1141 Phương Vân xuất ra tòa Minh vương hóa thân, lúc này mới quay đầu, đối với Diêm Ma Thiên Tử nói:“Diêm Ma Thiên Tử, ngươi vừa rồi nói, ngươi còn cần thần lực khổng lồ, mới có thể khôi phục đúng không?”“Đúng.
1142 “Ầm!”Từng đạo xiềng xích ầm ầm bùng nổ, Thiên thần cư bỉ hai mắt trợn trừng, mí mắt muốn rách ra. Cái loại cừu hận này, làm người ta thấy mà kinh hãi.
1143 “Thiên thần cư bỉ, số mệnh ngươi nhất định chung kết như thế. Ta sẽ không cho ngươi tiến vào đến thế giới trung thổ”. Phương Vân ý thức vô cùng mạnh mẽ, ở bên trong biển sâu cuồn cuộn như sấm.
1144 Nữ tử đủ mười hai tuổi, nhất định phải thực hiện nghĩa vụ binh dịch. Nhập chinh quân ngũ, nhóm lửa nấu cơm. Làm hỏa phu theo quân. Xưng là “Cân quắc dịch”.
1145 “Nàng gật đầu. Mẫu thân ngươi gật đầu!”Thiên Ma tông chủ giật mình nói. Hắn biết một người tại trạng thái ba hồn bảy vía không được đầy đủ, có thể xuất hiện cái vẻ mặt này, là không thể tưởng tượng cỡ nào.
1146 Tây bắc đại địa, một mảng hoang vu. “Oành!”Hào quang chợt lóe, một đạo hắc hồng từ trên trời giáng xuống, ở địa phương cách mặt mấy ngàn trượng, đột nhiên đình chỉ.
1147 Phương Vân cũng không có làm gì, chỉ đem tinh thần, chân khí cường đại của mình, quán nhập vào trong lộ quyền pháp này mà thi triển ra. Chỉ nghe ầm vang một tiếng, một cỗ uy áp trầm trọng cường đại không cách nào hình dung, từ trong cơ thể Phương Vân phát ra.
1148 “Đúng”. Phương Vân thanh âm một mảng bình tĩnh, không có chút phập phồng. “Ta đã cho là chúng ta có thể trở thành bằng hữu”. Trần Bá Tiên trong mắt một mảng lạnh lùng: “Khi ngươi đánh sâu vào mệnh tinh, ta thậm chí thỉnh cầu sư tôn ta, ra tay trợ ngươi.
1149 “Vô Cữu lão tổ”. Phương Vân đem ánh mắt chuyển hướng lão giả uy nghiêm trên đài cao:“Ta biết ngươi thực lực cường đại. Bất quá, ngươi cho rằng thực lực ngươi sẽ vượt qua Hắc Ám đế quân cùng Hỗn Độn Lão Tổ sao? Đúng rồi, đã quên nói cho ngươi, bọn họ đã bị ta luyện thành khôi lỗi, đang hầu ở ngay tại ngoài điện.
1150 Chuôi kiếm này chính là “Phật Hoàng thánh kiếm,” sau lại rơi vào trong tay Tứ Phương hầu Phương Dận. Cái này cũng là nguyên nhân khi Phương Dận cứu Phương Vân, thi triển kiếm này, hiển lộ ra hóa thân Phật chủ.
1151 “Đúng rồi! Ngươi còn không biết thân phận của nó. Bạch Hổ thần thú là thần thú hộ tông Kiếm tông chúng ta. Điểm này, người biết cũng không nhiều. Nó ở bên ngoài thích biến hóa thành một con thỏ, tên là Bao Bao”.
1152 Kỳ Lân khó nhọc mở một mí mắt bị thương, liếc mắt đánh giá Phương Vân một cái. Muốn nói gì, lại ngậm miệng thật mạnh. Trong mắt hắn, Phương Vân cảm giác được một loại bị thương cùng thất bại thật sâu.
1153 Ở chung quanh cột sáng kia, có chín cột sáng khác phá đất mà ra, quán thông thiên địa. Từng cỗ hắc vụ, bao phủ cột sáng lớn nhất này, vô số văn tự bí ẩn, ẩn chứa lực lượng huyền ảo cổ lão, lơ lửng trong đó.
1154 “Ngươi? Quá yếu. Tu luyện một ngàn năm, lại đến nói những lời này đi”. Phương Vân lạnh lùng nói, bên trong thanh âm tràn đầy khinh thường. Nói xong câu này, Phương Vân cũng không để ý tới, lập tức đi về phía trước.
1155 “Ông!”Phương Vân thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn, dọc theo bậc thang, từng bước một hướng lên trên mà đi. Càng tới gần đỉnh Trung Ương Long Đình cao ngất, cỗ uy áp vô hình lại càng cường đại.
1156 “Lưu Sủy”. Phương Vân chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua vô số cửa không gian, nhìn về phía Lưu Sủy, trong đôi mắt như tinh thần, một mảng lạnh như băng:“Hôm nay, chính là ngày chết của ngươi”.
1157 Nhưng mà những ý tưởng siêu việt thời đại này, xa xa khuyết thiếu tài liệu cùng điều kiện thực hiện. Nó cần lấy lượng lớn linh hồn cường giả, để làm nền tảng.
1158 Cùng lúc đó, trong Vạn Thần tháp. Phương Vân đang chịu Vạn Thần chân hỏa tế luyện, bất quá hắn ý chí kiên định, công lực hùng hậu, càng cường đại là Thiên địa vạn hóa chung trên người, căn bản không sợ Vạn Thần chân hỏa.
1159 “Phương Vân, cẩn thận!”Đám người Vô Cữu lão tổ nhìn veà phía thiên không, phát ra một tiếng hô lo lắng. “Cẩn thận!. . . ”Hầu như là cùng khi, Phương Vân cảm giác được một cỗ nguy hiểm mãnh liệt.
1160 “Ha ha ha. . . phụ hoàng phụ hoàng! Người quả nhiên không có làm cho nữ nhi thất vọng. Quả nhiên không hổ là thiên cổ nhất đế! Vì đại nghiệp, ngay cả nhi nữ cũng có thể huyết tế! Thành đại sự, sẽ lãnh khốc vô tình, lục thân bất nhận! Đây là chỗ ta sùng kính phụ hoàng nhất!.