1 Yếu đuối, chính là tội lỗi. . . Để trở nên mạnh mẽ, ta nguyện trở thành ác quỷ.
“Zero! Zero!. . . !” Vừa quay đầu nhìn lại, giữa những tán cây anh đào xinh đẹp hiện lên một thân ảnh trắng bạc, bên dưới là một đứa bé tóc trắng giống y hệt đang giơ cao tay của mình, loạng choạng, gọi: “Zero! Anh lên đó làm gì?”
Đứa bé đang tựa vào thân cây phía trên chậm chạp mở mắt, đôi mắt vô thần dạo quanh một vòng khung cảnh chung quanh, dừng lại trên người đứa nhỏ ở dưới kia “À.
2 Nếu đã không thể kêu gào trong đau đớn, vậy thì hãy lặng thầm mỉm cười đi.
“Này – Zero đang ngủ kìa. ”
Chỉ với một câu, toàn bộ nữ sinh đang liến thoắng trong phòng học lập tức dừng các cuộc trò chuyện của mình, đồng loạt nhìn về phía dãy cuối cùng.
3 Thư tình có thể không cần để ý, nhưng chocolate nhất định phải nhận. . . Lãng phí, đáng xấu hổ.
Không ngừng tát nước lên mặt, Zero với gương mặt lãnh cảm cùng cơ thể tái nhợt, tay đặt ngay tại cổ của chính mình, móng tay đột nhiên dài ra đâm vào làn da nơi vết xăm, nhưng ngay trước khi máu có thể tràn ra liền dừng lại: “Nếu mùi máu lan ra, sẽ bị phát hiện.
4 Không được lãng phí cơ hội việc công báo thù riêng, thời gian có thể ở địa bàn của địch mà diễu võ dương oai phải biết quý trọng.
“Các người cần gì sao?” Một đám vampire quý tộc đều xuất động? Thật vinh hạnh.
5 Khát sao? Vậy uống đi, bởi vì, ngươi là nhân loại.
Kaname Kuran. . . Rốt cuộc là. . .
“A. . . Ha. . . ” Lại tới nữa, cái cảm giác thèm khát mãnh liệt kia.
6 Trêu chọc ngươi, không phải chán ghét ngươi, có lẽ chỉ vì thích trêu chọc ngươi.
Ngày đầu tiên tại kí túc xá Mặt Trăng.
Ánh mặt trời hào phóng trải đều trong sân trường, những cô cậu học sinh đầy sức sống thanh xuân vui vẻ tràn ra khỏi kí túc xá dưới ánh nắng mai —— Zero theo thói quen vò đầu tỉnh dậy, tuy rằng ý thức vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cơ thể đã tự động mặc xong quần áo, sau đó hướng phòng tắm đi đến.
7 Ta vốn chỉ là kỵ sĩ, đến khi hoàng tử xuất hiện, cũng chỉ có thể thinh lặng rời đi.
Lắc lắc bịch máu thay thế trong tay, Aidou chỉ cảm thấy nó thật vô vị tẻ nhạt, chỉ cần nhìn đến cái loại này liền không thoải mái, rõ ràng là đã có.
8 Tình cảm thống khổ nhất thế gian, không gì ngoài hận, sức mạnh to lớn nhất thế gian, cũng là hận.
“Đứa học trò yêu quý của ta, con đã hoàn toàn trở thành một vampire rồi sao?”
Thầy của cậu.
9 Thời điểm mọc răng khôn, cho dù là vampire, cũng nhất định rất đau!
Chậm rãi cầm lấy thìa, Zero mặt không chút thay đổi xúc một miếng bánh ngọt thật to, nhưng lúc đưa lên trước miệng lại chần chờ một chút, buông thìa xuống, cúi đầu, rất nhẹ cho ra một tiếng thở dài.
