21 Hôm sau tỉnh dậy, đầu Lý Viện Viện đau như muốn nổ tung, ký ức của cô dừng lại ở cảnh tượng tối qua mình gục mặt xuống bàn lúc uống ly rượu mơ cuối cùng.
22 Đại học X toàn thắng trận đấu hôm thứ Bảy. Chủ Nhật, đến lượt sinh viên mới của Đại học X tới trường khác thi đấu. Yến Tư Thành đã đấu trận thứ Bảy, Chủ Nhật có thể nghỉ ngơi ở trường, nhưng trong trận đấu hôm thứ Bảy có một đồng đội bị té trên khán đài nên bị thương, hôm sau không thể nào thi đấu.
23 Trong yên lặng, Yến Tư Thành ôm Lý Viện Viện, trán dần toát mồ hôi lạnh. Hình như anh. . . đã làm một chuyện rất ghê gớm. . . Nhưng anh ngượng ngùng chưa được bao lâu, bên ngoài lại truyền tới từng hồi sấm nổ, cơ thể Lý Viện Viện vẫn không nén được run run, cô rùng mình, Yến Tư Thành cũng bất giác vỗ vỗ lưng cô giống như đang an ủi một đứa trẻ.
24 Yến Tư Thành cảm thấy hiện giờ chắc đầu óc anh không tỉnh táo, nếu không sẽ không đại nghịch bất đạo đưa tay chạm vào khuỷu tay bị thương của Lý Viện Viện.
25 Viện Viện đột nhiên dọn về Ký túc xá, Châu Tình và Trương Tĩnh Ninh đều thấy có lỗi. “Ngại quá, không giấu giùm cậu được. ” Lý Viện Viện lắc đầu không để tâm, vừa bỏ quần áo vào tủ vừa nói: “Mình ở mãi bên ngoài sớm muộn cô phụ trách cũng biết, không trách các cậu được, hơn nữa mình quay về ở đây сũng tốt.
26 Thứ Năm, Lý Viện Viện nộр bài tiếng Anh giữa kỳ. Cô giáo chấm tám mươi chín điểm, Lý Viện Viện đạt được thành tích này chỉ cảm thấy vô cùng may mắn, cũng may cô tìm được Trương Nam cứu nguy, nhưng cũng chỉ cứu được một lần này thôi, đến cuối kỳ nghe nói phải tới trường đi thi, cô vẫn phải dựa vào bản thân mình.
27 Bảy giờ bốn mươi lăm tối, Trung tâm văn nghệ sinh viên đã kín người. Sân khấu buông rèm, thành viên đội kịch bận rộn bưng đạo cụ của сảnh thứ nhất lên sân khấu.
28 Lễ hội văn hóa kết thúc tốt đẹp. Sau đó trường còn trao mấy giải thưởng, vở kịch “Khổng tước bay về miền Đông Nam” Lý Viện Viện tham gia diễn xuất đoạt giải Tiết mục được yêu thích nhất, còn câu lạc bộ của Yến Tư Thành đoạt giải Câu lạc bộ nổi tiếng nhất.
29 Buổi tối về đến Ký túc xá, vẻ mặt Lý Viện Viện trông ngơ ngẩn. Châu Tình vừa gặm bánh vừa hỏi cô bị làm sao. Lý Viện Viện đáp: “Mình gặp cô gái cậu kể với mình hôm nay rồi.
30 Đối với chữ “ghen” này, Yến Tư Thành thật không lý giải nổi. Không phải không lý giải nổi ý nghĩa của chữ này, mà là không lý giải được tại sao Lý Viện Viện lại ghen với Kiều Tiểu Lộ, vì… anh sao? Yến Tư Thành cảm thấy suy đoán này thật khó bề tưởng tượng.
31 Lúc Lý Viện Viện và Yến Tư Thành rời khỏi bệnh viện thì gặp phải Trình Phương Kiệt dìu một bạn khác tới khám bệnh. Đối phương bốn người, bao gồm một người bị thương.
