1 Vũ Quân là một cô nhi rất bình thường, nhưng khi Vũ Quân nói với người khác cô là một cô nhi bình thường thì họ lại nói: "Là cô nhi đã không phải là điều bình thường rồi" Có phải không?Vũ Quân không hướng nội, không đa sầu đa cảm, nhưng cô hay mơ tưởng nhiều chuyện tình mà các bạn đồng lứa tuổi sẽ không mơ tưởng, mặc dù cô cũng không biết những chuyện này các bạn có nghĩ tới hay không?Thời điểm Vũ Quân còn rất nhỏ cô đã bị bỏ rơi, ngày đó rất lạnh, khi đó cô được bao kín đặt im lặng trước cửa cô nhi viện, nghe tiếng bước chân càng ngày càng xa, Vũ Quân hình như cảm giác bị từ bỏ chợt khóc thét lên làm quấy nhiễu giấc ngủ của viện trưởng, cứ như vậy Vũ Quân ở cô nhi viện lớn lên từng ngày, những điều này đều do viện trưởng đã nói lại với cô.
2 Thị nữ đưa Vũ Quân vào Trúc viên, nơi này thật xứng đáng với cái tên gọi đó, cây cối thật tươi tốt, Vũ Quân cảm thấy giống như chính mình đang được đi nghỉ phép, nơi này thật không tồi, Vũ Quân nghĩ nếu nơi này về sau trở thành nơi ở của nàng thì nàng sẽ thiết kế nó thật tốt, đáng tiếc hiện tại nàng cũng chỉ là 1 người với thân phận không rõ.
3 Ngày hôm sau bắt đầu từ sáng sớm, Vũ Quân nhìn trang sức cùng vết thương ở trên người ẩn ẩn đau xót, quả thật ngày hôm qua nàng cũng không phải nằm mơ, ha ha, một mình nằm ở trên giường cười ngây ngốc.
4 Không khí trên bàn ăn thật tế nhị như vậy, biểu ca? là đứa nhỏ của di nương. "Đệ đệ, không biết vị biểu ca này là nhi tử của di nương nào vậy? Chúng ta có mấy di nương?"Tiểu Chính thái liếc mắt nhìn Vũ Quân một cái nói "Về nhà ta sẽ nói cho ngươi biết"Xem ra đây là một biểu ca với thân phận không tầm thường.
5 Trở về phòng Hàn Vũ cũng không để Thúy Trúc đắp thuốc, nàng sợ người khác biết đến thân thể đặc thù của mình, thoa xong dược mới cho Thúy Trúc đi vào, nàng tự hỏi không biết tiểu nha đầu Thúy Trúc có hiểu biết nhiều về thế giới này không?"Thúy Trúc, ngươi có biết ngoài Đông Lâm quốc của chúng ta ra thì còn có những quốc gia nào? Tất cả đều phồn hoa chứ?""Nô tỳ chỉ biết trừ Đông Lâm quốc còn có các nước lớn là Tây Phong Quốc, Nam Dương quốc cùng Bắc Tuyết quốc , ngoài ra còn rất nhiều nước nhỏ, tên thì không nhớ, hơn nữa Đông Lâm quốc của chúng ta là nước lớn nhất trong bốn nước, còn lại thì không biết rõ lắm""Vậy ngươi có biết hay không.
6 Hàn Vũ thay đổi nam trang cùng tiểu chính thái đi với biểu ca ra ngoài. "Kỳ quái, biểu ca, ngươi là một hoàng tử, cũng không ở lại hoàng cung sao?""khi hoàng tử được 20 tuổi phải chuyển ra ngoài, sau đó hoàng thượng căn cứ vào công lao mà sẽ tấn phong danh hào""Như vậy phong hào của ngươi là gì?""Còn chưa có"Còn chưa có tấn phong? Vậy là chưa có công lao? Hắc hắc, không biết thế lực của vị biểu ca này thế nào.
7 Diễm nương đi vào phía sau Tình tỷ, không tỏ ra kiêu ngạo như những hoa khôi bình thường khác, nhìn đến dạng này, làm cho tâm tình muốn so tài của Hàn Vũ giảm đi không ít, vốn là một người không tranh sự đời, nàng còn cùng Diễm nương tranh làm gì chứ? Diễm nương một thân quần áo dài thuần trắng kéo dài đến chân, đơn giản, hé ra gương mặt thuần khiết trắng trong, so sánh với Hàn Vũ, một người tựa như ánh mặt trời đỏ rực, một người lại là ánh trăng khuya ôn hòa.
8 Nam nhân ngồi trên ghế lô tầng hai bước ra, Hàn Vũ cảm thấy người này rất quen mặt, giống như là đã từng gặp qua, suy nghĩ một chút nàng chợt bừng tỉnh, người đó không phải rất giống Boss lớn đó sao? Cũng rất giống Quân Phong Khải, xem tuổi người này chắc là đại hoàng tử, đại hoàng tử này đến thật đúng lúc, hắn thế nhưng lại có quan hệ với Lạc Đà.
