261 Trước mặt bỗng tối sầm, Tu Hồng Miễn đem mắt của cô che lại. "Nhắm mắt lại, nghe lời. "Cô ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, nhất thời nghe thấy được phía trước từng trận kiếm đâm tới thân thể, không khỏi một hồi run rẩy.
262 Cô ôm hắn, chỉ muốn yên lặng mà ôm, cái gì cũng không cần làm. Hồi lâu, cô nhẹ nhàng giơ tay lên vuốt ve mặt của hắn, lần này, cô lựa chọn dùng tâm của mình để cảm thụ bộ hình dáng bộ mặt của hắn.
263 "Ta muốn để cho hắn trở lại!" Ánh mắt của cô khóa chặt lấy nam tử mặc áo trắng, gằn từng chữ nói ra. "Chuyện này sợ rằng không có cách nào. ""Ta còn có một nguyện vọng không phải sao! Nguyện vọng của ta chính là để cho hắn trở lại!"Nam tử mặc áo trắng không nói gì, hình như có chút làm khó.
264 Cô gật đầu một cái, ngay sau đó lại bắt đầu rối rắm. Cô hi vọng hắn tới thời đại nào đây? Nếu như ở lại Thánh Dụ, thì hắn không thể lại lấy thân phận là hoàng đế để xuất hiện, với tính cách mạnh mẽ của hắn, nhất định hắn sẽ sống rất khổ sở.
265 Nhìn thấy Trạch Hạo đang được đẩy ra ngoài, cô như mãnh hổ nhào tới, y tá đang đẩy giường bệnh bị dọa liền lùi lại vài bước. "Trạch Hạo ~!" Cô cúi xuống bên cạnh Trạch Hạo, anh đang trợn tròn mắt qua sát bốn phía.
266 Trì mẹ lo lắng chạy tới bệnh viện, vốn là con gái muốn cùng Trạch Hạo đi du lịch, lại đột nhiên nhận được điện thoại nói bọn họ xảy ra tai nạn xe cộ!Tai nạn xe cộ! Lại tai nạn xe cộ! Trạch Hạo vừa mới từ trong tai nạn xe bình phục không tới hai năm, làm sao lại tiếp tục bị như vậy đây?Lúc bà đi tới bệnh viện, gặp được Cừu mẹ, trong lòng hai người lửa cháy bừng bừng chạy về phía phòng giải phẩu.
267 Đi tới khu di chỉ cổ đại của T thị, bởi vì niên đại xa xưa, rất nhiều nơi sợ bị du khách làm hư hại, cho nên họ đã ngăn lại. Cừu Trạch Hạo mang theo cô đi tới đại sảnh khu triển lãm, bên trong có tương đối nhiều người, cũng không thiếu những hướng dẫn viên du lịch đang giới thiệu những di chỉ bên trong.