41 Hai ngày sau, tiệm cầm đồ Tấn Phúc Ký chính thức khai trương trong tiếng pháo đì đùng, trước cửa tiệm, hai chiếc đèn lồng đỏ đưa treo trên cao, ngay cả tấm biển hiệu cũng có dây nơ đỏ quấn quanh và có giá đỡ, bầu không khí náo nhiệt, từng đám con nít vây quanh dây pháo, vừa cười nói, vừa nhảy nhót, lúc bấy giờ lão thất tung một nắm tiền đồng để lì xì, đám trẻ con liền tranh giành với nhau.
42 Dẫn đầu là một gã đàn ông đen đúa cường tráng khoảng độ ba mươi mấy tuổi, đôi mắt vừa nhỏ vừa ranh ma, chiếc mũi chim ưng, mặt đầy những ngấn thịt, hắn ta trông rất đen, lại mặc một chiệc áo ngắn màu đen, trên đầu đội một chiếc mũ lệch, hai sợi đai dài lủng lẳng phía trước ngực.
43 Buổi chiều hôm ấy, tiệm cầm đồ Tấn Phúc chính thức khai trương, Hoàng Phủ Quí đã chuẩn bị rất đầy đủ, mười mấy ngày trước đây, ông lần lượt đến thăm những bạn hàng cũ, dựa vào uy tín và tình nghĩa mười mấy năm của ông, ông tin rằng bản thân ông ít nhất cũng có thể lôi kéo trên bảy mươi phần trăm những bạn hàng cũ đến tiệm của mình.
44 Từ lầu hai bước xuống một người đàn ông trung niên gầy guộc, đó chính là gia chủ Hoàng gia Hoàng Tứ Lang, mỗi ngày ông đều phải đến tuần tra một lượt các sòng bạc của Hoàng gia, căn đầu tiên chính là sòng bạc Diệu Thủ này nằm ở phố Bắc, hắn mới đến chưa được bao lâu, bèn xảy ra chuyện Vô Tấn muốn bao cả khu, đương nhiên, Vô Tấn bao cả khu có thể thắng, cũng có thể thua, điều này không quan trọng, quan trọng là đã phá vỡ luật chơi tại sòng bạc của Hoàng gia, đây thực sự là một cách khiêu khích.
45 *Thư muội muội: cô gái đọc nhiều sách (dân trí thức)Sau khi giáo huấn Hoàng gia, Vô Tấn đã trút được một cơn khó chịu, cậu về đến tiệm cầm đồ, trả lại năm trăm lượng bạc đã mượn, như vậy, trong tay cậu hiện còn một ngàn năm trăm lượng, tiếp theo đó, cậu định chuẩn bị mua cho đại ca một căn viện nhỏ, cả nhà huynh trưởng bốn người chen chúc nhau trong mấy gian nhà cũ nát ấy, quả thật thấy mà thương.
46 “Đứng lại!”Vô Tấn vừa bước khỏi tiệm sách, bên tai liền vọng lên một giọng quát mắng trong trẻo, cậu giật thót mình, vừa quay đầu, chỉ trông thấy một cô gái mặc đồ đỏ đang trừng mắt nhìn cậu, mắt trợn tròn, không phải Triệu Thắng Nam thì ai?Vô Tấn ầm thầm đau khổ, đúng là oan gia ngõ hẹp, tại sao lại gặp phải cô gái giả trai ở đây vậy, vẫn may là hôm nay cô ta không mang theo kiếm, nghĩ đến kiếm, cậu mới phát hiện hình như Triệu Thắng Nam vừa mới đổi ngựa, không còn là con ngựa cái màu hồng mà là một con ngựa trắng.
47 Hắc Mễ nhìn chăm chăm Vô Tấn, chậm rãi hỏi: “Xin hỏi công tử đứng ở vị trí thứ mấy của Phụng Hoàng hội?”Hắn ngờ vực nói: “Kim bài Hắc Phụng Hoàng của Phụng Hoàng hội tổng cộng có ba mặt, đại đương gia và nhị đương gia tôi đều đã gặp qua, chẳng lẽ cậu là tam đương gia?”“Đều không phải!”Vô Tấn lắc đầu.
