81 – “Lưu Dụ đi công tác đã nhiều ngày, còn chưa về sao?”. Trên đường về nhà, Trần Lâm hỏi người đang lái xe bên cạnh– “Qua tuần sau đi”Trần Lâm nghi hoặc, liếc người bên cạnh một cái– “Nếu còn lâu vậy, sao khi nãy anh chỉ ‘ân’ một tiếng với Tống bá bá?”Tống Đình Phàm nghe Trần Lâm trách móc mình, không khỏi buồn cười, người này, hiện tại đã ở cùng phe với lão nhân.
82 Trần Lâm nghe lời này, thân thể cứng đờ, trong lòng cũng có nhiều tư vị toát raCũng phải, biết mình trầm mặc chống đỡ, giận dỗi chống đỡ cũng vì được hắn dung túng quá mới thành thế này! Trước kia, mình đã bao giờ áp dụng cách này đối đãi mọi người? Chính mình dù không thích cũng chừa đường lui cho đối phương.
83 Tháng 11 năm nay cha mẹ Trần đi du lịch, Trần Lâm muốn cha mẹ có cơ hội bên nhau một lần, tất nhiên sẽ không về nhà. Lí do này, nghe rất đường hoàng, nhưng tột cùng là vì sao? Ha haNgày đó Tống Đình Phàm nghe Trần Lâm nói có thể sẽ về nhà, tiễn Mục Kiệt Lưu Dụ về xong, hắn bắt đầu như vô tình hỏi cậuBuổi tối nằm trên giường xoa bụng cho Trần Lâm, hai người trò chuyệnTống Đình Phàm im lặng nửa ngày không nói gì, cuối cùng vẫn là Trần Lâm người ta không chịu được, thoải mái hỏi một câu, “Anh không phải đang nghĩ em sẽ về nhà chứ? Nếu có, em sẽ suy nghĩ; nếu không….
84 Người có kình nghiệm đều biết, những người không thường đi bộ nhiều, bỗng dưng đi lại quá nhiều, thường thường chân đau vài ngàyHai người Tống Đình Phàm, Trần Lâm cũng không ngoại lệ.
85 Lúc Tống Đình Phàm đi ra, sắc mặt hắn rõ ràng đã tốt hơn nhiều, Trần Lâm vui vẻ gật đầu cảm ơn Lưu DụLưu Dụ cũng đắc ý nhìn Trần LâmTống Đình Phàm đều hiểu động tác của hai người, nhưng không nói gì– “Hai cậu bây giờ ở lại ăn cơm hay về nhà?”.
86 Sau sự kiện bơi lội, Tống Đình Phàm thật rất cứng rắn với Trần LâmTrong mắt hắn, trong phạm vi hắn quản, chỉ cần không tốt cho sức khỏe Trần Lâm, hoặc những việc Trần Lâm không thích hợp để làm, Tống Đình Phàm mặc cậu lại nũng nịu, lại bực bội, lại dây dưa, cũng tuyệt đối không đồng ý.
87 Ra khỏi phòng, quay lại bên cạnh cha mẹ, Trần Lâm có chút ngượng ngùng áy náy mở miệng, “Ba mẹ, con phải quay về Bắc Kinh, ách, ở đó có bằng hữu một mình trong năm mới, con không yên lòng, muốn….
88 Sự việc có mặt tốt tất có mặt xấu, triết học cũng luôn nói về hai mặt đối lập của một vấn đề. Nên, chuyện năm nay Trần Lâm vội vàng chạy về Bắc Kinh, liền mang đến hai hiệu quả rõ ràngĐương nhiên, mặt tốt là cuộc sống của cậu cùng Tống Đình Phàm ngày càng tốt hơn, bình thản nhưng đủ ấm áp, ấm áp nhưng đủ những bất ngờ thú vị; về công việc của hai người, không cần lo lắng cho Tống Đình Phàm, cửa tiệm của Trần Lâm cũng kinh doanh rất chất lượng, từng bước từng bước, tuy không thể nói phát triển không ngừng, nhưng lợi nhuận luôn không tồi, khách hàng cũ mới đều tăng, cuộc sống như thế tất nhiên Trần Lâm đầy hưởng thụ, toàn tâm thỏa mãn.
89 Không khí nhất thời đông lạnh, hơi thở ba người mơ hồ có thể nghe thấy, Trần Lâm khẩn trương nửa ngày không thở được, mà ba Trần, mẹ Trần, rõ ràng đang hô hấp dồn dập, Trần Lâm lại nâng mắt nhìn, mắt mẹ Trần ngấn nước, giống như có thể rơi lệ bất kì lúc nào, ba Trần lại không quan tâm xoay xoay tách trà, trầm mặc không nói– “Mẹ….
