Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thuận Theo Tự Nhiên, Nước Chảy Thành Sông

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 100
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Màn đêm trụy lạc xa hoa, không người nào có thể nhận ra những gì ẩn chứa bên trong, những người dụng tâm cũng chỉ nhìn ra được một ít điều kẻ khác không thấy.

Danh sách chương Thuận Theo Tự Nhiên, Nước Chảy Thành Sông


Chương 1

1 Màn đêm trụy lạc xa hoa, không người nào có thể nhận ra những gì ẩn chứa bên trong, những người dụng tâm cũng chỉ nhìn ra được một ít điều kẻ khác không thấy.


Loading...

Chương 2: Chương 2

2 Dừng đề tài, Mục Kiệt hỏi: “Tôi lái xe đưa cậu về?”. Tống Đình Phàm lắc đầu: “Không cần, cậu về sớm một chút đi, ngày mai còn bay, tôi gọi điện cho lão Vương, gọi ông ấy đến đón là được rồi.


Chương 3

3 Sáng sớm khi mặt trời vừa xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, Tống Đình Phàm đã thức giấc. Người này lúc nào cũng sinh hoạt điều độ, bất luận đêm trước ngủ muộn như thế nào thì hôm sau luôn thức dậy đúng giờLưu Dụ năm đó vì điều này mà hâm mộ không thôi liền nói cùng Mục Kiệt, nếu hắn cũng có thể điều độ như vậy, hắn vừa muốn chết lại vừa muốn sống.


Chương 4: Chương 4

4 Ăn xong bữa sáng, Tống Đình Phàm đứng lên chuẩn bị về công ty, thời gian là 7h50, phỏng chừng thư kí cũng đến rồi. Vừa về đến công ty, thư kí đã ngồi vào bàn làm việc chuẩn bị tài liệu.


Chương 5: Chương 5

5 Trần Lâm hôm nay mặc một chiếc áo khoác đơn sắc màu lam không kéo khóa, có thể tinh tường nhìn thấy bên trong là một chiếc t-shirt trắng in hình chữ A, hoặc cũng có thể là một chiếc sơ mi.


Chương 6: Chương 6

6 Khi Tống Đình Phàm còn đang bận suy nghĩ chuyện mắt kính, Lưu Tâm đã gõ cửa tiến vào hỏi hắn, cơm trưa giải quyết như thế nào? Là gọi người mang đồ ăn tới hay chính mình đi ra ngoài ăn?Sở dĩ Lưu Tâm để ý như vậy cũng vì lời dặn dò gửi gắm của Mục Kiệt, bởi vì trước kia căn bản là 3 người cùng ra ngoài ăn, hoặc có ai đó trong cả 3 mua đồ về rồi cùng nhau ăn.


Chương 7: Chương 7

7 Nhíu mày, vươn tay, Tống Đình Phàm nói: “Tống Đình Phàm”– “Trần Lâm”. Mỉm cười trả lời, cậu rất muốn cười vì lời giới thiệu quá ngắn gọn kia nhưng lại không dám– “Tôi vừa mang mắt kính trả lại trong tiệm cậu, buổi sáng cảm ơn cậu”– “Không cần cảm ơn, cũng không phải chuyện gì to tát”Trần Lâm không nghĩ vì chuyện này mà cảm ơn tới cảm ơn lui, liền chuyển đề tài: “Làm sao vậy? Nhìn thấy trận thế này nên không dám đi vào?”.


Chương 8

8 Trần Lâm nhìn dáng vẻ ăn cơm tao nhã của Tống Đình Phàm liền biết gia đình hắn giáo dục con rất tốt. Không muốn không khí im lặng quạnh quẽ như vậy, Trần Lâm chủ động tìm đề tài: “Đồ ăn này đều là nhà nấu chứ không phải thức ăn nhanh, mới vừa rồi lúc ở 0h, anh đều gật đầu khi nhìn thấy chúng, anh thích những món này sao?”– “Cũng được”Kì thật Tống Đình Phàm kiến thức nông cạn cận gần 2 độ, tuy nói không ảnh hưởng nhiều nhưng khi chọn đồ ăn lúc nãy, hắn quả thật không nhìn rõ món ăn Trần Lâm đưa lên, cuối cùng chỉ gật đầu chọn qua loa vài món, toàn bộ đều là hắn nhìn thấy những món thực khách đang ăn trên bàn giống món Trần Lâm chọn nên mới gật đầu đồng ý với cậuTrong lòng Trần Lâm nghĩ thầm: trả lời cũng ngắn gọn như vậy– “Anh làm ở gần đây hay sao?”.


Chương 9: Chương 9

9 Tống Đình Phàm nhìn Trần Lâm vội vàng rời đi, trên mặt tuy rằng không có biểu tình gì, nhưng trong lòng hắn ý cười đã lan tràn, thực tiếp thấm ra ngoài da, thư sướng toàn thânQuả thật, Tống Đình Phàm cố ý làm vậy, bình thường hắn không nhiều lời.


