401 Nghĩ đến đây, toàn thân Phương Tuyết Di run lên bần bật, màu đỏ trên khuôn mặt lan tới tận phía sau cổ. . . Cuốn sách kia cô đặt mua trên mạng, hoàn toàn chỉ nhằm mục đích vượt qua những đêm dài cô đơn trống trải, từ lâu cô đã rất cẩn thận, mỗi khi đọc xong đều cất vào tủ khóa lại, nhưng không biết tại sao hôm nay lại sơ ý bị Hạo Vân phát hiện, đúng là ông trời trêu người đây mà.
402 Hoàng Bột hôm nay không dẫn theo nhiều người, nhưng tất cả đều là thuộc hạ do hắn đích thân huấn luyện, toàn là những thuộc hạ ưu tú có thể một đánh mười, thêm vào sức của hắn không phải hạng xoàng nên giờ đây hắn càng hống hách.
403 Đinh Tuyết Nhu đang đứng sát bên Phương Hạo Vân ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: “Nói với Đinh Vọng Long, tôi và nhà họ Đinh đã ân đoạn nghĩa tuyệt từ lâu rồi, mong là ông ta đừng có quấy rầy cuộc sống của tôi nữa.
404 “Dĩ nhiên tôi sẽ đánh đến khi nào anh chịu nhận thua. . . ” Tên bịt mặt cười nhẹ nói: “Có bao nhiêu bản lãnh, thì cứ thể hiện hết đi. ”Cây Thước Trừng Phạt trong tay Hilton đột nhiên chĩa xuống, sau đó vung ra mạnh mẽ, thân hình linh động như rắn vậy, đâm một nhát về phía tên bịt mặt với tốc độ nhanh đến chóng mặt, từ một góc độ không ai có thể ngờ tới mà đâm thẳng vào cổ họng tên bịt mặt.
405 Trong trí nhớ của Phương Hạo Vân, Đinh Tuyết Nhu là một cô gái theo truyền thống và rất bảo thủ. Phương Hạo Vân không phải là trai tân, đối với những vật dụng của phụ nữ hắn không lấy làm lạ, chỉ là do bị lòng tò mò thôi thúc, nên hắn mới xem qua một tí, dù sao thì những thứ này rất kích thích đàn ông, hắn cảm thấy tim mình có chút đập nhanh.
406 Đột nhiên, bên ngoài phòng khách vang lên tiếng của Đinh Tuyết Nhu, Vương Hà hơi khẩn trương, một luồng khoái cảm như con sóng ập tới và lan ra khắp toàn thân cô, hai chân cô khụy xuống, suýt tý đã té rồi.
407 A Kim, ông có điều tra qua, đó là do tại sao không?” Đôi mày Tần Tử Kiếm chau lại hỏi. “Mấy quán đêm của chúng ta an ninh không được tốt lắm, mấy chuyện đánh nhau đến đổ máu xảy ra như cơm bữa, hơn nữa phần lớn tiệm của chúng ta buôn bán thuốc là chủ yếu, hoàn cảnh xung quanh cũng khá phức tạp, cho nên loại người tự cho mình là thanh cao, cho rằng những quán đêm của chúng ta, không thích hợp cho những người đàng hoàng như họ.
408 “Cô yên tâm đi, tôi đã nói thì đương nhiên sẽ giữ lời. ” Phương Hạo Vân đáp lại, một tay nắm lấy tóc của Kim Phi, đẩy đầu cô vào giữa hai đùi mình. Kim Phi cũng không chống cự, cũng không nói gì, ngoan ngoãn hôn vào cái ấy, bắt đầu phục vụ người đàn ông, Phương Hạo Vân hạnh phúc nhắm mắt lại, im lặng mà tận hưởng sự phục vụ của người đàn bà.
409 “Á. . . ” Tưởng Đại Phát thốt lên một tiếng kêu thất thanh như heo bị chọc tiết vậy, nhảy loạn xạ trên mặt đất. Kim Phi thấy tình cảnh như vậy, hít một hơi sâu, tên này đúng là nhẫn tâm, lúc nãy còn thấy hắn cười hi hi, chớp mắt đã trở mặt ngay, xem vẻ mặt của hắn, đánh gãy tay người ta, mà xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.
410 Nâng ly rượu lên, trên mặt Phương Hạo Vân để lộ một nụ cười khinh thường: “Được rồi, đừng có mà giả vờ trước mặt tôi nữa, đừng có được lợi rồi mà còn ra vẻ, cô nghĩ gì tôi hiểu rất rõ, bản thân cô càng rõ hơn.
411 Bảo an nghe thấy thế, nửa tin nửa ngờ nhận lấy điện thoại, từ trong mic lập tức truyền tới thanh âm như tiếng sáo trời của Đinh Tuyết Nhu, chỉ một giây đó, đồng chí bảo an cảm thấy rằng mình hạnh phúc tới mức muốn ngất đi mất.
412 Phương Hạo Vân đoạt lấy chén rượu từ trong tay cô, lập tức đưa thân thể của cô tựa vào trong ghế sô pha, không nói một tiếng nào. Uống rượu với một người phụ nữ, thật sự là không cần nói gì cả.
413 Có điều nói đi cũng phải nói lại, trong khoảng thời gian này, Trần Thiên Huy cảm thấy rằng Kim Phi rõ ràng là xinh đẹp hơn so với trước. Rõ ràng nhất là thân thể của ả.
414 Kim Phi nhếch mép, lạnh lùng nói: “Ông chủ Tưởng, xin ông nói chuyện khách sáo một chút, chúng tôi đến đây để tham dự cuộc họp của công ty địa ốc Thiên Hồng.
415 “Hí hí!” Kim Phi cười khoái chí, cố tình lắc lư chiếc eo thon, ẻo lả nói: “Cũng nhờ có Phương thiếu gia bồi bổ đó. . . ”Vừa nói Kim Phi vừa bước tới gần, ngồi cái phốc lên đùi Phương Hạo Vân, hai tay vòng qua ôm lấy cổ hắn, ngọt ngào thỏ thẻ bên tai: “Phương thiếu gia, tôi muốn uống sữa.
416 Đối với vụ việc này, chính phủ cấp cao thành phố Tây Hải đã tỏ thái độ cứng rắn, vụ án sẽ tiếp tục điều tra, bất kể dính líu tới quan chức thuộc tầng lớp nào cũng tuyệt đối không nể nang, hành động quét sạch quan chức hủ bại nhất định phải làm đến cùng.
417 Nghe đến đây Nguyệt Như đã hiểu rõ nguyên nhân câu chuyện, nếu như cô đoán không lầm, giáo quan rất có thể chính là người phụ trách của gia tộc cổ xưa phương Đông đó.
418 Từ khi phụ trách dự án căn hộ ở Tây Hoàn, Bạch Lăng Kỳ đã có phòng làm việc riêng của mình, lúc này cô đang cắm cúi nơi bàn làm việc lật xem một số tài liệu thống kê thị trường.
419 Phương Hạo Vân thành thật nói: “ Em thương chị. chị, mỗi lần thấy chị buồn, trong lòng em thực ra cũng rất khó chịunói một câu rất tục đó là, đàn bà không rời khỏi đàn ông được, có lẽ câu nói này, với một người là em trai như em nói ra, có chút không hợp línhưng quả thật nó rất có ý nghĩa.
420 Phương Hạo Vân từ nãy không nói câu nào, giờ cũng phải mở miệng nói một câu rất thâm thúy: “ Bạn học cũ,đời người chỗ nào mà không tương phùng, cái gọi là không phải oan gia không đụng đầu.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13