Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hôn Nhân Sai Lầm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Tình yêu có những lý lẻ riêng không thể nào kiểm soát được mặc dầu biết tình yêu này không đúng cũng do người tôi yêu lại chính là anh rể của mình. Cảm giác tội lỗi bao trùm lấy tôi.

Danh sách chương Hôn Nhân Sai Lầm


Chương 1

1 Lại phải đến tận gần một giờ sáng thì chị mới ngủ, tôi cẩn thận bước ra khỏi phòng của chị, đóng cửa lại, khẽ xoa nhẹ lên huyệt thái dương rồi quay về phòng lấy quần áo, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.


Loading...

Chương 2

2 Do quá bất ngờ, tôi hoàn toàn không kịp phản ứng, rõ ràng cần phải đẩy anh rể ra, nhưng do toàn thân bủn rủn, đứng không vững, tôi lại nắm chặt lấy áo của anh, cả người áp sát vào anh, nếu người khác nhìn thấy chắc chắn sẽ nghĩ tôi cố tình muốn ôm anh.


Chương 3

3 Cảm giác mạnh mẽ thế này chắc chắn không phải là chị tôi, tôi giật mình, quay đầu lại: “Anh… anh rể? Sao anh vẫn chưa đi làm?”

Thường thì giờ này anh rể đã đi làm từ lâu rồi, vừa rồi tôi không nghe thấy tiếng gì trong phòng ngủ nên cứ tưởng chỉ còn lại chị tôi.


Chương 4

4 “Không sao, do em ngủ hơi muộn thôi, nghỉ ngơi một chút là sẽ đỡ. ” Tôi cười đáp, cố tỏ ra không có gì.

Anh rể ngồi gần đó ăn cơm rất nho nhã và bình tĩnh, hệt như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.


Chương 5

5 Phản ứng đầu tiên của tôi chính là quay sang nhìn chị đang nằm trên giường bệnh, tuy chị đang nhắm mắt ngủ say, nhưng tôi vẫn cảm thấy như có hàng vạn cặp mắt đang nhìn những hành động vượt qua ranh giới đạo đức của tôi và anh rể.


Chương 6

6 “Sau này sẽ chú ý hơn? Câu này con nói bao nhiêu lần rồi?” Mẹ chồng tôi vẫn không buông tha, “Tử Mạt, con phải nghĩ cho Hàm Đông chứ, nó là người đã có gia đình, thế mà giờ ngày nào cũng chỉ ở nhà có một mình, không ai chăm sóc cả, con nghĩ người ngoài sẽ nhìn nó như thế nào?”

“Con biết rồi, mẹ, con đã nghĩ kĩ rồi, cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách, con định vài ngày nữa sẽ bảo với chị là con không đến đó nữa, con nên quay trở lại làm ở bệnh viện thì hơn.


Chương 7

7 Bố chồng tôi mất sớm, mẹ chồng một mình nuôi nấng con trai quả thực không dễ dàng, nhưng bà ấy cũng không thể có sự chiếm hữu biến thái như thế với chồng tôi được.


Chương 8

8 Tôi cảm thấy không thở nổi, trước mắt tối sầm, không thể động đậy được.

“Tử Mạt, em nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Mã Hàm Đông thở hổn hển, “Sao đột nhiên em lại thay đổi? Có phải có ai ức hiếp em không? Em nói anh biết đi!”

Tôi vừa giận vừa khó chịu, cố gắng vùng vẫy: “Anh đang nói lung tung gì thế? Tôi ngoài lúc đến nhà chị ra thì đều ở nhà, có thể bị ai ức hiếp chứ? Anh mong tôi bị người ta ức hiếp đúng không? Mã Hàm Đông, anh có phải đàn ông không?”

Thật ra, tôi cảm thấy rất có lỗi.


Chương 9

9 “Tử Mạt, em đừng nổi giận, anh không có ý gì đâu, chỉ vì Ngọc Minh quá muốn có đứa con này, cô ấy lại là người chị duy nhất của em, chắc em cũng không muốn cô ấy…”

“Gặp nhau rồi nói sau.


Chương 10

10 “Em…” Tôi không biết phải nói sao, trong lòng rất muốn từ chối việc mang thai hộ chị, nhưng chị tôi đang mong chờ như thế, nếu tôi từ chối thì chị ấy chắc chắn sẽ càng đau khổ hơn, tôi thật sự không biết nên làm sao nữa!

