1 Đầu xuân, gió đêm vẫn cứ lạnh như cắt. Lý Viện Viện chạy điên cuồng, hơi thở biến thành sương trắng lượn lờ dưới ánh trăng, nàng loạng choạng vấp ngã trong tiếng thúc giục liên tiếp:“Công chúa nhanh đi.
2 Châu Tình tan học tới đón Lý Viện Viện, vừa đi vừa nhìn về phía sau, cuối cùng không nhịn được, kéo Lý Viện Viện thì thầm: “Người này cứ đi theo bọn mình làm gì, cậu làm gì người ta trong bệnh viện trường rồi?” Lý Viện Viện quay đầu nhìn Yến Tư Thành, thấy ánh mắt chàng không ngừng lướt qua những người bên cạnh nàng, hiện giờ tuy chàng không có bội đao, nhưng tay vẫn đặt bên eo theo thói quen cũ, như ngày Thất tịch hằng năm, chàng theo sau cùng nàng đi dạo phố chợ.
3 Lý Viện Viện ngồi ngay ngắn dưới đất, vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe người trong tivi nói, Yến Tư Thành dọn dẹp phòng ốc xong lúc nào nàng cũng không hay.
4 Lý Viện Viện đang say ngủ trên giường, buổi tối nàng ngủ rất ngoan, không đạp chăn cũng không ngáy, chỉ nằm yên trên giường, cũng rất ít trở mình. Yến Tư Thành thu dọn bàn trà, sau đó tìm giấy bút trên bàn học đặt lên bàn trà, chàng ngồi nghiêm chỉnh dưới đất, chỉnh âm thanh của tivi xuống mức nhỏ nhất.
5 Phòng tập rất yên tĩnh, Lý Viện Viện ngồi dưới sân khấu lẳng lặng đọc kịch bản. Đây là vở Công chúa cướp Trạng nguyên, chia rẽ Trạng nguyên và thanh mai trúc mã, sau khi Trạng nguyên trở thành phò mã thì bắt đầu dần dần thôn tính thế lực của Công chúa, sau đó ép Công chúa nhảy xuống vực, cuối cùng tìm lại thanh mai trúc mã yêu thương nhau sống hết nửa đời còn lại.
6 Thấy cô gái đột nhiên nhào tới chộp lấy cánh tay mình, Yến Tư Thành dùng nghị lực và lý trí cực độ mới nén được thôi thúc muốn quật ngã cô ta. Nơi này người qua kẻ lại, cô gái này còn mặc váy ngắn, nếu ngã chổng vó dưới đất cảnh tượng chắc không đẹp mắt lắm, chàng âm thầm hất tay cô gái ra, lùi lại một bước: “Lâm Hiểu Mộng, chào cô.
7 Lý Viện Viện ăn hiếp người ta. Nhìn vẻ mặt khinh bỉ ngang ngược của Lý Viện Viện, Yến Tư Thành dưới sân khấu lại không kìm được cong khóe môi cười, nhưng bỗng nhiên chàng lại cảm thấy chua xót cho nàng, nơi mềm mại nhất trong tim như bị ai đó bóp chặt, vừa chua xót vừa đau đớn.
8 Thật ra sau khi biết đây không phải là thế giới coi mập là tiêu chuẩn của cái đẹp, Lý Viện Viện cũng không buồn lắm, vì trong lòng nàng tự tin rằng mình có thể lật đổ quan niệm thẩm mỹ của thế giới này.
9 Tập xong phần buổi chiều, hôm nay Trương Nam không chỉ trích Lý Viện Viện nữa, có điều cuối cùng khi thu dọn đồ đạc rời đi cậu ta nói một câu: “Tuy còn thiếu chút thương cảm, nhưng tiến bộ rất nhiều.
