81 Môi mỏng giơ lên, bàn tay thon dài trắng nõn của nam tử chậm rãi lấy đấu lạp trên đầu xuống. Ách, vạn vật thất sắc, nhật nguyệt hòa tan. Đây là quả thực là một yêu nghiệt nga.
82 “Chủ tử”Đột nhiên bóng đen hiện lên, bóng dáng của ba người liền xuất hiện trong tầm mắt Huyết Hồ và Bách Lý Huyền Không. “Tỷ tỷ, ngươi không sao chứ?” Lục Trúc tiến lên, trên dưới đánh giá Huyết Hồ một phen, mắt to trong veo như nước tràn đầy thần sắc lo lắng.
83 Hào quang màu vàng vẫn đang không ngừng tản ra. Lúc này trên không trung đã sớm bị mây đen bao phủ, từng trận gió lạnh thổi qua, tiếng sấm ầm ầm, tia chớp không ngừng đánh vào vách núi.
84 “Hống --”Một tiếng vang thật lớn nổ ra. Sau đó ở chỗ mà đỉnh núi tách ra có một con xà lớn màu trắng dài hai trăm thước, đường kính một thước từ bên trong bò ra, hai mắt xà màu đỏ tươi giống như hai cái đèn lồng đỏ thẫm lóe ra hào quang màu đỏ yêu dã quỷ dị.
85 Nam tử áo trắng nhìn Huyết Hồ cười ôn hòa, nụ cười kia trong vắt, giống như Tuyết Liên nở rộ ở trên đỉnh Tuyết Sơn, thanh tao thoát tục như vậy. “Là chiến thần Lam thiếu soái a!”“Chiến thần của Huyễn Minh quốc a!”.
86 “Dựa vào! Ngươi là ai? Chỉ là một nha đầu lừa đảo nho nhỏ mà dám lớn tiếng như thế!”Trong đám người, một trung niên nam tử tức giận lên tiếng nhục mạ.
87 “A…. . ”“Đi chết đi…. . ”. . . . . . Tiếng chém giết vang lên, máu tươi rơi đầy đất, quanh nơi tràn ngâp sát khí. Giờ phút này đảo Tử Vong nơi nơi đều bao phủ hơi thở chết chóc.
88 Nam tử kia toàn thân là sát ý, thanh âm rõ ràng là yếu ớt dễ nghe, giờ phút này lại giống như tiếng động triệu hồi linh hồn từ địa ngục mang theo thị huyết: “Dám khi dễ tiểu hồ ly của ta, quả thật là muốn chết!”Âm Lăng Phong nâng mắt, hai mắt là sát ý giờ nhiễm thêm một tầng ghen tị.
89 Huyết Hồ điểm nhẹ mũi chân, thân mình liên tục bay ngược về phía sau, váy hồng tung bay, tóc đen như mực, đúng là xa hoa, diễm lệ bức người. Nữ tử nhỏ nhắn kia vung lên bảo kiếm trong tay, kiếm khí cắt qua không khí, mang theo sát khí sắc bén đánh về phía Ma tôn.
90 “Nguyện ý khế ước?”Thiếu niên áo trắng xuất thần nhìn Cự Linh Xà, thanh âm thản nhiên vang lên, mặt mày thanh nhã. “Chủ nhân”Thanh âm trầm thấp khàn khàn của Cự Linh Xà mang theo một cỗ hàn ý nhẹ nhàng phiêu đãng trong không khí.
91 “Ừ”Huyết Hồ nhàn nhạt nhìn Bách Lý Huyền Không, lẳng lặng chờ hắn nói tiếp. Thấy vậy Bách Lý Huyền Không khẽ cười một tiếng: “ Chỉ là phương pháp này ta vẫn chưa phát hiện ra, chờ khi ta phát hiện được sẽ đưa ngươi ra ngoài.