41 Điều đầu tiên đập vào mắt của lãnh khuynh thiên chính là ba nam nhân với ánh mắt lo lắng nhìn nàng. Đôi phượng mâu xinh đẹp câu hồn nhân tâm kia bình thường ôn nhu ấm áp, nhưng mà lúc này đây lại tràn đầy một mảnh cô tịch đến bi ai kia bất giác làm cho ba nam nhân giật mình.
42 Phong Tà Nguyệt kinh ngạc nhìn nữ nhân nằm trong lòng mình, nàng là ai. . ?, hắn tâm có chút kì lạ, không chán ghét…. Cảm nhận người trên giường khẽ động, Lãnh Khuynh Thiên ngẩng đầu, ôn nhu mỉm cười nhìn hắn, khẽ vấn : “ tỉnh? Nguyệt, có khỏe không…”“ Ngươi…là ai?.
43 Đỉnh Thiên nhai dưới chân núi, hơi sớm sương còn lạnh, không khí nhuốm đầy sự tươi mới, trong lànhSắc trời vẫn chưa sáng, phía trời tây vẫn còn u tối trong khi đó phía đông thoáng ẩn hiện vài nét ánh sáng trắng, một màu trắng xóa, lê ám, thâm trầm mang đến cảm giác rộng mênh mang, mờ mịtTrên đỉnh núi thấp thoáng hai bóng người, một hắc y lãnh khốc tuấn mỹ, một tử y thuần khiết mị hoặc.
44 Trên đời này thứ tình cảm đẹp nhất là ái tình cũng là cảm tình đau thương nhất, bi ai nhất…. . Nhưng mà…!! Con người sống luôn muốn yêu và cần được yêu, dù cho người đó vô tâm hay lãnh tình như thế nào….
45 Cửu Trọng cung“ Cung chủ?” Hắc y nhân cung kính nhìn nam nhân tuấn mỹ trước mặt, nhãn thần đầy sùng bái nhưng cũng lắm sợ hãi. Nam nhân cũng khoảng 24, 25 tuổi thôi.
46 “ Tiểu thư…. nguy rồi…. ” âm thanh hoảng hốt, Hân nhi từ bên ngoài chạy vào nói. “ Chuyện gì mà hối hả vậy…” Lãnh Khuynh Thiên nhíu mày. Thật là nha đầu này, có cần vội vả vậy không chứ, khuôn mặt trắng bệch ra cả rồi“ Tiểu…tiểu thư….
47 Choang………. tiểu Vũ…. Tiểu Vũ, tỷ tỷ đã hứa nhất định cả đời thương ngươi, sủng ngươi, ngươi nhất định không được bỏ tỷ tỷ mà…. Tiểu Vũ chẳng phải đã nói thương nhất tỷ tỷ sao, sao lại như vậy nhẫn tâm bỏ tỷ tỷ mà đi…….
48 “ Thần Nhi, Duệ nhi! Các con không sao chứ!!…” Lãnh Khuynh Thiên mỉm cười nhìn hai tiểu hài tử. Thật may mắn, bọn chũng không hành hạ hay đánh đập hai đứa nhỏ“ Oa! Mẫu thân….
49 Tiếng đánh nhau hỗn độn, đao kiếm va chạm vào nhau, âm thanh chói tai đến khó nghe!, mùi máu nhàn nhạt khiến cho con người cảm giác kinh sợLãnh Khuynh Thiên chết lặng nhìn khung cảnh chiến trường chém giết nới đây.
50 Phong mang theo mùi máu tươi nồng đậmTừng mảnh lá trúc xanh như bị nhuộm huyết tạo nên lấp lánh ánh hồngMỹ…. nhưng cũng lắm ghê rợn…. Lúc này đây chẳng biết nói gì, cũng chẳng thể làm sao, Lãnh Khuynh Vũ hai tay run run, mâu quang đờ ra, cả người như cứng lại….
51 “ Cho nên, dù ta có gây tổn thương cho tỷ dù là tính mạng tỷ cũng ko trách sao…. . ” Lãnh Khuynh Vũ thê lương cười, bàn tay bấu chặt vào thịt , huyết xinh đẹp chảy nhẹ, uốn lượn theo cổ tay….
52 “ Ta thà rằng nhớ kí ức đau thương này mà sống cũng ko muốn quên đi ngươi…. Khuynh Thiên!…ngươi có biết ngươi có bao nhiêu tàn nhẫn không…”“ Ngươi có thể vì đệ đệ của mình mà hi sinh, vì Duệ hi, Thần hi….
53 “ Hân tỷ tỷ!. . mẫu thân sao còn chưa về nha?…” Duệ Hi nghiêng đầu hỏi, lúng liếng mắt to chớp nhẹ, đôi mắt màu tím long lanh càng thêm mê người đáng yêu….
54 Bắc li quốcHoàng cung“ Ngươi…. ngươi nói cái gì? Lặp lại lần nữa. . ?!!” nam nhân thân hình lung lay tựa như sắp ngã khụy xuống. Nam nhân anh tuấn lãnh khốc khuôn mặt mờ mịt tựa như một hài tử bị lạc đường.
55 Lãnh phủ mấy hôm nay không khí thập phần buồn bã, người chấp chưỡng Lãnh gia, tuyệt đại thiên tài phát triển Lãnh gia đến mức điên phong. Người luôn ôn nhu giúp đỡ hạ nhân , người luôn mang đến cho người khác ấm áp cùng dương quang mất đi….
56 Minh cungÁnh nến hiu hắt tỏa ánh sáng dịu nhẹ, nam nhân một thân hồng y tà mị, ngạo nghễ không kiềm chế được. Nam nhân như vậy vì cớ gì đôi hoa đào mắt, bình thường câu hồn nhân tâm, mị hoặc nay lại ngơ ngẩn, một mảnh đau lòng hòa bi aiY muốn khóc, thực sự rất muốn khóc nhưng mà y không thể khóc, như vậy nàng sẽ áy náy, sẽ không an tâm mà ra đi….
57 Thời gian là liều thuốc tốt nhất chữa lành mọi vết thươngThời gian trôi đi theo năm tháng phủ đi bao bụi mờ quá khứNhưng mà có những thứ, những người, những việc…….
58 Phong Tà Nguyệt ko nói, nhãn thần có chút vô hồn nhìn ba người còn lại, ko nói vì ko biết nói gì hay chẳng có gì để nói ?!Ba năm, …. ba năm ko có nàng, hắn ……Cô đơn cũng lắm tịch mịch………Bốn người trầm mặc, ai cũng có mỗi suy nghĩ riêng….
59 Khí trời mùa xuân ấm áp dịu nhẹÂm thanh trong trẻo của tự nhiên luôn làm cho lòng người dễ chịuTừng mảnh lá trúc lả lướt trong gió rồi rơi nhẹ trên mặt hồ gợn sóng êm ả cũng tạo nên bức họa thiên nhiên đơn giản xinh đẹpKhông cần nhiều màu sắc, là xanh dương bao la của bầu trời, là mặt hồ sóng xanh lưu chuyển, là xanh như ngọc của thanh trúc….
60 “ A. . aa…a. . ” tử y thiếu nữ cười lớn, mâu quang tràn ngập sủng nịnh nhìn hài tử trước mặt, tính tình chả thay đổi quật cường tiểu hài tử…. . “ Thiên….