221 Mai phi, Lan phi nhìn lẫn nhau, Hòa phi thì không sao cả, nàng liền chuẩn bị hồi cung. Mai phi, Lan phi đến gần Như Ý, Lan phicười lạnh: “Cảnh phi nương nương không biết là nên cao hứng hay mất hứng đây, thân là nô tỳ ngày trước của hoàng hậu nương nương, bây giờ lạithành sủng phi, trong lòng nhất định sẽ không thoải mái lắm đúng không?”Như Ý cười một tiếng, xoay người, nói với nô tỳ: “Chúng ta trở về sắp xếp lại chìa khóa cho rõ ràng, nếu khôngcẩn thận thiếu mất một cái, thì không tốt chút nào.
222 Thải Thải sâu kín thở dài một hơi, nghỉngơi đã lâu như vậy, giờ lại đột ngột phải dùng đầu óc, thật đúng là cóchút mỏi mệt. “Chẳng qua là giữ chìa khóa, lại giữ lâu như vậy.
223 Phong baobạc không xem ra không nhiều lắm, mỗi nô tỳ chỉ có năm lượng, nhưng màmấy năm nay cung tỳ có đến hơn hai ngàn, nếu như quả thật có tham ô,tuyệt đối không phải là số lượng nhỏ.
224 Thượng cung có sáu cục, hai bốn ty. Tính cả chủ quản, thì có hơn ba trăm người. Bây giờ mọi người đều bị giam bên trong, trong lòng ai cũng bàng hoàng.
225 “Hôm nay bản cung đi thăm thái hậu, pháthiện có kẻ đem hương an thần đặt cùng một chỗ với loại quả chí điểu, hai loại này nếu để riêng, rất tốt với con người, nhưng nếu để chung sẽ gây hại, nhẹ thì đầu đau như nứt ra, nặng thì tê liệt, hoặc là bỏ mạng.
226 Nghe xong lời nói của hai người, Lýthượng cung đi ra, khẽ cúi người chào cười nói: “Hoàng hậu nương nương,có lẽ chuyện này căn bản chỉ là hiểu lầm, cung nữ này chẳng qua đã phíhoài mạng sống bản thân mà thôi, thượng cung cục có vô số người có thểlàm chứng, tại sao hoàng hậu nương nương cứ nhất nhất rằng là do nhữngngười trong thượng cung cục gây ra?” Nàng ta đứng thẳng lưng, thoạt nhìn tương đối chiếm thế thượng phong.
227 “Lúc đó chuyện trong sân – Đông Nhi không biết, Đông Nhĩ đã cùng mọi người về phòng rồi ạ. ”Thải Thải cười một tiếng, nhìn Mai quýphi nói: “Đây cũng xem là chứng cứ, mọi người tận mắt nhìn thấy có người nhảy giếng sao? Bởi vì các nàng không hề nhìn thấy chuyện sau đó, thịvệ cứu người ra sao, cho nên chứng cứ này không đầy đủ, có nhiều khảnăng, trong thời gian này, có người động tay động chân, để công côngnhảy giếng leo ra ngoài, sau đó thị vệ mới tới, trong giếng lúc này chỉcòn một tử thi.
228 Nói xong, không ngờ Trình thượng cungcũng cười một tiếng: “Thật ra ta cũng có mang bánh ngọt theo, từ mộtkhắc khi hoàng hậu nương nương tỉnh lại kia, ta đã chuẩn bị, tùy thời sẽ bị người liên lụy mà vào thiên lao rồi.
229 Hắn là phu quân thật sự của nàng, những chuyện hắn làm, chính là sự bảo vệ của hắn đối với thê tử mà thôi. Không, Sở Cuồng chính là Sở Cuồng. Nàng giống như chim nhỏ nép vào cánh tay hắn, mặc dù, thật ra nàng cũng chẳng nhỏ chút nào.
230 Hắn lấy tay che, máu mũi liền theo kẽ tay chảy xuống. Trời ạ, hắn thế nhưng lại chảy máu mũi. Thải Thải vội vàng dùng khăn tay lau đi: “Chàng làm sao vậy?”“Không sao, nàng đi đi.
231 Nhưng mà bây giờ, mũi nhọn lại một lần nữa chỉ về Lý thượng cung, tâm tình Mai phi có thể nói là cực kỳ kém. “Nương nương…… người đừng nên quá lo lắng.
232 Thải Thải cũng cảm thấy, nên cho Hân Nhimột quản gia thích hợp, vì vậy nàng bảo: “Như Tâm, em đi chọn một cungnữ khoảng mười mấy tuổi, thông minh một chút cho công chúa, công chúa đã ba tuổi rồi, không cần suốt ngày đi theo nhũ mẫu nữa, sau này, sẽ cócung nữ thiếp thân hầu hạ con bé.
233 Nói xong, áp vào vầng trán của nàng, hônlên một cái, trên mặt Bánh Bao đều là nước mắt, “Mẫu hậu nói gì, trẫmđều nghe thấy cả. ”“Làm sao chàng có thể nghe thấy……” A, chẳng lẽ Sở Cuồng phái gian tế đến bên cạnh thái hậu sao?!“……” Gian tế có mặt ở khắp mọi nơi……“Khụ khụ, nàng đang dùng ánh mắt gì để nhìn trẫm vậy? Trẫm hỏi Trịnh công công mà thôi.
234 Dù sao ấn tượng về mẹ kế trong lòng người khác, luôn luôn ngoan độc, nhẫn tâm, hung thần sát ác, ích kỷ chỉ biếtcó mình, luôn dồn con của người khác đến chỗ chết.
235 Bà không biết bằng cách nào mình đã đứnglên, cũng không biết là thế nào mà đi qua, một tiếng ‘chát’ thanh thúyvang lên, bàn tay bà đã nằm trên mặt Thải Thải.
236 “Lại trúng độc, thế nhưng, lại là trúngđộc……” Thải Thải giận đến hàm răng cũng ngứa ngáy, đối phó với một côngchúa đã là ác độc lắm rồi, bây giờ, ngay cả một phi tử bị phế bỏ, cũngkhông buông tha? Trừ phi là người đó biết rõ công chúa trúng độc ** độc, như vậy thì đúng là kẻ hạ độc công chúa cùng hạ độc Thục phi là cùngmột người, chữ Hòa đó.
237 “Mai phi?!” Mặc dù Thải Thải cũng hoàinghi, nhưng sau khi nghe được đáp án, vẫn phải giật mình. Nàng nhiều lần nghi ngờ Mai phi bụng dạ khó lường, đúng là người không thể chỉ nhìn ởbên ngoài được.
238 Thư đã được đưa đi, hy vọng vận mệnh conbồ câu này sẽ không nhấp nhô, nửa đường chết non, con chim bồ câu đãđược trải qua huấn luyện đắc biệt, có thể tìm được chủ nhân của nó ở bất cứ đâu.
239 Canh năm, dưới chân thị vệ tuần tra kinhthành phát ra những tiếng xào xạc, cửa thành đồng loạt mở ra. Trước cửacó khoảng mười đại thần áo tím đang đợi.
240 Đưa cho Thải Thải, Thải Thải cầm lấy, mởra, tội trạng hiện lên rõ mồn một trước mắt, trên thư có ghi, lần này vụ án tham ô ở thượng cung cục là nàng mượn danh Mai quý phi để làm, baogồm cả việc độc hại công chúa, cũng là vì nàng nhất thời hồ đồ muốn giáhọa cho hoàng hậu, vì muốn tranh thủ quyền lực cho Mai quý phi mà làmvậy.