90 Ba Trần mẹ Trần vừa xuống đến phòng, đập vào mắt là cả gian phòng sạch sẽ, dù không nồng đậm hơi thở cuộc sống như nơi vừa rồi, nhưng không thể không nói, kiến trúc giống nhau, sạch sẽ giống nhau, chỉ là không có hơi ngườiCũn phải, ba tầng này của Tống Đình Phàm, trước khi mua, cách trang trí, cấu trúc đều do hắn lên ý tưởng, cho nên mặc kệ nơi nào, ba tầng này đều có kiến trúc và cách bài trí đồng nhất.
91 Khi Trần Lâm trở lại bên cạnh Tống Đình Phàm, hắn còn chưa ngủ, bất quá đã tắm rửa xong, ngồi trên giường nhàn nhã xem tạp chí, hệt như biết chắc đêm nay Trần Lâm sẽ vềTrần Lâm vào phòng ngủ liền ném cả người lên giường, chính xác là trên ngực và bụng Tống Đình PhàmTống Đình Phàm vuốt vuốt tóc cậu, giúp cậu điều chỉnh tư thế, liền kéo thiên hạ vào lòng– “Hôm nay là lần đầu tiên em thấy mẹ khóc…….
92 – “Tống bá bá?”. Mẹ Trần nghi vấn, sau đó liếc mắt nhìn lão công mình một cái– “Tiểu Lâm, con nói là cha cậu ta?”. Ba Trần trầm giọng hỏiTrần Lâm gật đầu, “Ân, ngày mai ba mẹ về, bọn con muốn hai bên gặp mặt một hôm”Mẹ Trần ngồi bên cạnh nửa ngày không nói, đột nhiên mở miệng hỏi, “Ba cậu ta biết chuyện bọn con?”– “Ân”.
93 Sau lần cha mẹ Trần ghé thăm, cuộc sống Trần Lâm và Tống Đình Phàm cơ bản có thể hình dung bằng hai từ ‘hài hòa’Nghe một chút, hài hòa, đúng vậy, một từ thật tốt đẹp.
94 Buổi tối, khi Mục Kiệt Lưu Dụ đến, Tống Đình Phàm đã làm xong cơm. Kì thật, cũng có thể nói khi Tống Đình Phàm làm xong cơm, mới gọi hai người họ đếnTống Đình Phàm có chủ ý của mình, bọn họ biết mình nấu ăn là một chuyện, chính mắt thấy mình vào bếp lại là chuyện khác.
95 Trần Lâm tiễn hai người kia về, cũng chưa chủ động đến nói chuyện một chút với Tống Đình Phàm, cũng không quyết định quay về phòng ngủ. Liền cứ thế, cậu trở lại sô pha tiếp tục xem TVChính là trong lòng nghĩ người nọ thể nào cũng ra gọi cậu vào ngủ.
96 Trần Lâm ghé trên người Tống Đình Phàm, Tống Đình Phàm là rõ ràng cảm nhận lồng ngực cậu vì cười to mà không ngừng run rẩyNương vào tư thế tối mờ ám này, Tống Đình Phàm quyết định không quan tâm nguyên nhân Trần Lâm cười to, vẫn là trực tiếp động thủ tiếp tục chuyện vừa rồi, để xem lúc đó cậu còn cười được khôngTống Đình Phàm.
97 Tống Đình Phàm lọt thỏm giữa sô pha, cả nhà yên ắng. Hắn vô thức chạm vào công tắc đèn cảm ứng, lúc bật, lúc tắt. Đèn phòng chiếu rọi cả khuôn mặt hắn, cũng là mơ mơ hồ hồ nhá nhem không rõ.
98 Đến bây giờ, Tống Đình Phàm an vị trên giường vẫn không thể ngờ, Trần Lâm nói đêm nay không về nhà. Đúng vậy, hai người vẫn có điểm khác biệt, nhưng những chuyện thế này không tính là tranh chấp, hoặc cãi nhau đi?Hắn biết Trần Lâm tức giận, cực kì tức giận, nhưng vẫn không tin Trần Lâm không về nhà Nếu người không về, nói thẳng ra, hắn thật cũng không quá lo lắng.
99 Tống lão đầu nhi gọi điện đến, thời gian không sớm không muộn, vừa vặn tivi vừa phát tin tức thời sự trong ngày, 7 giờ đúng– “Đang ở nhà a”. Ngữ khí bình thản, không hoãn không vội – “Ân”.
100 Tống Đình Phàm nhẹ cười, không lên tiếng trả lời, đợi Trần Lâm nói tiếp– “Kiểu tóc này của em nhìn con nít lắm sao?” Tống Đình Phàm không hiểu Trần Lâm vì sao đột nhiên lại thay đổi sang đề tài này.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50