21 Trương Quảng bước vào thảo xá. Tiểu Huệ đang ngồi ủ rủ đứng bật lên. Trương Quảng mở lời trước:- Nàng về rồi à. . . - Trương huynh đi đâu vậy?- Nàng đi rồi, ta ở lại thấy cô độc quá nên rảo bước ra ngoài để chung vui cùng những đôi uyên ương trên Vân Sơn Uyển này.
22 Bức tranh tố nữ cầm lẵng hoa treo treo trên tường cứ đập vào mắt Trương Quảng. Chàng không thề nào rời mắt khỏi bức tranh đó, bởi tố nữ trong tranh đúng là một trang giai nhân tuyệt sắc có một không hai trên đời này.
23 Thất Kỳ Hoài Viễn chau mày khi thấy Trương Quảng bước vào. Trương Quảng ôm quyền:- Tại hạ là Trương Quảng. Bộ mặt nhẵn thín Hoài Viễn lộ vè bất mãn. Y gắt giọng nói:- Hoài mỗ ở đầy không phải đề chờ ai nào.
24 Trương Quảng và Thất Kỳ vừa bước vào tửu điếm, chàng và Hoài Viễn vừa ngồi xuống bàn thì bàn bên Mạc Dân đứng lên. Nhận ra Mạc Dân, Trương Quảng nói:- Tại hạ gặp oan gia rồi.
25 Ngày đầu tiên Trương Quảng lưu lại Thiên Môn, chàng được Môn chủ cho ngụ trong một tòa biệt lầu, tọa lạc bên bờ Hoàng Hà. Đây có lẽ là tòa biệt lầu đệp nhất ở trong khu vực tổng đàn Thiên Môn.
26 Trung Quân bước vào gian loan phòng. Y cảm nhận trái tim mình đập rộn trong lòng ngực. Hà Bội Bội ngồi trên tràng kỷ, đầu vẫn phủ tấm vải lụa che chân diện.
27 Họ đã sáu tuần rượu, vị chi gần hai mươi vò, mỗi vò ba cân, Trương Quảng và Lâm Trung Quân cũng ngà ngà say. Trung Quân cao hứng nhìn A Di nói:- A Di cô nương, Trương đệ của Lâm mỗ vốn nho nhã, thư sinh nhưng lại là người thông minh xuất chúng.
28 Trương Quảng dừng chân trước bậc tam cấp một côi cổ miếu Thành hoàng. Chàng suy nghĩ một lúc rồi mới đẩy cửa bước vào. Vừa bước vào cổ miếu thành hoàng, Trương Quảng vừa nói:- A Di, nàng vẫn còn chờ ta ở đây chứ?Mặc dù thốt ra câu nói đó, nhưng Trương Quảng đã thấy A Di đang đứng bên cửa sổ quay lưng về phía mình.
29 Chiếc kiệu hoa của Kim Tiền bang với hai mươi cao thủ nai nịt gọn gàng hướng về Hương Sơn tự. Ngoài hai mươi gã cao thủ của Kim Tiền còn có hai ả a hoàn đi túc trực hai bên.
30 Thượng Quan Uyên Uyên vừa khóc vừa nói:- Tiên sinh muốn Uyên Uyên đi đâu?- Lão phu đi đâu tiểu thư đi đó. Nàng lắc đầu:- Tiểu nữ không muốn đi đâu cả.
31 Trương Quảng chắp tay sau lưng đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài hoa viên. Chàng suy nghĩ mông lung: "Tại sao độc nhân có hành động phá rối việc phát chẩn của Thượng Quan Uyên Uyên trên Hương Sơn tự.
32 Độc nhân Cầu Bá Tuyên nhìn Trương Quảng và Lục Tần. Đôi chân mày lão Độc nhíu lại rồi lên tiếng hỏi:- Trương tiểu tử. . . Ngươi trúng Vô ảnh chi độc được bao nhiêu canh giờ rồi?Lão Lục thay Trương Quảng đáp lời lão độc:- Cầu tiên sinh.
33 Vuốt lại vạt áo bạch y thư sinh vốn dĩ đã phẳng phiu thẳng nếp, Kiến Văn nhìn lại mình trong tấm gương đồng. Y điểm nụ cười mỉm thỏa mãn với vẻ bề ngoài của mình.
34 Vu Sơn Điền Trang. Trong tiết trời lập xuân trên Vu Sơn thật là mát mẻ. Cảnh vật trên Vu Sơn như một bức tranh sinh động đầy màu sắc. ở bất cứ đâu cũng thấy hoa nở khoe sắc khoe hơng.
35 Trương Quảng đứng chắp tay sau lưng nhìn về hướng đông. Chàng đã đứng ở trong gian phòng xá này lâu rồi. Đôi thần nhãn của chàng dõi về cõi hư vô nào đó.
36 Thần phục bang chủ Khương Trọng Bá là người đầu tiên đến được tòa biệt lầu nằm ngay giữa thung lũng Vu Sơn điền trang. Lão khoanh tay trước, ngước nhìn tòa lâu bát giác, với những mái vòm cong vút.
37 Đôi mắt ngời ngời của Tiết Mạt Chược rọi về phía Trương Quảng và và Thượng Quan Nghi. Chạm vào hai luồng uy nhãn Của Tiết Mạc Chược, Trương Quảng cảm nhận ngay sắc màu chết chóc ẩn tàng trong hai luồng uy nhãn kia.
38 Thể Ngọc lưỡng lự một lúc rồi mới dám bước vào biệt sảnh của cung chủ Giáng Hoa. Minh Thần cung chủ ngồi trên bồ đoàn hoa sen, tay bắt ấn quyết, vẻ mặt thật trang trọng, toát ra sự nghiêm khắc lạnh lùng.
39 Môn chủ Thiên môn Đoàn Bất Quân cùng Thất kỳ và bốn lão già trạc ngoài ngũ tuần. Cả bốn lão già đó đều vận hắc y, trông chẳng khác nào những con quạ đen, quái gở, kéo đến Tử môn Minh thần cung.
40 A Di từ trong cửa hiệu thuốc bước ra đường. Nàng dõi mắt nhìn quanh, như thể dò xét quanh mình. Khi đã đoán chắc không có ai theo, A Di mới thả bước đi.