421 “Người bạn cũ, lẽ ra tội của cậu không đáng chết, nhưng bây giờ thật khó nói. ” đột nhiên Phương Hạo Vân cười phá lên, chỉ là luồng khí lạnh lùng trong ánh mắt của hắn ngày càng dâng lên mạnh mẽ, ngay cả Trần Thiên Huy và Vương Thế Phi cũng đều cảm nhận thấy có chút lạnh lạnh.
422 “Cũng được, chỉ có điều lực vẫn chưa đủ, vẫn cần phải tăng cường luyện tập hơn nữa” Nhìn Hứa Mộc Bạch nằm lăn lóc trên sàn nhà kêu rên rỉ, Phương Hạo Vân dọa nói: “ Nếu là tôi, một cước đảm bảo khiến hắn hộc máu.
423 “Ôngchủ tịch Trần, chúng ta cứ chờ xem” Hứa Thiệu Đông không phải là kẻ ngốc. Trần Thiên Huy nói nhiều như vậy, coi như ông ta đã nhìn ra, là cùng một hội, căn bản là cùng một bọn.
424 “Đến đây, tôi muốn xem xem, các người có bản lĩnh lớn như thế nào. ” Phương Hạo Vân nhìn các nhân viên cảnh sát, như khiêu khích nói: “ Các người muốn tra tấn ép cung, tôi có quyền phản kháng.
425 Trương Bưu tức thời nói một câu: “ Đại Phi, cậu nhìn xem có phải là có gì đó nhầm lẫn rồi khôngnhững nhân viên này đều là những đồng chí tốt trong cục của chúng tôituy đồng chí Ngô Tư đội trưởng của họ, có chút vấn đề, nhưng họ, tôi cảm thấy chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâucậu xem, trước tiên có nên điều tra rõ vấn đề không, sau đó rồi hãy quyết định.
426 Cục trưởng hừ một tiếng lạnh lùng, nói: “ Cũng may bây giờ Phương Hạo Vân không có chuyện gì. nếu không thật khó nói đến hậu quảNgô Tư, tôi đã nói với cậu rồi, bây giờ chuyện duy nhất mà cậu có thể làm đó là chịu thua, chỉ cần cậu có thể nhận được sự tha thứ của đại thiếu gia nhà họ Phương, vấn đề sẽ không lớn nữa.
427 Phương Hạo Vân ở trong tiểu khu Lam Tâm Hoa Viên, sau khi nhận được điện thoại thông báo của Trần Thiên Huy, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười, đại cục đã xong, lần này Hứa gia coi như đã hoàn toàn hết đời.
428 Phương Hạo Vân cũng nhìn Hàn Tuyết Nhi, trong ánh mắt tràn ngập sự thành thật nói: “ Yên tâm đi, chuyện này em không cần phải lo lắng. Anh sẽ biết cách giải quyết.
429 “Uhm. chuyện gì em cũng nghe theo anh. !” Hàn Tuyết Nhi ngoan ngoãn đáp. Dừng lại một chút, cô nhìn Phương Hạo Vân một cái, cẩn thận hỏi: “ Anh Hạo Vân, anh có yêu chị Thanh Thanh không?”Phương Hạo Vân trầm ngâm một lúc, lạnh nhạt hỏi: “Em cảm thấy sao?”Hàn Tuyết Nhi khẽ chau mày: “Em không biết nên nói sao nữa.
430 “Xem ra mục tiêu của cô đúng là Tuyết Nhi. ” Sắc mặt Phương Hạo Vân lạnh lùng, tay chỉ vào người đàn bà hỏi: “Nếu tôi đoán không lầm, các người chắc là muốn gây tổn thương cho những người đàn bà bên cạnh tôi?”“Vậy thì đã sao?”Người đàn bà này dường như rất ngoan cố: “Đánh không lại người anh, tôi không có gì để nói, anh giết tôi đi?”“Cô cho rằng tôi không dám sao?”Phương Hạo Vân cười lạnh lùng, từ từ giương cánh tay phải lên, hình như hắn đã quyết định, phải giết người đàn bà này.
