81 Quân Tà Diễm trực tiếp ôm lấy Hàn Vũ từ sân thi đấu bay lên trên khán đài. Hai người bay múa trên không trung, mọi người dưới đất đều lóe cả mắt. Mọi người tại hiện trường đều nhìn về phía hai người bay múa kia, vô cùng thán phục.
82 Hai người tới Đông Phượng lâu, Hàn Vũ gặp phải người mà nàng không muốn gặp nhất - Bắc Trấn Thiên. "Hàn Vũ, thương thế của ngươi khá hơn chút nào chưa?"Bắc Trấn Thiên còn đang tự trách vì mình đả thương Hàn Vũ, nếu như làm lại lần nữa, Bắc Trấn Thiên vẫn sẽ không chút do dự đã thương Hàn Vũ, hắn muốn thắng cuộc tỷ thí kia, đáng tiếc, hắn đã thua.
83 "Tỷ tỷ. . . " Hàn Thạc cửa cũng không gõ liền xông vào. Hai người đang ngay ngất không phát hiện có người đến gần, xem ra, hai người hôn đến quên hết tất cả luôn rồi.
84 "Ha ha, Nam Quốc chủ, lần này huynh thật là có lộc ăn, ta sẽ làm gà ăn mày, không biết có thể khiến Lão sư tới đây hay không. "Hàn Vũ bắt đầu làm độc môn gà ăn mày có một không hai ở Võ Đại lục.
85 "Cái mũi tên Linh Lung này chính là Thánh Giả đời trước lưu lại, cái này có chỉ số võ công cường đại, có rất nhiều chỗ dùng, chỉ có điều đệ không nhớ rõ, trên kệ sách đệ đã nhìn thấy một quyển dã sử có hình vẽ này, đệ mới nhận ra, nếu không biết nó, người bình thường sẽ vứt nó rồi!""Nếu đã đưa cho đệ, đệ cứ nhận đi!""Ha ha, cám ơn tỷ phu!"Hàn Thạc không khách khí chút nào nhận lấy Linh Lung tiêu!Nam Dương Huyễn nhìn thấy Quân Tà Diễm lấy ra vật gì đó, hắn đưa tay lại rụt trở về, vật của hắn sao có thể so sánh với cái Linh Lung tiêu đó.
86 "Bị ép. . Xem ra nữ nhân trong hậu cung, ngôi vị hoàng hậu không phải là thứ họ muốn nhất, mà là việc con trai họ ngồi lên ngôi vị hoàng đế, như vậy vị trí của họ sẽ không ai lung lay được”Hàn Vũ cảm thán, cửa cung sâu tựa như biển.
87 Hàn Vũ nhìn về phía dáng người uy vũ của Quân Tà Diễm, đứng trên ngọn nhánh cây, vạt áo theo gió nhẹ đong đưa, một thân áo bào màu bạc, tản ra nhàn nhạt ngân quang, đẹp mắt làm sao, khiến Hàn Vũ không thể dời mắt.
88 Trong tình huống nghìn cân treo sợi tóc, Quân Tà Diễm dùng kiếm quang chém tới huyễn thú, huyễn thú muốn né tránh, nhưng đã không kịp, nó bị Quân Tà Diễm đâm một kiếm thật sâu.
89 "Chúng ta đã gặp qua ở đâu? Ta không nhớ rõ đã từng gặp ngươi"Nghe được Hàn Vũ nói, Tiểu Thánh thú mất mác cúi đầu, sau đó ngẩng đầu lên, khoa tay múa chân lên lên xuống xuống.
90 Edit: giọt biểnHàn Vũ vẫn chưa nói gì, hai tay đã bị móng vuốt của Quân Tà Diễm đâm trúng. "Ưm. . . "Hàn Vũ rên lên một tiếng đau đớn, Quân Tà Diễm rút móng vuốt ra, đầu ngón tay sắc nhọn đang từ từ ngắn lạiTiểu Thánh thú dùng sức chỉ vào móng vuốt của Quân Tà Diễm muốn Hàn Vũ nhìn, Hàn Vũ nhìn theo phương hướng nó chỉ, nhìn thấy toàn bộ ngón tay của Quân Tà Diễm đã trở lại hình dáng ban đầu, thế nhưng không lâu sau đó liền bén nhọn như cũ.
91 Thời điểm hai người đang chàng chàng thiếp thiếp, Tiểu Thánh thú lại nhảy lên đỉnh đầu của Quân Tà Diễm mà nhảy nhót. Quân Tà Diễm cau mày, cái vật nhỏ này càng ngày càng quá đáng, đã dám nhảy lên đầu hắn mà nhảy nhót…Móng tay nhọn của Quân Tà Diễm vương tới bắt nó, nhưng Tiểu Thánh thú vốn rất linh hoạt, không phải ai cũng bắt được nó.
92 Thật không hổ là nữ nhi của An Phàm Linh, đều thông tuệ giống như nàng ấy. “Tiểu Vũ Vũ lại đây cho ta ôm cái nào!”Quân Tà Diễm lập tức ôm Hàn Vũ tránh khỏi sự thân thiết của tiểu thánh thú.
93 Thời điểm Quân Tà Diễm lấy huyễn thú mê tinh ra đưa cho Hàn Thạc, đồng thời mang Bắc Trấn Thiên vào Tà cung, ở nơi này, hắn muốn trốn cũng trốn không thoát.
94 "Ngày mai, chính là ngày cuối cùng của cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, không biết Hàn Vũ, các ngươi có mang huyết mễ về hay không?”Trước khi đi Tà cung Hàn Thạc giao huyết mễ lại cho Hàn Vũ, nghe Quân Phong Hiếu hỏi đến nàng liền lấy ra.
95 Dù bị Quân Tà Diễm không để ý tới, Tiểu Thánh Thú cũng không căm tức, tên tiểu tử này quá càn rỡ rồi, nếu như không dạy dỗ hắn một phen thật tốt, về sau không biết còn có cơ hội hay không! Trong lòng Tiểu Thánh Thú âm thầm tính toán.
96 Trong đại điện Đông Lâm quốc, hoàng thượng ba nước đã đến đông đủ, người nên đến cũng đã đến, chỉ còn lại quốc chủ Bắc Tuyết quốc Bắc Trấn Thiên là vẫn chưa đến.
97 Ai, trẫm mệt mỏi rồi, trẫm tính đợi sau khi hai ngươi thành thân liền thối vị, đến lúc đó, Diễm ngươi liền kế. . . ""Hoàng thượng, thần nghĩ Nhị hoàng tử là người thích hợp nhất để kế thừa ngôi vị, là người ngài nên chọn.