9 Bởi vì hưng phấn nên ban đêm Hàn Vũ không ngủ được, nghĩ đến cuộc tỷ thí ba ngày sau, nàng rất tự tin mình có thể chiến thắng. Nhưng mà nếu thắng rồi, Vô Tình các kia có thể trở thành của nàng sao? Một chút thế lực nàng cũng không có, tiếp nhận Vô Tình các rồi thì làm thế nào để kinh doanh đây? Chưa từng làm ăn làn nào, nàng có thể gặp phải những khó khăn trong đó không? Bất quá, Hàn Vũ thật suy nghĩ sâu xa, Vô Tình các có thể đến tay nàng hay không còn là một vấn đề lớn mà.
10 Hàn Vũ tự hỏi, hắn tuy có chút bá đạo, bất quá nàng thích. "Tốt, mạng của ta là của ngươi, ngươi muốn như thế nào thì sẽ như thế ấy, xảy ra chuyện gì sẽ nói ình ngươi biết" Hàn Vũ rất vui vẻ tuyên bố lại không biết đã đem bán chính mình cho Quân Tà Diễm.
11 Ngày hôm sau, Hàn Vũ đi vào Tư Vũ viên, tiểu chính thái đang chuẩn bị luyện tập nhìn thấy nàng đến liền đưa cho nàng kiếm gỗ nói " Ngươi dùng tạm thanh kiếm này đi" Hàn Vũ nhìn kiếm gỗ trên tay, hình như mới được đẽo xong, rất vừa tay nàng lại tinh xảo, xem ra tiểu chính thái là một người tỉ mỉ, trong lòng Hàn Vũ rất là đắc ý.
12 Lúc trước hội họa của Hàn Vũ cũng rất tầm thường, nhưng trong một lần xem phim thấy Đường Bá Hổ chỉ vẽ một nụ hoa tầm thường, sau khi vẩy lên một ít nước nụ hoa đó giống như có sức sống bừng nở thật đẹp, nàng lập tức mê ngay, tra cứu rất nhiều tư liệu, thử rất nhiều cách cuối cùng đã thành công.
13 Hàn Vũ cảm thấy canh giờ không còn sớm nữa, hướng Tình tỷ nói "Tình tỷ, hôm nay tỷ thí tới đây thôi, ta muốn về""Ừ, tốt, tất cả quan khách, cảm ơn các ngươi hôm nay đến cổ vũ các nàng so tài, tỷ thí tạm dừng ở đây.
14 Hàn Vũ trở lại phòng đổi nam trang, vừa định ra cửa liền bị một người bắt đi, đương nhiên là không phải đi ra bằng cửa chính mà là phi thân qua cửa sổ, đối với điều này nàng đã nghiên mất rồi.
15 Sáng sớm Hàn Vũ rời giường đi vào Tư Vũ viên, nàng thật tâm muốn học Trảm Liệt kiếm pháp vì đó là Hàn gia kiếm pháp, hiện tại Hàn Vũ đang dần thích nghi với cuộc sống xung quanh, giờ phút này nàng không muốn nghĩ rằng nàng không phải là nữ nhi của Hàn tướng quân, không phải là thành viên của Hàn gia, cho dù về sau Hàn Vũ chân chính có trở lại, nàng cũng không rời đi, nàng sẽ không làm tổn thương Hàn gia, Hàn Vũ nghĩ nếu như thế hẳn Hàn gia sẽ chấp nhận nàng.
16 "Vâyh hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết làm sao ăn được cái này hay không?" Hiện tại việc lão muốn làm nhất chính là ăn cái này, mùi vị làm làm iệng lão sắp chảy hết nước miếng rồi.
17 Hàn Vũ chính thức bái Tà lão nhân làm sư phụ, nhưng nàng lại không biết một chút gì về hắn, không biết bối cảnh, không biết thực lực cứ như vậy đã bái làm sư phụ cả đời.
18 Hàn Vũ bảo Tình tỷ chuẩn bị cho nàng một nơi để nàng nghỉ ngơi, bất luận kẻ nào nếu không có sự cho phép của nàng thì không được tiến vào, trước mắt còn không có một ai nhìn thấy khuôn mặt thật của Hàn Vũ.
19 "Cung tướng quân, ngươi biết Huyễn Lâm ở đâu không? Có cách xa kinh thành hay không?""Huyễn Lâm? Tiểu thư, nơi đó không phải là nơi một người bình thường có thể bước vào, người trong triều đình càng không thể bước vào nơi đó nữa bước""Vì sao?""Phía sau Huyễn Lâm là môn phái mà tất cả người trong giang hồ đều phải khiếp sợ, tự xưng là Tà Cung, người nào Tà cung cũng không gây trở ngại, duy chỉ duy nhất là đề phòng người trong triều đình, chỉ cần là người trong triều phái đi, khi tiến vào Huyễn Lâm chỉ có thể bước vào mà không bao giờ bước ra"Điều này làm cho Hàn Vũ nổi lên một hứng thú lớn, Hàn Vũ suy nghĩ nhất định nàng phải đi xem một lần.
20 "Diễm, ngươi đến tìm ta có chuyện gì? Hình như không có chuyện gì để ngươi đến tìm ta nha""Không có" Hãn, Tà Diễm thật sự là một người thẳng thắn. "A, Vậy bây giờ ngươi có thể mang ta đến Vô Tình các được không? Còn sớm ta ngủ không được" Hàn Vũ không biết thời gian ở đây, nếu như ở hiện đại thì giờ này xem chừng cỡ khoảng bảy giờ mà thôi, bình thường mọi người đã chuẩn bị đi ngủ, nếu như không có chuyện gì để ra ngoài.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35