781 Một tiếng, chai rượu trong tay của Trương Binh không đập lên trên đầu của Phương Hạo Vân, mà là đập xuống sàn nhà. Ném chai rượu trong tay đi, Trương Binh ngồi chồm hổm xuống đất, hai tay túm lấy tóc mà cấu xé, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gào: “Hạo Vân, cậu chửi đúng lắm, tôi là một thằng nhu nhược.
782 “Cút!” Quản đốc nãy giờ không nói chuyện rốt cục đã bị chọc giận rồi. Lúc đầu ông ta còn tưởng rằng là bạn học cũ nói chuyện với nhau, nhưng mà người này nói chuyện không sạch sẽ một chút nào.
783 Trương Bưu vội vàng nói: “Cục cảnh sát không giống như cục quốc an của Đại Phi đâu, em cũng không muốn làm chức cao nữa. . . Làm chức cao rất chán ghét, em không muốn làm chính trị, tôi chỉ muốn làm điều tra thôi.
784 “Không có khả năng, tôi không tin. . . ” Tâm tình của Vương Thế Phi bỗng nhiên trở nên kích động: “Phương thiếu gia, chuyện này nhất định là có hiểu lầm rồi, nhất định là hãm hại.
785 Nói thật, hắn cũng không hy vọng Kim Phi phải chết. Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Kim Phi là một nữ nô rất tốt, lúc trước khi Phương Hạo Vân còn phải chịu đựng sự dày vò của những cảm xúc tiêu cực trong cơ thể, chính Kim Phi là người đã giúp đỡ cho Phương Hạo Vân rất nhiều.
786 “Được rồi!” Phương Hạo Vân vốn dĩ đã muốn từ bỏ rồi, lại không ngờ rằng chuyện này lại có thay đổi, tuy rằng nói là nhìn thôi, nhưng cũng rất tốt. Khó có được ngày nào mà Phương Tuyết Di chủ động giống hôm nay.
787 “Tạo thành cục diện ngày hôm nay, không phải hoàn toàn là do một mình Phương Hạo Vân gây ra. . . ” Tiên tổ trầm giọng nói: “Tome, giữa ba kẻ đứng đầu Darkness không có sự đoàn kết, đây chính là nguyên nhân thất bại chủ yếu.
788 Tome ngẩng đầu lên, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, tim đập cực nhanh. Tiên Tổ lại nói tiếp: “Tome, từ hôm nay trở đi, ngươi và Sophie cùng nhau tu luyện, ta muốn nhìn thấy năng lực của các ngươi, chỉ có kẻ mạnh mới có thể trở thành người nối nghiệp trong mắt ta.
789 “Hạo Vân, anh yên tâm đi, em sẽ âm thầm đi theo anh, lỡ như xảy ra tình huống gì, chúng ta liên thủ lại nhất định có thể giải quyết được khó khăn. . .
790 Nụ cười trên khuôn mặt của Phương Hạo Vân dần dần trở nên lạnh như băng, khí tức âm u bao phủ chiến ý lập tức sôi trào lên, đối thủ như vậy có thể nói là ngàn năm mới được gặp.
791 “Buồn cười!”Phương Hạo Vân khinh thường nói: “Mày có tư cách gì bàn điều kiện với tao, để dành cái tấm lòng của mày xuống địa ngục đi mà dùng đi. . . ” Dứt lời, Phương Hạo Vân vung tay chém xuống, một đao chặt đứt cổ của Edward.
792 Tiên Tổ nở nụ cười, nói: “Không sai, đây chính là cái bẫy, mặc kệ là ai cũng có thể nhìn ra. . . Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy rằng Phương Hạo Vân phải đến sao?”“Cao minh!” Kim Gia cười nói: “Tiên Tổ thật là cơ trí, vì cha mẹ của mình, Phương Hạo Vân dù biết õ la Hồng Môn Yếu, nhưng cũng phải đến đây.
793 Phương Hạo Vân nhẹ giọng thở dài một tiếng: “Xem ra cô cũng chỉ là một tiện nhân thôi, không có mắt nhìn, sớm biết như vậy thì tôi đã loại cô ra ngoài rồi.
794 Tiên Tổ không ngừng giãy dụa trong vòng vây của Tịnh Thế Tử Viêm, kích thích Tịch Mịch Chi Hỏa trong cơ thể của mình để chống lại, có điều việc này không thể kéo dài lâu, tình huống của ông ta đã không còn được tốt.
795 Đối với kết quả này, Tome cũng không tỏ ra bất mãn cái gì cả. Cho đến giờ, cô ta đều rất rõ tính tình của Phương Hạo Vân, đối với một sự tồn tại cường đại như vậy, tốt nhất là không nên khinh nhờn hay đối kháng gì cả.