48 “Vô Tấn, đệ nói xem tại sao Trương huyện lệnh lại rút khỏi cuộc tranh giành Hộ Tào Chủ Sự?” Duy Minh nhìn chăm chú vào xấp giấy trắng trên bàn, ánh mắt như đang suy nghĩ điều gì đó.
49 Trong số năm đại gia tộc cuối cùng tham gia tranh đoạt chức Hộ Tào Chủ Sự của quận Đông Hải, có ba gia tộc là đại gia tộc huyện Duy Dương , đó là Quan gia, Hoàng Phủ gia và Huỳnh gia, hai gia tộc còn lại là Mã gia của huyện Hoa Đình và Trần gia của huyện Bình Hồ, hai gia tộc này cũng là đại gia tộc được huyện lệnh sở tại tiến cử.
50 Hôm nay có thể được coi là ngày lễ ‘chém gió’ của huyện Duy Dương, vào đúng giữa trưa, vẫn còn rất nhiều người đang tranh luận đến đỏ mặt tía tai,rốt cuộc là Mã Cát Tường anh tuấn hơn, hay là Huỳnh Tuấn phong độ hơn, thế nhưng một tin tức được đưa đến làm mọi người há hốc cả miệng, Mã Cát Tường và Huỳnh Tuấn đồng thời rút khỏi cuộc ứng tuyển chức Hộ tào chủ sự, tin tức gây chấn động cả thành, người vui mừng cũng có, mà kẻ tiếc nuối, dậm chân vỗ ngực cũng có, họ vừa mới đặt rất nhiều tiền vào người của Mã Cát Tường và Huỳnh Tuấn, bây giờ ai sẽ đền cho họ đây, họ kéo đến nhà cái la hét, tình huống này không chấp nhận!Nhưng nhiều người thì nghi ngờ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mà Mã gia và Huỳnh gia đồng thời rút khỏi cuộc ứng tuyển?Cho dù các quan viên cấp cao quận Đông Hải muốn bưng bít tin tức không hay này, nhưng vẫn có những nha dịch huyện nha không giữ nổi miệng tiết lộ tin tức này cho thất đại cô bát đại di, thì ra là do Huỳnh gia mai phục giữa đường, đánh lén Mã Cát Tường, đánh gãy tay của Mã Cát Tường, nhưng không ngờ chân của lão nhị Huỳnh gia đúng lúc bị chuột rút, bị bắt tại trận.
51 Hội nghị kết thúc, Tô Hàn Trinh quay về phòng Thứ sử, vừa đến trước cửa, Từ Viễn bèn gọi ông: “Tô đại nhân”Tô Hàn Trinh dừng bước mỉm cười nói:“Từ Trường sử có việc gì sao?”“Tôi muốn thương lượng với đại nhân một số chi tiết có liên quan đến cuộc ứng tuyển Hộ Tào Chủ Sự lần này.
52 Phủ đệ Hoàng Phủ thị, trong căn viện nhỏ của đại ca Duy Minh, Vô Tấn đang chơi trò thi bắn cung với đứa cháu nhỏ Lạc Lạc, dạo gần đây ở học đường gia tộc mà Lạc Lạc theo học đang lưu hành trò bắn cung, Vô Tấn bèn làm cho cháu mình một cây, chặt một cành cây, sau khi bào nhẵn thì lấy gân và da trâu bện lại thành dây rồi buộc lên, trên sợi dây cung lại gắn thêm một cái miếng da nhỏ, thế là hoàn thành một cây cung nhỏ bằng gỗ.
53 Vô Tấn không hề biết sự việc xảy ra bên ngoài cửa, cậu ta đẩy cửa vào, chỉ thấy Tô Hàn Trinh đang chắp tay sau lưng đi đi lại lại. “Đại nhân! Ngài tìm tôi?”“Đúng vậy, ta kiếm cậu có chút việc, cậu hãy ngồi xuống trước, chúng ta từ từ nói chuyện.