Hàn Nguyệt Như thì lại chấp nhận chuyện này rất nhanh, xem ra có vẻ rất hài lòng: “Thiên Phi, Ngọc Minh, các con đã suy nghĩ kĩ, muốn mang thai hộ sao? Đây cũng là một cách hay, nhưng mà Tử Mạt nói đúng, việc này cần phải tiến hành thật nghiêm túc, đừng để tạo ra nhiều tin đồn, như thế sẽ ảnh hưởng đến thể diện nhà ta.


Chương 11

11 “Ai là người nhà của bệnh nhân?” Bác sĩ chợt bước ra khỏi phòng cấp cứu.

Mã Hàm Đông không thèm mắng tôi nữa, vội bước lên: “Tôi là con trai của bệnh nhân, bác sĩ, mẹ tôi sao rồi?”

“Bệnh nhân bị cao huyết áp, cần làm kiểm tra toàn diện, người nhà vui lòng làm thủ tục, đóng viện phí.


Chương 12

12 “Hàm Đông, việc gì cũng cần phải giải quyết, cứ thế này mãi cũng không phải là cách. ” Tôi bị anh ta đẩy suýt ngã, trong lòng càng đau hơn, “Mẹ rõ ràng luôn cố ý muốn kiếm chuyện với tôi, xen vào mối quan hệ giữa tôi với anh, cho dù tôi có làm tốt đến đâu, có cố nhẫn nhịn đến đâu thì mẹ cũng không thể hài lòng với tôi, hôm nay tôi chỉ cần mẹ nói rõ một câu, có phải mẹ hoàn toàn không vừa ý đứa con dâu này không?”

Vẻ mặt của mẹ chồng tôi vô cùng ngượng ngập, nhưng lại cố gắng che giấu đi, chỉ lẩm bẩm: “Là lỗi của tôi, đều là lỗi của tôi hết, tôi chết đi cho xong…”

“Chết cũng không giải quyết được vấn đề.


Chương 13

13 Tôi không hề muốn: “Em…”

“Thì ra em ghét anh như thế. ” Anh rể ngẩng đầu nhìn tôi cười đau khổ, “Thôi được rồi, em đi đi. ”

Nói thật lòng, tôi không hề ghét anh ấy, tôi chỉ cảm thấy hiện giờ không thể đối diện với anh ấy thôi.


Chương 14

14 Anh ấy cứ nói lung tung, có lẽ đầu óc cũng đang rối loạn, hoàn toàn không biết mình đang làm gì.

“Anh rể…” Tôi ngắt mạnh vào chân mình, dùng cơn đau để giúp bản thân tỉnh táo một chút, “Không được… chúng ta, chúng ta không thể làm thế này…”

Tôi không thể phản bội chồng mình, càng không thể làm chị tôi tổn thương, tôi và anh rể thế này là sai lầm!

Nhưng tôi không còn hơi sức để đẩy anh rể ra nữa, mà ai có thể đảm bảo rằng tôi thật sự kiên quyết không đồng ý?

“Tử Mạt, anh thích em, anh yêu em!” Anh rể đã cởi áo của tôi ra, lại tiếp tục vừa cởi áo lót của tôi vừa vuốt ve ngực tôi, “Anh đã yêu em từ lâu rồi, không bao lâu sau khi em đến nhà anh, anh… anh đã yêu em rồi…”

Tôi giật mình: “Anh rể!”

“Suỵt!” Anh rể dịu dàng chặn miệng tôi lại, “Đừng gọi, đừng để… đừng để Ngọc Minh nghe được, anh… anh không muốn cô ấy buồn, em biết là được, anh yêu em, anh thật sự yêu em, trước nay anh… chưa từng thử… yêu một cô gái như thế này, Tử Mạt, anh rất buồn, rất… rất đau khổ, anh không thể nào nói với em được…”

Tôi bật khóc.


Chương 15

15 “Anh không nói nữa, Tử Mạt, em nói đi, nói em muốn anh đi…” Anh rể cử động ngón tay, “Anh biết em rất muốn, em cũng bằng lòng mà có phải không?”

