381 Trần Thiên Huy đương nhiên là thoải mái đồng ý, lần thử nghiệm mới này, đối với ông mà nói chính là một chuyện vui mừng. Chưa nói tới những lợi ích và hiệu quả kinh tế mà nó mang đến cho ông, chỉ riêng lực ảnh hưởng xã hội đã khiến cho ông mặt mày hớn hở.
382 Trần Thiên Huy và Vương Thế Phi vô cùng vừa lòng với con số này. Bởi vì tỉ lệ tăng trưởng đã vượt xa dự đoán của bọn họ. Sau khi tổng kết đúc rút kinh nghiệm, Phương Hạo Vân đề nghị, phải tuyên truyền nhiều hơn một bước nữa, làm tốt công tác phục vụ, đồng tời còn phải tích cực ứng phó với sự đả kích với những đối thủ cạnh tranh.
383 Cuối cùng, hắn đưa ra một quyết định lớn mật: Nuôi heo. Thói đời hiện nay là thịt heo đắt như thịt Đường Tăng, nhưng cho dù là gia đình bình thường cũng không dám dừng ăn thịt.
384 Phương Tuyết Di thường xuyên tới quán cà phê Lam Sơn này để uống cà phê một mình. Thường thì tới quán cà phê này đều là những cặp tình lữ, mà chỉ duy nhất Phương Tuyết Di là một ngoại lệ.
385 “Yên tâm đi, đợi qua mấy hôm nữa, em sẽ nói chuyện với ba mẹ, em nghĩ ba sẽ rất thích nếu được sớm bồng cháu nội. . . ”Việc sinh con thật ra không những mang ý nghĩa trọng đại với Trương Mỹ Kỳ, hơn nữa còn là niềm an ủi với Phương Tử Lân.
386 Lưu Nhị Khuê nghe xong, lần này không nín nhịn được nữa, trừng mắt giận dữ, cười phá lên nói: “Tạ Mai Nhi, cô nói vậy là có ý gì? Cái gì mà nghĩa vụ nợ nần? Hiện nay cả thôn, cả trấn đều biết tôi sắp lấy cô làm vợ, cô nhắc lại chuyện vay tiền của tôi là có ý gì hả?”Tạ Mai Nhi cũng sừng sộ lên, nói: “Tôi chưa từng nhận lời lấy anh lúc nào, tôi mượn anh 7 vạn tệ để đi học, bây giờ tôi trả anh, còn về tiền lãi, khi đó chúng ta không có giao ước rõ, tôi có thể trả lãi cao nhất căn cứ theo lãi suất cho vay do ngân hàng nhà nước quy định.
387 Tạ Mai Nhi vội giải thích: “Ba, Phương thiếu gia là con trai của ông chủ công ty con đang làm, cũng là ông chủ tương lai của con, cậu ấy tốt với con lắm.
388 Lưu Đại Khuê thế mới sực tỉnh, chân của mình hình như không còn đau nữa, mình đứng dậy được rồi nè. . . Trong cơn phấn khích, hắn còn nhảy tưng tưng vài cái.
389 Tào cảnh sát trưởng làm bộ bất ngờ, sau đó quay sang Lưu Đại Khuê quát lên: “Đại Khuê, đây rốt cuộc là thế nào? Lời của Phương thiếu gia cậu nghe rồi đấy, có giải thích gì không?”Lưu Đại Khuê vội nói: “Hà trấn trưởng, Tào cảnh sát trưởng, mấy vị hiểu lầm rồi, sự việc là thế này, Tạ gia thiếu tiền không trả còn nghênh ngang, chúng tôi tức giận quá nên kéo đến đòi lại công bằng thôi mà? Nếu hiện nay các vị lãnh đạo đến đây rồi thì chúng tôi không tự ý giải quyết nữa, tất cả đều nghe theo các vị lãnh đạo.