32 Lý Viện Viện đưa Yến Tư Thành tới nhà thuốc mua thuốc, sau đó kéo anh tới chiếc ghế dài bên hồ xử lý vết thương. Lý Viện Viện tức giận, lúc thoa thuốc lên cánh tay cho Yến Tư Thành cô dùng sức, nhưng Yến Tư Thành lại ngây ra không kêu đau tiếng nào, để mặc Lý Viện Viện vừa chọc vừa ấn lên vết thương của mình, anh chỉ chăm chăm nhìn vào mặt cô, đến khi Lý Viện Viện xử lý xong vết thương cuối cùng của mình.
33 Yến Tư Thành rút lui khỏi câu lạc bộ Taekwondo. Không vì điều gì khác, anh chỉ sợ mình gặp lại những người đó sẽ không nhịn được mà…. Đánh chết họ…Sắp đến trưa, Lý Viện Viện gọi điện hẹn anh ăn cơm.
34 Ý tưởng đi làm cuối cùng cũng bị dập tắt vì đã gần tới cuối học kỳ. Lý Viện Viện lại chỉnh sửa thời gian biểu sinh hoạt của mình, rút ngắn thời gian luyện tập buổi tối, gần đây cũng không cần tập kịch, vừa khéo cô có thể chuyên tâm chạy nước rút trước kỳ thi.
35 May mắn là Lý Viện Viện và Yến Tư Thành đều học đại học ở vùng này, họ đều là người của thành phố X, nhưng không may là Yến Tư Thành ở tiểu khu cao cấp phía Nam thành phố, còn Lý Viện Viện ở khu đô thị cũ phía Bắc, cách nhau rất xa, ngồi xe bus tới lui phải mất ba tiếng đồng hồ, lại còn không có tuyến tốc hành.
36 Thật ra Lý Viện Viện không say, cô chỉ được rượu chuốc thêm can đảm, trong đầu vốn mặc kệ Yến Tư Thành có xoay người cắt cổ không, cô chỉ cảm thấy cơ hội đến gần như vậy mà không nắm bắt, thật sự thiên lý khó dung thân…Cô cắn cắn một cái, còn thè lưỡi liếm một miếng, làm xong những động tác này, Yến Tư Thành đã hoàn toàn đờ người ra.
37 Hết tết, kỳ nghỉ Đông cũng không còn bao lâu. Tối hôm ba mươi, cô và Yến Tư Thành coi như có chút tiến triển, mà tiến triển lại là Yến Tư Thành bắt đầu né tránh ánh mắt cô…Nhưng Lý Viện Viện cảm thấy đây có lẽ là chuyện tốt, lúc cô bắt đầu ý thức được có lẽ mình đã có suy nghĩ không nên có đối với Yến Tư Thành, chẳng phải cũng trốn tránh anh đó sao.
38 Đến cửa núi N, vừa xuống xe, Lý Viện Viện cảm thấy nhẹ nhõm như vừa được sống lại. “Được đi bằng hai chân thật tốt quá. ” Cô cảm thán, Trương Nam bên cạnh trêu chọc: “Hôm nay cô sẽ được đi cho đã.
39 Tiếp đó mọi người chơi trò đánh trống chuyền hoa, hai đóa hoa bắt đầu chuyền cùng lúc, khi tiếng trống dừng, hai người nhận được hoa phải đồng thời tiếp nhận thử thách nói thật hay mạo hiểm.
40 Yến Tư Thành lần theo dấu vết bụi cây bị nghiền, tìm đến một hòn đá lớn. Anh cầm đèn pin chiếu xung quanh, phát hiện vốn chỉ có một lối đi lớn nhưng lại được phân thành hai ngả, chắc hai người họ va phải hòn đá này ở đây nên té xuống theo hai hướng.