Tiếng óc ách khiến tôi cảm thấy xấu hổ ấy cứ không ngừng vang lên bên dưới, tôi không thể tha thứ cho mình, lẽ nào tôi lại khao khát nhiều đến thế ư?

Do chồng tôi lâu rồi không động vào tôi, thế nên tôi mới hoàn toàn không kháng cự việc anh rể đang làm với tôi sao?

Rõ ràng biết điều này là không đúng, nhưng vẫn…

Anh rể đột nhiên dùng lực đâm vào thật mạnh.


Chương 16

16 “Anh biết là không đúng, nhưng anh không hối hận!” Sắc mặt anh rể cũng cũng ngượng ngùng, nhưng lại rất kích động, “Tử Mạt, tối qua tuy anh đã uống say, nhưng anh biết mình đã làm gì, những lời anh nói đều là thật lòng, anh yêu em, Tử Mạt, anh thật lòng yêu em!”

“Anh rể, anh đừng nói nữa!” Tôi dùng lực tát thật mạnh vào mặt anh rể, “Người anh yêu nên là chị mới phải!”

Tôi không muốn đánh anh ấy, bởi vì anh ấy không hề có lỗi, nhưng anh ấy không nên rõ ràng đã biết mình làm sai mà vẫn nói yêu tôi.


Chương 17

17 “Đừng nói nữa!” Trong lòng tôi rất rối, liên tục lắc đầu, “Anh rể, em… em không muốn nghe nữa, cho dù chị có lỗi với anh thì hai người vẫn là vợ chồng, em không thể…”

“Anh sẽ li hôn với Ngọc Minh!” Anh rể nắm chặt tay tôi chân thành nói: “Anh đã không còn yêu cô ấy nữa, giờ anh và em lại vừa mới… Tử Mạt, em lấy anh đi được không?”

“Không được!” Tôi rút mạnh tay ra, ngồi co ro vào một góc sô pha rồi bật khóc, “Anh rể, anh điên rồi sao? Anh muốn li hôn với chị? Chị yêu anh như thế, nếu anh li hôn rồi kết hôn với em thì chị ấy sẽ điên mất!”

Chị sẽ nhìn tôi như thế nào? Người khác sẽ nhìn tôi như thế nào?

Vả lại tôi vẫn còn đang có chồng, chúng tôi như thế này chính là ngoại tình dan díu, sẽ bị người khác cạo đầu bôi vôi!

“Là Ngọc Minh có lỗi với anh trước, anh li hôn với cô ấy có gì sai?” Anh rể sốt ruột đến đỏ bừng mặt.


Chương 18

18 “Con không phải là sao chổi, tuy mẹ là mẹ chồng con, nhưng xin mẹ tôn trọng con. ” Tôi lạnh lùng nói: “Con không làm sai chuyện gì hết, con có nhân cách và lòng tự trọng, mẹ hở ra là lại mắng con như thế không cảm thấy nực cười sao?”

Trong phòng bệnh này chỉ có một mình mẹ chồng tôi, nếu không thì việc chúng tôi cãi nhau thế này quả thực sẽ khiến người khác cười chê.


Chương 19

19 Tôi rất bất ngờ, bởi sự rộng lượng của chồng tôi lúc này khiến tôi cảm thấy như mình là người đã gây chuyện, mặt tôi nóng lên: “Thật ra, em cũng không muốn cãi nhau với anh, chỉ là em cảm thấy anh luôn xem em như người ngoài, cho dù em có làm gì thì mẹ cũng không vừa lòng, em thấy đau lòng lắm.


Chương 20

20 Điều nực cười hơn chính là, chồng tôi tuy đã đưa thẻ ngân hàng cho tôi, nhưng nếu tôi mà động vào chỉ một hào thôi (anh ta sẽ nhận được tin nhắn ngân hàng thông báo), thì anh ta sẽ lập tức hỏi tôi đã tiêu vào việc gì, rồi sẽ liên tục nói chuyện đó không cần thiết, đừng nên tiêu tiền, phải biết tiết kiệm.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Viễn Cổ Hành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Cô Ngốc Cởi Áo Ra

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Lãnh quân hãm tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Gặp Gỡ Vương Lịch Xuyên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Hân Hân Hướng Vinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Bi Kịch Tiểu Lạt Tiêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Chuyện xấu trên giường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tiểu Ma Y Chín Tuổi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 89


Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10