390 “Đúng, đánh bỏ mẹ cả nhà nó đi con. . . ” Lưu Ma Tử cũng hùa theo: “Đừng để tao biết ai lẻo mép sau lưng, tao sẽ bắt nó chết khó coi. . . ”Lưu Nhị Khuê khôn ngoan hơn, lấm lét nhìn xung quanh không dám nói tiếng nào, lúc này đâu phải lúc ngang tàng hống hách nữa.
391 “Hạo Vân, đêm nay em ngủ lại nhà chị nha. Nhà chị xập xệ, mong em đừng chê. . . ” Tạ Mai Nhi bỗng đỏ mặt đề nghị. Phương Hạo Vân mỉm cười hỏi: “Chị Mai, với em còn khách sáo như vậy sao? Xưa nay em đâu có tỏ thái độ đại thiếu gia trước mặt chị đâu nào.
392 “Chị Mai, khuỷu tay của chị bị trật khớp rồi, em sẽ nắn lại cho chị, lát nữa sẽ đau đấy, chị phải cố chịu đựng nha. . . ”Phương Hạo Vân dặn dò một tiếng, nắm lấy cánh tay Tạ Mai Nhi dùng sức bẻ một cú mạnh, chỉ nghe rắc một tiếng, khuỷu tay của cô đã được nối lại ngay.
393 Trước lúc lên đường, Trần Thiên Huy đến văn phòng chính phủ thành phố Hoa Hải tìm gặp Dương Vọng Giang, ông không quen biết nhiều ở Tây Hải nên định nhờ Dương Vọng Giang báo trước với bạn học cũ La Gia Sơn, như thế sau này kế hoạch của Hạo Vân bắt tay vào làm sẽ thuận tiện hơn.
394 Ngược lại, khoảng thời gian trước dưới sự cải cách của nhị thiếu gia, hộp đêm của Tần gia còn có được mấy ngày huy hoàng ngắn ngủi. Rơi vào cảnh khó khăn như hiện tại, tất cả đều xảy ra ngoài ý muốn, gần đây các hộp đêm của Trần gia và Vương gia tiến hành cải cách quy mô lớn, nhanh chóng chiếm lĩnh phần lớn thị trường vui chơi giải trí của thành phố Hoa Hải cả ngày lẫn đêm.
395 Tất cả những thuận lợi này đều là công lao của Tạ gia. Người nhà quê chân chất thật thà, rất biết đền ơn báo đáp, mấy hôm nay, ba người nhà Tạ gia đi đâu cũng được dân làng chào đón niềm nở, chỉ thiếu điều chưa lập bài vị thờ cúng họ như tổ tiên mà thôi.
396 Vương Hà đột ngột lao tới giáng cho Đinh Vân Uy một cái tát: “Lão già không biết điều này còn khua môi múa mép nữa à? Nếu như ông không có thân phận quan chức ngoại giao, hôm nay tôi sẽ xé xác ông ra.
397 “Em gặp mẹ chị nhờ lấy giúp, mẹ chị biết đó. . . À, tiện thể em nói với ba mẹ chị luôn, cứ nói là chị sẽ ngủ một đêm với các đồng nghiệp nữ của công ty, tránh để họ suy nghĩ lung tung.
398 Sau khi đưa dì Bạch về tiệm bán quà tặng, Phương Hạo Vân và Trần Thiên Huy không hề có giây phút thảnh thơi nào, lại chạy đến phòng thương mại đăng kí thành lập doanh nghiệp mang tên tập đoàn Đằng Phi, số vốn điều lệ ban đầu là một trăm triệu nhân dân tệ.
399 Phương Hạo Vân nhếch mép khinh miệt, dễ dàng lách người sang một bên tránh né cú đá của Tưởng Đại Phát, sau đó hắn chỉ dùng một tay nắm lấy cổ áo Tưởng Đại Phát, nhấc bổng cả thân hình to lớn kia lên.
400 Sau bữa cơm, Phương Tử Lân vào phòng sách đọc sách như thường lệ, thói quen này ông đã giữ suốt mấy mươi năm qua, mỗi khi ăn tối xong ông đều phải đọc vài trang sách.
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34