10 "Nếu. . . rớt lớp tiếng Anh này phải làm sao?" "Thì học lại. " "Học lại cũng không qua thì sao?" "Thì học lại nữa. Tóm lại trước khi tốt nghiệp nhất định phải qua, rớt những lớp bắt buộc chắc chắn sẽ không đủ học phần, không đủ học phần thì không thể tốt nghiệp.
11 Về chuyện Yến Tư Thành đẹp trai con nhà giàu trong mắt Châu Tình sao lại chấm Lý Viện Viện bé bự ngốc nghếch trong mắt Châu Tình, trên đường đi tàu điện ngầm từ trường đến trung tâm thành phố, Châu Tình đã hỏi chuyện này hết năm lần, cuối cùng đều bị Lý Viện Viện thản nhiên chuyển chủ đề.
12 Lý Viện Viện cảm thấy mình thật sự phải về phòng một chuyến. Nàng nghĩ trước khi nàng và Yến Tư Thành nhập vào hai cơ thể của thế giới này, hai người họ chắc là hai cá thể độc lập.
13 Yến Tư Thành đang đánh người. Một cước đá ngang vào ngực đối thủ, đối thủ liên tiếp lui mấy bước, chân nhũn ra, ngã ngồi dưới đất. Cậu ta xoa ngực, tức tối gỡ nón bảo hộ trên đầu xuống ném sang bên cạnh, cáu kỉnh hét lên: “Yến Tư Thành! Đây là huấn luyện! Cậu có cần tích cực vậy không?” “Xin lỗi, tôi đã cố gắng bớt tích cực lắm rồi.
14 Lúc vở kịch đang tiến hành, những người không phận sự đều không được vào hậu trường, Yến Tư Thành chờ mãi bên ngoài rèm ở hậu trường đến khi người trên sân khấu ra chào, chàng đảo mắt, không thấy bóng dáng Lý Viện Viện, lập tức thêm chắc chắn rằng Lý Viện Viện đã xảy ra chuyện.
15 Lý Viện Viện tới hiệu thuốc mua một bình dầu hoa hồng, hôm nay sau khi bị đèn đập vào vai, Trương Nam có nhắc tới, cậu ta nhờ người khác đi mua giùm cô, cậu ta bận việc khác, nhưng người được Trương Nam nhờ cũng quá bận, lại nhờ một người khác nữa, người kia cũng quá bận.
16 Tại sao Yến Tư Thành lại đánh nhau với bọn Tiểu Bàn. . . Hay nói đúng hơn là tại sao Yến Tư Thành lại đánh bọn Tiểu Bàn? Truy cứu đến cùng vẫn là tai họa do rượu gây ra.
17 Cảnh tượng ầm ĩ hóa thành yên lặng, Lý Viện Viện sờ bụng mình, cô cho rằng vì cô nên mới nảy sinh hiểu lầm này, do đó cô phải tự mình giải quyết. Vậy là Lý Viện Viện bóp thịt trên bụng lắc lắc mấy cái: “Bác ơi, đây là thịt.
18 Trong Thư viện thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng ho của bạn ở đầu bên kia, Yến Tư Thành ngồi trong một góc ánh nắng có thể chiếu tới, vừa nghiêm túc lật sách, vừa lẩm bẩm ghi chép vào vở.
19 Hôm qua Yến Tư Thành nghiên cứu cách giảm cân tới rất khuya, nhắm mắt nằm xuống vẫn chưa ngủ ngon, bỗng dưng bắt đầu nằm mơ. Anh mơ thấy mình vẫn đang ở tuổi mười bảy mười sáu, Lý Viện Viện cũng là một cô bé đang lớn, cô rất ốm, nhưng lại kêu gào đòi giảm cân.
20 Lý Viện Viện không đồng ý. Cô vẫn ngủ bên ngoài mà, sao không thấy chảy máu mũi, suy đi nghĩ lại, cô cảm thấy có lẽ hôm qua Yến Tư Thành vận động quá mức, khí huyết quá vượng nên mới khiến anh chảy máu mũi.