7 Chương 8: Bình minh
Bình minh đã kéo vạt một góc trời từ lâu, trong phòng vẫn một mảnh yên tĩnh,
Cả người Vĩnh Tường đều khoan khoái tới mức chỉ thở thôi cũng thấy dễ chịu, trên gương mặt nhìn có chút bụi bặm kia đều như nở ra một nụ cười ngọt, vài đường râu nhỏ trên cằm cũng nhu hòa đi mấy phần,
Thoải mái quá.
9
Truyện 7 chương 9: Ai mới là kẻ vô sỉ?
Sơn Trúc cậu có thể làm tình với hai ba người một lần cũng chẳng sao, chỉ cần chôn vùi trong khoái cảm thì thế nào cũng được.
10
Truyện 7 chương 10: Băn khoăn.
Vĩnh Tường cẩn thận lấy một chiếc chăn đơn gập lại gọn gàng, đặt lên chiếc ghế gỗ phía bàn ăn, gãi gãi đầu:
- Cậu.
11
Truyện 7 chương 11: Vô vị
Vài ngày sau,
Quán cầm đồ X,
Sơn Trúc không có bạn,
Kể cả một người cũng không có,
Bao gồm cả người đang thao thao bất tuyệt trước mặt cậu kia - Văn Mạnh, là người hơn cậu cả chục tuổi - kế toán cũ cho công ty ba cậu dưới Đắc Nông, nhận thấy được tham vọng của người này, cậu quyết định " xin " người từ chỗ ba cậu, mang lên đây, anh em chung tay mở ra chuỗi cầm đồ riêng, nói là cầm đồ cho sang miệng, thực chất tiêu thụ đồ ăn cắp chiếm bảy tám phần.
12
Truyện 7, chương 12. Thiên đường.
Mưa.
Vì sao hôm nay từng hạt đập lên cửa kính xe, đều mạnh như vậy,
Mạnh như từng tiếng đập trong lồng ngực cậu,
Càng về gần chung cư, lại càng dồn dập hơn.
13
Truyện 7 chương 13: Ốm
Quả thật, nói thì có hơi buồn cười một chút,
Muốn giảm cân nhanh, hãy kiếm một người yêu thật tệ,
Suy nghĩ quá nhiều chính là liều thuốc hiệu quả khiến một người từ khỏe mạnh lập tức ngã gục.
14
Truyện 7 chương 14 Anh- em
Vĩnh Tường có ngốc không?
Câu trả lời là không,
Anh hoàn toàn là một sinh viên kiến trúc xuất sắc, logic hợp lý, kết cấu chồng chéo đều không thể làm khó được.
15
Truyện 7 chương 15: Vĩnh Tường
Vĩnh Tường còn đang phân vân, lại nghe tiếng ho thật mạnh phát ra,
Chân tay liền luống cuống cả mà đập cửa:
- Sơn Trúc!
- Sơn Trúc!
Sơn Trúc thong thả bước ra, cửa vừa mở, Vĩnh Tường đã vội vàng hỏi:
- Em còn ốm à?
- Em không sao.
16
Truyện 7 Chương 16 (H): Thịt
Cũng không nháo thêm được bao lâu,
Vừa nhìn kỹ khuôn mặt trắng nõn của Sơn Trúc thì cả đám bạn Vĩnh Tường đều suýt rớt hàm.
17
Truyện 7, Chương 17: Bạn với chả bè.
Cơn khoái trào qua đi, đã là chuyện của ba tiếng sau đó, từ vạt phủ của sofa phòng khách đều nhăn nhúm, cho tới một góc giường quyện đậm mùi tinh dịch, trải cho tới nhà tắm vẫn còn vang lại tiếng nước nhóp nhép đỏ dái tai.
18
Truyện 7 chương 18: Có trộm.
Chiếm hữu một người, có hai cách,
Một, là giam cầm bằng xiềng xích.
Hai, là để người ấy tự nguyện mong cầu được ở bên cạnh mình.
19
Truyện 7 chương 19: Một mũi tên trúng hai đích
Sơn Trúc xử lý xong, ngay từ tiệm cầm đồ thay chút quần áo mặc nhà, thong thả bước ra xe.
Không nghe lời? Đã thế lại còn thất hẹn.
20
Truyện 7 chương 20: Yêu.
Quả thực Sơn Trúc không nói xuông, cậu không giỏi việc nhà một tý tẹo nào.
Nói trắng ra là làm cái gì cũng muốn đổ bể hết.