10 Khi ánh mắt của ngươi luôn không tự chủ được vây quanh một người, cẩn thận, đừng để tình yêu bắt được.
Từ lúc nhìn thấy người thợ săn lớn tuổi đó trở đi, Zero trên mặt vẫn luôn là mỉm cười, chẳng biết tại sao, cảm thấy được có chút làm cho người ta không khỏi nhớ tới mùi máu ngọt lành kia, sự đau thương trong đó, muốn ngừng mà không quên được.
11 Sorry mọi người (trong trường hợp còn có ai khác ở đây ngoài mình:))) Vì lâu update như vậy. Vừa mới bị chê là “Edit thô như cái bô”, nên muốn coi lại tất cả những chap mình đã edit xem nó ‘thô’ chỗ nào, rốt cuộc tìm k ra, nhưng đúng là cảm thấy bản edit của mình bị thiếu ‘hồn’, cố gắng sửa mấy ngày nay nhưng có vẻ không khá hơn là bao, hy vọng sẽ cải thiện được điều này một ngày không xa T^T
Hạnh phúc hay bất cứ thứ gì, thường chỉ đến lúc mất đi chúng ta mới biết được nó từng tồn tại.
12 Sức hấp dẫn của sự sống ngay chính nó cũng không biết, đừng vọng tưởng nắm trong tay hết thảy, nếu không, ngươi sẽ chết ở trong tay mình.
Cửa phòng bị đẩy ra, ánh trăng lan tỏa đến nhức mắt.
13 Dùng sức mạnh bị nguyền rủa đi bảo vệ hạnh phúc của người khác, biểu tình của ngươi, vì sao lại như thế ưu thương?
“Gần đây em có phải hay không quan tâm thái quá đến chuyện của Kiryuu? Aidou.
14 Có thể khiến anh thống khổ, có thể như vậy tổn thương đến anh, phải chăng biểu hiện anh cũng quan tâm đến em?
Đáng tiếc, chúng ta đều muộn.
Ichiru đã.
15 Đừng hướng hiện thực cầu vọng một bầu trời thuần lam sắc, điều đó chỉ có thể tồn tại trong đồng thoại mà thôi.
Đêm tối đã qua đi, ánh mặt trời, thật đúng là chói mắt.
16 Đem tất cả giấu ở trong lòng, cho rằng một mình gánh chịu tất cả là cách bảo vệ tốt nhất, có lẽ, sai rồi. . .
Zero Kiryuu. . . Đường nhìn của người vampire có khả năng ngưng kết băng từ lúc vào hội trường đã đặt trên người thiếu niên tóc bạc, ngày hôm qua cùng hôm nay đều không có tại kí túc xá Mặt trăng, quả nhiên lại đi tìm Shizuka Hiou.
17 Nếu song bào thai bị nguyền rủa thật sự chỉ một người được phép tồn tại, hy vọng người đó là em, Ichiru.
“Yuuki, lui ra sau đi. ” Zero cẩn trọng lên tiếng, một tay kéo qua Yuuki, kéo cô về phía sau, chính mình trong lúc đó đứng chắn trước cô.
18 Chân tướng, bị thời gian bao phủ, sự thật, bị ngôn ngữ bao trùm. . .
Zero Kiryuu. . . Zero Kiryuu! Kaname không chú ý tới tốc độ của mình càng lúc càng nhanh, vùng xung quanh lông mày càng lúc càng xô vào nhau.
19 Em chỉ cần phụ trách hạnh phúc là tốt rồi, những thứ khác, giao cho anh.
. . .
“Nhân loại. . . Là ngươi gọi ta đến sao? Ha ha. . . Không thể ngờ.
20 Nước mắt, tiễn đưa quá khứ; Mỉm cười, đối mặt tương lai.
Lúc hoàn toàn tỉnh lại, Shizuka Hiou đã đã chết. Theo như lời Kaname nói, hẳn là do anh ta giết, tuy rằng không biết nguyên nhân.