241 "Nơi này có trứng gà không?" Đột nhiên nàng muốn ăn món cơm rang trứng kinh điển. "Có có có ~" lão bản cười hì hì nói. Chỉ chốc lát sau, liền đi tới, "Người nhìn xem, trứng gà này từng quả từng quả một tròn trịa đẹp biết bao.
242 "Tu ~~! ~" nàng quờ quạng bắt được tay của Tu Hồng Miễn liền nắm thật chặt, thuận thế hai chân chợt nhảy một cái, liền treo lên người Tu Hồng Miễn, hai chân quấn chặt lấy thân thể của hắn, toàn thân run, "Ta đá phải chó sao! !"Tu Hồng Miễn bị nàng đột nhiên tập kích có chút ứng phó không kịp, lui hai bước mới đứng vững.
243 "Ngươi thả ta mới thả!" Nàng cố nắm thật chặt mặt của hắn, nàng muốn xả cơn hận này, nhưng nàng lại cảm giác được mình đang từ từ trượt xuống. "Tu ~ ta.
244 "Mặc kệ nghe thấy tiếng gì cũng không được dừng lại, hiểu không?"Không, nàng không hiểu. Nàng nắm tay áo Tu Hồng Miễn thật chặt, "Tại sao?""Tin tưởng ta.
245 Nàng bắt đầu sải bước đi, vốn dĩ đã bị sợ đến mức hai tay nắm chặt lấy nhau, nhưng giờ đây nàng phải không ngừng quờ quạng tìm phương hướng. Tiếng đánh nhau vẫn không ngừng bám riết theo từng bước chân của nàng, nhưng càng ngày có vẻ càng gần hơn.
246 "Những binh lính kia thật ra thì không chân chính tham chiến có đúng không? Những thứ âm thanh mà trước đó ta nghe được đều là do ảo giác của mình?""Ha ha, ngươi rất thông minh, chỉ là.
247 Nàng lạnh lùng nhìn tiểu nha đầu kia, "Ngươi nói láo!"Bà bà mặc dù cũng là có mục đích trợ mới giúp nàng, nhưng bà ta lại không có tâm kế lừa gạt nàng.
248 "Ngươi không đếm hết đến 100!" Nàng giả bộ trấn định mạnh mẽ nói. "Ta đếm hết rồi, ta đếm hết rồi !" Nghiền muội quật cường nói. Nàng ta thật sự là một đứa bé thích nói láo "Nếu như ngươi nói cho ta biết làm thế nào để mở cánh cửa này, thì ta sẽ đi trốn với ngươi.
249 Trực giác có biện pháp có thể làm giảm đi sự nhiễu loạn, đáp án kia đột nhiên xuất hiện trong đầu nàng, nhưng chung quy nàng lại không nắm bắt được phải làm bằng cách nàoBên tai nàng thứ âm thanh kia vẫn kéo dài dai dẳng, khiến iệng đắng lưỡi khô, dù có cố gắng thế nào thì nàng cũng không thể yên lặng mà suy tư được.
250 Không phải là nàng cái gì cũng không nhìn thấy rồi sao? Tại sao hiện tại có thể nhìn thấy ánh sáng này màu trắng?Ánh sáng càng ngày càng mạnh, cảm giác đau mãnh liệt trên mắt làm nàng không chịu nổi, nhưng bước chân nàng lại càng nhanh hơn, nàng có thể thấy thứ ánh sáng này, có phải nó cũng có nghĩa là nàng có thể nhìn thấy lại không?Nàng cố gắng chịu đựng đau nhức, trong lòng nàng vẫn ôm một chút chờ mong, có lẽ nàng có thể nhìn thấy.
251 "Không có cách nào để chuyển sang sao?" Sắc mặt Tu Hồng Miễn khó coi. "Tin tưởng ta đi, cho dù là chuyển gửi giữa những người đồng giới, cũng là cục diện mà ta ngươi và ngươi đều không muốn nhìn thấy.
252 "Gọi bọn Thiện Xá lập tức tới đây đi! Lục gia đối với nơi này rất quen thuộc, hắn nhất định có biện pháp!" Nàng đề nghị. Tu Hồng Miễn cùng bọn họ liếc nhau một cái, ngay sau đó lạnh lùng mà nói, "Không cần.
253 Lông vũ khi tiến vào hình ảnh thì lại biến thành một mũi tên nhọn, thẳng tắp bay tới chỗ nàng đang đứng. Chỉ nghe một tiếng gió thổi vút qua bên tai, nó xoẹt qua cổ nàng, máu tươi nhất thời chảy ra.
254 Nàng khẽ cười hướng hình ảnh nhảy tới, trong lúc vô tình quét qua người phía sau bắt gặp một nụ cười quỷ dị. Nhất thời nàng cảm thấy một hồi trời đất quay cuồng, nàng đã đứng ở trên sân thượng.
255 Mặc dù cô vừa mới trở về được mấy ngày, thế nhưng so với việc xuyên qua thì càng khó thích ứng hơn, mặc kệ làm cái gì cũng không có tinh thần, thường quên ăn cơm, mở mắt nhắm mắt trong đầu tất cả đều là những hình ảnh về thế giới bên kia.
256 "Cám ơn anh. " Cô rất cảm kích anh ta, vào những lúc như thế này chỉ một chút xíu quan tâm cũng sẽ được phóng đại gấp mấy lần. "Cô tên là Trì Tô?"Cô kinh ngạc gật gật đầu, tại sao anh ta lại biết tên của cô chứ?"Tiếp tục cố gắng lên, bây giờ ở đâu cũng thiếu những người như cô.
257 "Được ạ. " Anh ung dung đồng ý, mặc dù cô có muôn vàn không muốn nhưng cũng không dám cự tuyệt. Một đường đi cùng anh cô không biết phải nói cái gì, "Bây giờ hai người bọn họ đều không ở đây mà cô vẫn câu nệ như vậy sao?"Cô cười xấu hổ, "Bản tính của tôi là rất hay xấu hổ, ha ha.
258 Cửa mở ra, mọi người vội vàng nhìn vào bên trong, Cừu mẹ càng muốn đi nhanh thêm mấy bước vọt tới. Một người bác sĩ trung niên đi ra, "Ai là người thân của Cừu Trạch Hạo?""Tôi.
259 Cô chột dạ cúi đầu, đúng là trong lòng cô có nghi kỵ. Nhưng lúc cô vừa mới tới đây, đã liền bị tiểu Cúc bán đứng; cô vẫn luôn rất tin tưởng Thiện Xá nhưng cuối cùng hắn đối cô cũng là vì có mưu đồ khác; cô tin tưởng Thái hậu sẽ chỗ dựa vững chắc nhất cho cô, nhưng cuối cùng lại bị bà ta hại cho suýt mất cả cái mạng này; ngay cả người mà cô tin tưởng quá giống Đại Cá Tử thiện lương của cô là Đường Kính, không phải rồi cuối cùng cũng nhảy vào bẫy rập của hắn sao.
260 "Ngươi không cần phải vùng vẫy nữa đâu, nàng đã tự trở lại thế giới của mình rồi. " Nam tử hướng về phía hình ảnh, nói. "Trẫm. . . . . . Tuyệt đối. . .