1 Đại Đô Hội, 2019.
Hương Đảo, đầu thu; trời tháng chín, mùa khai giảng.
Tháng sáu, đại học Hương Đảo tiễn bước một đám sinh viên tốt nghiệp, đầu mùa thu lại mở cổng nghênh đón một lứa sinh viên mới, những thanh niên trẻ tuổi đầy nhiệt huyết lý tưởng bước chân tới cao đẳng học phủ này, lòng háo hức mở ra một trang mới trong cuộc sống.
2 Tiền bối của Học viện Kinh tế và Tài chính, cũng là thành viên Hội sinh viên – Trương Gia Thành đến tìm Đổng Thế Quân, thằng thắn hỏi anh: [Có nghĩ đến gia nhập Liên minh Hội sinh viên ko?]
Đổng Thế Quân ngạc nhiên một chút, sau đó mỉm cười: [Chỉ e không đủ khả năng, có thể gia nhập Liên minh Hội phục vụ tất cả mọi người, ta cảm thấy rất tốt.
3 Buổi chiều ngày thứ hai, Đổng Thế Quân đột nhiên nhận được thông báo, gọi anh tới văn phòng Liên minh Hội sinh viên.
Đổng Thế Quân vội vàng đi tới, đẩy cửa vào, nhìn thấy bên trong đã có vài người đến trước, đặc biệt hấp dẫn tầm mắt Đổng Thế Quân, không ai khác, chính là Ninh Viễn.
4 Thị trấn nhỏ, đầu xuân.
Tia nắng sớm theo kẽ lá chiếu xuống khoảng sân, ngói gạch xanh lam, môt cánh cửa khoảng sân nhỏ, đây chính là một cái tiểu viện (nhà vườn nhỏ) điển hình, chỉ cần đi qua cổng lớn sơn đen liếc mắt một cái liền có thể nhìn qua.
5 Bởi vì chuyện của Mã Thiến, Đổng Thế Quân vài lần họp mặt đều chẳng cùng Ninh Viễn nói một lời, cũng không có liếc mắt cậu một cái.
Những người khác trong giáo Hội sinh viên đều nhận thấy địch ý giữa hai tân sinh năm nhất này, thậm chí hội trưởng Hội sinh viên còn thân chinh tới tìm Đổng Thế Quân cùng Ninh Viễn nói chuyện, nhưng không thu được kết quả, hai người bọn họ đều phủ định không có chuyện gì.
6
Một ngày giữa hè tại trấn nhỏ, Đổng Quân Võ lặng lẽ mang theo Trữ Bạc Ngôn ra ngoài thành chơi.
Bên sông nhỏ ở ngoại thành, Đổng Quân Võ kéo cao ống quần xuống sông mò cá, để Trữ Bạc Ngôn ngồi trên bờ dõi theo —– Quân Võ lặng lấy ra một cái thùng kim loại cũ, tính mang chút cá trở về, như vậy sẽ khiến “ai đó” ít lời giáo huấn đi một chút.
7 Thật nhanh sau đó, những người già khu xã buổi sớm tập dưỡng sinh, đứa nhỏ chơi đùa, bà nội trợ đi mua đồ ăn sáng hay đàn ông đi làm đều biết chuyện, nói có một thanh niên mỗi ngày đều ở trước cửa nhà chờ người yêu.
8 Trữ Bạc Ngôn phát hiện, không biết bắt đầu từ khi nào tiểu đồng bọn luôn bên cạnh đã thay đổi, gương mặt vốn tròn trịa hình như dài ra, khuôn mặt dần có những góc cạnh rõ ràng, thiếu niên bướng bỉnh đã trở thành một thanh niên anh tuấn cao lớn.
9 Lúc thấy Ninh Viễn đã hồi phục trở lại tới trường học, Đổng Thế Quân lập tức hướng cậu đi tới, Ninh Viễn không có lập tức xoay người rời đi, mà là lặng lẽ đứng đó.
10 Đổng Thế Quân qua lời Trầm Lị Phương biết được, Ninh Viễn gần đây tựa hồ cùng một vị học muội rất gần gũi, so với các nữ sinh hắn từng quan hệ trong quá khứ tựa hồ không giống nhau, Thế Quân nhíu mày âm thầm bật cười.
11 Thấy con trai được Đổng Thế Quân dẫn trở về, Lưu Thục Trinh thở dài nhẹ nhõm một tiếng: [Thật may là có Thế Quân ở đây. ]
[A di người yên tâm, con sẽ bảo hộ Tiểu Xa.
12 Đổng Thế Quân mỗi ngày gặp mặt Ninh Viễn lại càng không vui, vì có thể nhìn thấy cậu cũng không thể ôm cậu ấy.
…
Ba tháng nữa là tới sinh thành mười chín tuổi của Ninh Viễn, Đổng Thế Quân thay cậu lên kế hoạch đón sinh nhật.
13 Ninh Viễn ở tại Đổng gia cũng đã được hai tuần, Đổng phụ Đổng mẫu rốt cuộc chưa trở về, còn nói cậu nên ở thêm hai ngày nữa, bởi vậy Ninh Viễn tiếp tục lưu lại Đổng gia chưa vội về nhà.
14 Này một đêm không yên bình, tất thảy mọi người hai nhà Đổng gia cùng Ninh gia đều không thể ngủ được.
Ninh Viễn vừa tỉnh lại: [Thế Quân……]
Lưu Thục Trinh vội bước tới nắm lấy tay của con trai: [Tiểu Xa, Tiểu Xa……]
[Thế Quân….
15 Tại Đổng gia, Đổng Hữu An cùng vợ bàn bạc.
[Phải làm thế nào mới tốt? Chúng ta càng bức Thế Quân nó lại càng không nghe. ]
Đổng Hữu An thở dài: [Đứa nhỏ này có phải không nên mạnh mẽ như thế?]
[Vẫn nên chờ một thời gian nữa?]
[Không thể, không thể chờ.
16 Thời điểm cuối tuần, Lưu Thục Trinh đề nghị con trai đưa mình đi chơi: [Mẹ nhận lời mời của mấy bà bạn ra ngoại thành chơi, tới biệt thự ở vùng ngoại ô cùng đốt lửa trại liên hoan, con đưa mẹ cùng đi đi nha!]
Này không phải là lần đầu tiên, Ninh Viễn biết mẫu thân mình có chủ ý gì.
17 Đổng Thế Quân ở Vạn Khải gặp được Chu Minh Nghĩa, hắn so với tưởng tượng của anh dường như còn hút lực hơn, không một chút cao ngạo, thậm chí có phần thân thiết ôn hòa bình dị gần gũi.
18 Tại nhà ăn, Đổng Thế Quân ngồi trên ghế, không ngừng ngẩng đầu nhìn về hướng lối vào, đứng ngồi không yên.
Vương Tương Cầm nói đứa con: [Thế Quân, ngươi bình tĩnh một chút.
19 Ở đầu dây bên kia, Quý Diễn Xuyên vừa buông điện thoại xuống lâp tức bị Lưu Hành Nhã bắt lại: [Thế Quân nói gì vậy?]
[Ngài ấy nói phải nghỉ ngơi hai ngày.
20 Đổng Thế Quân vừa bước vào văn phòng liền phát hiện bầu không khí có chút bất thường.
Lưu Hành Nhã, Trương Trạch cùng Quý Diễn Xuyên đều có mặt ở đây, hơn nữa lại nhìn chăm chăm vào mình.