54 Vô Tấn khẽ cười: “Đại nhân nói phải thì là phải thôi!”Tô Hàn Trinh vỗ tay cười lớn, tên tiểu tử này, cuối cùng cũng đã thừa nhận, thủ đoạn khá đấy! Có thể đối phó với nhiều người như vậy, có lẽ lần này cậu ta quả thật có thể giúp đỡ mình đây.
55 Vô Tấn từ từ bước chân, đợi hai người bọn họ tiến lên trước. Vô Tấn biết nàng chính là tiểu thư của Tề gia, Tề Phượng Vũ tam nữ của Tề Mạo, phụ trách giám sát cửa hàng Tề gia cá nơi, hôm nay nàng chỉ đi qua Duy Dương huyện, ngày hôm qua lên thuyền nàng thích nhất là đôi vòng tai, cho nên tới Bắc thị muốn tìm một viên kim cương phù hợp.
56 Tề Phượng Vũ đang cùng với một thương nhân mở tiệm châu báu của Sư Tử quốc, Sư Tử quốc chính là Xri Lan-ca trong thế giới của Vô Tấn, chủ nhân cửa hàng là một trung niên mập mạp chừng bốn mươi tuổi.
57 Vô Tấn minh bạch tâm tư của nàng liền cười nói:- Loại cáo thạch này rất giống kim cương người bình thường khó có thể phân biệt nhưng không phải không có biện pháp phân biệt, cô nương nhìn nó chiết xạ ánh sáng đi, nó là song chiết xạ, mà kim cương là đơn chiết xạ, còn có mặt cắt của nó nữa, nếu như cô nương nhìn nghĩ sẽ phát hiện ra rất nhiều hiện tượng mài mòn và vỡ vụn, mà kim cương thì không có, còn nữa màu xanh sáng bóng cũng không đều, có nơi đậm có nơi nhạt bởi vì nó là do đun nóng không đều tạo thành ta dám chắc chắn đây là một viên cáo thạchNói chung phân biệt cáo thạch và kim cương thì phải dùng kính lúp đặc thù mới nhìn ra, nếu đây là một viên cáo thạch đặc thù Vô Tấn khẳng định cũng không nhìn ra.
58 Hắc Mễ giơ ngón tay khen từ tận đáy lòng, hắn nói rất đúng, đám lưu manh bọn hắn tuy đánh nhau lợi hại, ở Duy Dương huyện hoành hành nhưng võ nghệ chính thức lại không có bao nhiêu, Vô Tấn ngoài sáu mươi bước xạ kích chính xác làm cho bọn chúng phải khâm phục.
59 Phong Truy Vân giống hệt như người bị ong vò vẽ đốt, bị đám ăn mày lao tới, trong nháy mắt xiêm y của hắn đã bị xé rách, tử kim quan trên đầu cũng không biết bị ai lấy đi, tóc tai bù xù, chật vật không chịu nổi, hắn lúc này bất kể thân phận không thèm để ý tới việc bị người khác chê cười, rút đao ra chém ngang bổ dọc nhất thời ánh đao um tùm sát khí trùng thiên, Ảnh võ sĩ uy phong đại hiển, đám khất cái sợ tới mức ù té mà chạy, những nơi bọn họ chạy đá lại đổ ập xuống, vài tên tiểu ăn mày ác động, đem cả phân heo mà ném vào hắn.
60 Trong ngũ đại gia tộc tham gia tuyển chọn hộ tào, Quan gia là một phe, bọn họ cùng với các gia tộc khác thì khác nhau, bất kể Hoàng Phủ thị hay là Hoàng gia, Mã gia Trần gia đều là những gia tộc buôn bán ở địa phương, dùng buôn bán làm giàu nhưng bọn hj ở Đông Hải quận kỳ thực chỉ có thể gọi là gia tộc nhị lưu nguyên nhân bọn họ không có tiền bạc không có địa vị hoặc không phải là đại thương gia.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50