1 Đau. . đau đầu quá. . !!“ Ô…tại sao thân mình như vậy không có sức lực nha!. . ” nàng nhớ hôm qua thức khuya đọc tiểu thuyết nên ngủ trễ…như vậy cũng ko đến nỗi thân thể ko còn sức nha!!“ Di…?.
2 Mấy hôm nay trong Lãnh gia đều kinh ngạc nhìn nhà mình tiểu thư, thanh lệ xuất chúng, ôn nhu nhã nhặn…khiến cho ai nấy đều ngạc nhiên ko thôi! Tiểu thư từ sau khi mất trí nhớ trở nên càng thêm xinh đẹp mê người, cũng là một khuôn mặt nhưng bây giờ đích tiểu thư càng thần bí, mị hoặc….
3 “ Sao vậy, Duệ nhi ăn ko ngon sao……”. . Khuynh Thiên nhẹ giọng vấn đáng yêu búp bê“ Ngô!. . . . ko có…”. Duệ Hi lắc đầu, hắn là có chút hâm mộ đệ đệ được nương như vậy uy thức ăn, hắn cũng muốn nha!.
4 “ Vị này tiểu thư, thật xin lỗi thuộc hạ của ta ko kèm chế được này xe ngựa…. ko biết tiểu thư có hay ko bị thương…. ” ôn hòa một giọng nói vang lên, từ trên cổ xe ngựa hoa quý một bạch y nam nhân bước xuống xe, cao quý khí chất…tuấn mỹ vô trù, này khuôn mặt có thể làm cho thiên hạ nữ tử lâm vào điên cuồng nha!.
5 “ Thiên nhi, nghe nói ngươi bị thương nên mất trí nhớ?. . ” ôn hòa thanh âm, nam nhân chừng 34, 35 tuế…anh tuấn khuôn mặt, thong dong khí chất…“ Cha, ngài ko cần lo lắng, chỉ là quên một số chuyện cần quên thôi!!.
6 Khuynh các trúcTrúc là loại cây đơn giản nhưng mang một vẻ đẹp đơn sơ, mộc mạc. trúc là loại cây quân tử…màu xanh của trúc là cũng chính là màu mà Lãnh Khuynh Thiên nàng thích nhất.
7 “ Tiểu thư, hắn chính là kẻ vài hôm trước…”…. Hân nhi ghé nhỏ lỗ tai nói với Khuynh Thiên…“ A …ngươi chính là kẻ ko điều khiển được xe ngựa và xíu chút nữa hại chết một đáng yêu hài tử….
8 Lãnh phủMật thất“ Lục nghê, đề án lần trước ở Thiên vũ quốc thực hiên như thế nào…. ” Khuynh Thiên nhàn nhạt hỏi, mâu quang chăm chú nhìn trung niên mỹ phụ trước mặt“ Chủ nhân, mọi việc vẫn theo quỹ đạo bình thường, chúng ta hầu hết nắm tất cả cơ cấu của các kỹ viện, sòng bạc…thu hút khá nhiều người….
9 “ Ngươi tên là gì đâu?. . . ” Lãnh Khuynh Thiên nghi hoặc hỏi“ Phong Tà Nguyệt…. ”. thanh âm nhàn nhạt, Phong Tà Nguyệt hắn cũng không ngờ hắn lại dễ dàng nói tên cho nàng biết như vậy….
10 Bắc Li Ngạo lần đầu tiên mới biết như thế nào là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn. Chỉ thấy một thiếu nữ chỉ khoảng 16 tuế, xinh đẹp ngũ quan, như ngọc làn da, quỳnh dao mũi, anh đào môi….
11 Đêm…. !!Ánh trăng non tỏa thứ ánh sang nhè nhẹ nhu hòa khắp thể gian, xinh đẹp…. thanh phong thoảng thoảng mang theo mùi hương dễ chịu thấm đượm lòng người….
12 “ Nương! …cái gì gọi là hữu dũng vô mưu nha…. . ” Duệ Hi oai đầu nhỏ bé hỏi. Nó đọc trong một cuốn thư, từ này thật khó hiểu…. “ Ân…cái gọi hữu dũng vô mưu tức là một nhân tuy có dũng khí, dũng cảm….
13 “ Nguyệt! ngươi tỉnh rồi…. . ” Khuynh Thiên kinh hỉ nhìn vừa mới tỉnh dậy đích Phong Tà Nguyệt, hắn từ sau đêm hôm đó đến bây giờ vẫn hôn mê khiến cho nàng có chút lo lắng“ Ân……ngươi!.
14 “ Oa! Thật đáng yêu tiểu cẩu nha!. . . ” Thần Hi cúi đầu ôm đoàn cầu tuyết trắng vào lòng hân hỉ nói…. . “ Uy!. . ngươi đi đâu, chờ ta……” Thần Hi vội đuổi theo tiểu cẩu vọt khỏi lòng mình.
15 “ Mẫu thân, con giới thiệu với ngài, đây là Vệ Minh Hạo, ngũ hoàng tử. . là chúng con đích bạn tốt nha!!. . . . . . ” Duệ Hi hưng phấn giới thiệu, đây là lần đầu tiên nó giới thiệu ẫu thân nó đích bằng hữu mà“ A ….
16 Cuộc thi thứ nhất…. . cầm âm. . Sau khi có người lên phát biểu cùng khai mạc cuộc so tài tam quốc thì môn thi đầu tiên tam quốc sẽ đấu chính là cầm âm nha.
17 Mọi người khó hiểu nhìn trước mặt tiểu cô nương, nàng rốt cuộc đang dỡ trò gì nha!Nhìn dưới đài mỗi người một biểu tình, người tò mò, kẻ kinh ngạc, người hồ nghi kẻ lại khinh thường….
18 Sau cuộc thi cầm âm hôm đó, mọi người điều háo hức các cuộc thi tiếp theo…. . phấn khích cùng kịch liệt là ba quốc gia thi đấu với nhauHiện giờ ba quốc đang trong vị trí cân bằng, huề nhau….
19 Phong Tà Nguyệt………. . !!Hắn một con người lãnh khốc vô tìnhHắn cao ngạo, thánh khiết. . ……. Nhưng mà trong trái tim lạnh giá ngàn năm của hắn có một tia ôn nhu, mềm mại hòa ấm áp….
20 Khẽ mở nhãn thần, phượng mâu xinh đẹp tựa như minh nguyệt vô song chiếu rọi nhân gian…. mày đẹp khẽ nhíu…. Nhìn kia người mà nàng dùng hơn phân nữa linh lực kéo lại mạng sống…Khuynh Thiên có chút bối rối…đau lòng còn hòa phẫn nộ….