431 Sau khi cúp máy, Phương Hạo Vân nhẹ nhàng trở về phòng ngủ, lúc này Kỳ đã ngủ say, vì không muốn đánh thức Kỳ, hắn đã chui vào phòng vệ sinh cởi quần áo, chỉ còn mặc một chiếc quần lót rồi ra ngoài nhè nhẹ nằm lên giường.
432 “Vẫn chưa. !”Kim Phi buồn bã thở dài: “Tôi đã nói qua, anh tôi là một người cứng đầu, lúc trước nhà họ Tần đối xử với ông cũng không tệ, ông ta sẽ không dễ dàng gì phản bội lại nhà họ Tần đâu.
433 Tạ Mai Nhi thấy sự nhiệt tình của mọi người, đột nhiên lại nhớ đến những bộ phim điện ảnh thời kháng chiến, lúc đó, các thôn dân của chúng ta cũng nhiệt tình làm bánh nấu cháo cho các đồng chí như vậy.
434 Tạ Mai Nhi gật đầu đồng ý, sau đó liền lấy hết can đảm, hỏi: “Hạo Vân, sắp tới đây em có thể đến chỗ này một chuyện không? Hiện tại tình thế vô cùng tốt, nếu chủ tịch như em có thể đến đây để cổ vũ sĩ khí, chị đoán là mọi người sẽ càng nỗ lực hơn nữa.
435 Phương Hạo Vân thản nhiên nói: “Về phía chính phủ thì ông không cần phải lo lắng, sau này ông cứ lo làm việc, nhưng tôi phải nói rõ với ông, sau này tôi chỉ phụ trách giúp đỡ ông thôi, còn về việc nên làm như thế nào, thì đó là chuyện của ông, ông đừng có hy vọng là tôi sẽ giúp ông từ đầu đến cuối.
436 “Thì làm chuyện mà chị muốn làm. ”Vì công việc quá bận rộn, hai người họ cũng đã một khoảng thời gian không được ngày ngày cũng được làm như lúc trước nữa, Phương Hạo Vân tin rằng, cái hắn muốn, Trương Mỹ Kỳ chắc chắn cũng muốn.
437 Lúc này, dường như Phương Hạo Vân đã xác định, gã ta chính là Hilton. “Mày là Phương Hạo Vân à?” Hilton nhìn khắp một lượt dò xét, sau đó chầm chậm mở miệng nói: “Sao mày phát hiện được tao?”Hilton cảm thấy rất lạ, hôm nay gã theo dõi Phương Hạo Vân rất là cẩn thận, gã tin rằng kỹ năng theo dấu của gã rất tốt, tuyệt đối không để hắn phát hiện ra được.
438 Sự thật lại không đơn giản như vậy, đúng vào lúc tay của Phương Hạo Vân sắp ập đến Hilton, đã xảy ra một chuyện không thể ngờ, đã không thấy Hilton đâu nữa, đột nhiên lại không thấy đâu nữa, đến cả một vết tích cũng không để lại.
439 Đòn công kích của hai người dính chặt nhau, Hilton bèn hét lên một tiếng, hai tay nắm lấy thước Trừng Phạt. Dường như muốn dốc hết sức để khiến dì Bạch ngã xuống, nhưng sự thật lại không như ý hắn, động tác của dì Bạch rất nhẹ nhàng, thậm chí khiến người nhìn vào cảm thấy dường như dì ấy không phải đang quyết đấu một trận sinh tử.
440 Giờ này khắc này, Thiên phạt hình như trở lại là một thanh đao sắc bén, ngoài ra không còn gì đặc biệt. Sau mấy lần cố sức thử đi thử lại, Phương Hạo Vân cuối cùng đành bỏ cuộc.