Chương 10: Chương 10

10 Một tuần sau, Tống Đình Phàm đang ở văn phòng chăm chỉ gõ máy tính, trong tay còn một xấp văn kiện, rõ ràng vì văn kiện nhiều quá mà chất thành đốngKhông biết việc này ám chỉ điều gì….


Chương 11: Chương 11

11 Tống Đình Phàm sung sướng tiêu sái rời khỏi công ty, tuy rằng bề ngoài thật sự không nhìn ra được loại sung sướng ấyĐi vào cửa hiệu của Trần Lâm, Tống Đình Phàm trước tiên đã thấy cậu đang cúi đầu trong quầy thu ngân làm gì đó.


Chương 12

12 Tống Đình Phàm vừa bước vài bước khỏi tiệm kính, di động đổ chuông. Là Lưu Dụ gọi điện nói cùng nhau ăn cơm trưa, gặp nhau ở bãi đậu xe. Khi Tống Đình Phàm đến bãi đậu xe, hai người kia đã có mặtLưu Dụ nhìn thấy Tống Đình Phầm đã nhịn không được, trực tiếp hỏi: “Cậu không phải đã đi rồi sao? Sao bây giờ lại còn ở công ty?”– “Ân, tôi ở gần đây”.


Chương 13

13 Ba người ăn cơm xong quay về công ty tiếp tục công tác. Tuy rằng hai người kia vẫn còn nghi vấn trong lòng, nhưng bọn họ cũng biết nếu Tống Đình Phàm không muốn nói, bọn họ có gặn hỏi cũng như không.


Chương 14

14 Khi mắt kính của Mục Kiệt hoàn thành, đoàn người ra khỏi cửa hàng chuẩn bị điMục Kiệt nói với mọi người: “Tôi đi lấy xe, mọi người đợi một chút”. Mọi người gật gật đầuNhưng Kim Tinh vẫn còn buồn bực, nhiều người thế này làm sao ngồi đủ một xe? Mục Kiệt mới rời đi thì lại có một chiếc xe màu xám dừng lại trước mặt các nàng.


Chương 15

15 – “Mục Kiệt, Mục Kiệt, tôi nói với cậu nghe, cậu tuyệt đối, tuyệt đối không tưởng tượng được… Hắc”. Ánh mắt hướng về phía Trần Lâm ra vẻ thần bí nói. Vừa xuống xe, Lưu Dụ liền vội vàng hưng phấn nói với Mục KiệtMục Kiệt nhìn cũng không nhìn vẻ mặt thần bí thừa nước đục thả câu của Lưu Dụ, mỉm cười trực tiếp nói: “Cậu ta là học đệ của chúng ta!”.


Chương 16

16 Sáng hôm sau, vừa đến công ty, Mục Kiệt và Lưu Dụ vừa đến công ty liền chạy vào phòng Tống Đình Phàm đợi hắnĐầu ngày Tống Đình Phàm vừa đẩy cửa vào đã thấy hai người kia ngồi sẵn, hắn đi thẳng đến bàn công tác ngồi vào chỗ của mình.


Chương 17: Chương 17

17 Đường rực rỡ lên đèn, một chiếc xe thể thao dừng lại trước cửa hiệu mắt kính– “Quang ca, lần này không cần anh đích thân đến, đợt hàng mới cũng không vấn đề gì, em kiểm kê rất cẩn thận”.


Chương 18: Chương 18

18 Từ lần Trần Lâm cự tuyệt không đi ăn cùng họ, thực ra cũng không tạo nên ảnh hưởng gì lớn. Cụ thể là sau đó, Mục Kiệt và Lưu Dụ thường tìm đủ lí do để đến cửa hàng của Trần Lâm, nếu không rủ đi ăn cơm thì cũng là mang cậu ra ngoài đi chơi, không thì cũng ở trong cửa hàng nói chuyện phiếm đến nửa ngàyTuy rằng Tống Đình Phàm ít đến hơn, nhưng mỗi lần bị mang ra ngoài, Trần Lâm đều thấy Tống Đình Phàm đã ngồi đợi sẵn.


Chương 19

19 Mục Kiệt tự cảm thấy, bỏ qua việc giúp Đình Phàm thu phục mỹ nhân, hắn cùng Lưu Dụ trong mấy ngày đơn giản ở chung cùng Trần Lâm cũng thật tình thích học đệ này.


Chương 20

20 Bởi vì tối đó Trần Lâm nghe ba người Tống Đình Phàm nói như vậy, cậu cũng hoàn toàn buông xuống tâm tình mà đi cùng bọn họ. Hiện tại vô luận là bọn họ dẫn đi ăn cơm, hay đi chơi, hoặc tặng một món quà nhỏ nào đó, Trần Lâm đều chấp nhậnĐôi khi nếu bận chuyện gì không thể đi được, Trần Lâm đều nói thẳng ra mà không quan tâm đến thái độ của Tống Đình PhàmMột trận ‘tít tít tít.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Những Tháng Năm Hổ Phách

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 56


Quán Rượu Nhỏ Yêu Nhau

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Một Nhà Hồ Ly Thân Thiết

Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du

Số chương: 61



Đồng Kí Ức

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 46


Phúc Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11



Lộ Khiết

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50