141 Mười mấy tên kỵ binh Man nhân tay múa chiến đao, miệng gào thét chạy thẳng vào thành, kết quả phát hiện trên các đường phố là một sự im lặng chết chóc, ngay cả bóng của một con chó hoang cũng không thấy.
142 - Hồi bẩm điện hạ, Hà Nguyên đại thắng!Vẻ mặt Mông Diễn âm u khó coi, buồn bực không muốn nói nhiều, Phác Tán Chi đứng phía sau Mông Diễn không nhịn được tiến lên hỏi:- Quân đoàn Tây Bộ thật sự đã chiếm được thành Hà Nguyên rồi sao?- Đúng vậy!Trương Hưng Bá ầm ầm đáp:- Tướng quân bảo ty chức chuyển cáo điện hạ và chư vị đại nhân, đội quân tinh nhuệ của quân đoàn Tây Bộ chúng ta đánh đâu thắng đó, giặc đế quốc Minh Nguyệt vừa nghe đã lập tức bỏ chạy, thành Hà Nguyên từng là trọng trấn quân sự của Thanh Châu thuộc đế quốc Minh Nguyệt hiện tại đã bị quân đoàn Tây Bộ của chúng ta giẫm dưới gót chân!Nghe xong những lời của Trương Hưng Bá, Mông Diễn tức giận đến nỗi suýt nữa hộc máu ngay tại chỗ, những lời này của Mạnh Hổ rõ ràng là khoe khoang một cách vô cùng trơ trẽn.
143 Mông Diễn ra vẻ phản đối:- Nếu như xin chỉ thị của hoàng thúc, mặc dù dùng bồ câu đưa tin, vừa đi vừa về ít nhất cũng phải mất thời gian nửa tháng, chúng ta không thể trì hoãn lâu như vậy được!Sử Di Viễn cũng cười nịnh phụ hoạ:- Điện hạ thân là quan chỉ huy tối cao của đại quân Tây chinh, thật ra vẫn có quyền quyết đoán khi lâm trận.
144 - Điện hạ yên tâm, lão thần nhất định dốc hết toàn lực ứng phó. Thu Vũ Đường nhẹ gật đầu, lại hỏi:- Lão tướng quân, hiện tại đại quân của đế quốc Quang Huy tới đâu rồi?Tư Đồ Duệ nói:- Lão thần vừa nhận được tin cấp báo của Yến Trường Không, ngay tối hôm qua, quân đoàn Tây Bộ của Mạnh Hổ đã vào tới thành Hà Nguyên.
145 Hai mươi mấy tên sư đoàn trưởng ở phía dưới ai nấy nhìn nhau, sợ đến mức ngây người, bọn chúng không ngờ rằng hai vị quan chỉ huy lại bất đồng ý kiến với nhau đến mức như vậy.
146 - Tướng quân có nghĩ tới chuyện này không, Thu Vũ Đường ắt sẽ khai đao với quân đoàn Tây Bộ của chúng ta!- Không phải là có thể!Mạnh Hổ lắc đầu, giọng nghiêm nghị:- Mà là nhất định, dù là công hay tư, Thu Vũ Đường nhất định sẽ khai đao với quân đoàn Tây Bộ của chúng ta.
147 - Tướng quân, không ngờ Trọng Sơn lại điều động một trong hai sư đoàn của quân đoàn Bắc Phương sang cho quân đoàn Tây Bộ, có phải là vì không yên tâm về tướng quân hay không?Mạnh Hổ lắc đầu, nghiêm nghị nói:- Vậy thì ngươi quá coi thường Trọng Sơn rồi, ông ta không bao giờ có suy nghĩ như vậy.
148 - Vì sao trước tiên lão tướng quân muốn kích phá cánh quân đường phía Bắc mà không phải kích phá cánh quân đường phía Nam? Theo như tại hạ thấy, chủ tướng của cánh quân đường phía Bắc là Mạnh Hổ, mà chủ tướng của cánh quân đường phía Nam là Trọng Sơn, nếu so sánh với nhau, hiển nhiên Trọng Sơn dễ dàng đối phó hơn là Mạnh Hổ.
149 Quân đoàn Tây Bộ đang chậm rãi đi dọc theo quan đạo dẫn vào trong Hắc Phong Lĩnh. Mạnh Hổ đang cùng Tất Điêu Tử, Cổ Vô Đạo và Trương Hưng Bá chỉ huy đội cận vệ đi theo hộ vệ dạo xem địa hình.
150 Bắt đầu từ ngày hôm qua, đại quân đường Bắc đã giảm tiến độ hành quân từ một ngày sáu giờ xuống còn một ngày bốn giờ, lộ trình mỗi ngày cũng giảm từ ba mươi dặm xuống còn hai mươi dặm.
151 Mạnh Hổ nhẹ nhàng thúc Ô Vân Cái Tuyết, Ô Vân Cái Tuyết nhất thời hí lên một tràng dài, từ trong trận chậm rãi tiến ra, đi thẳng đến trước trận của quân đoàn Tây Bộ.
152 Chiến Ưng giục ngựa chậm rãi tiến về phía trước, trường thương trong tay chỉ thẳng về phía sơn khẩu trước mặt vung mạnh một cái, rống to đến khàn cả giọng:- Sư đoàn Chiến Ưng, tấn công!Hống.
153 Mắt thấy náo loạn ngày càng tăng lên khắp nơi, đội hình công kích vốn rất nghiêm chỉnh trở nên ngày càng hỗn loạn thất thần, hơn nữa lúc nào cũng có thể tan rã, Chiến Ưng đang vô cùng bối rối không biết phải làm gì để vãn hồi thế cục.
154 Thế nhưng cũng phải nói rằng, hai sư đoàn Vân Châu của Diêu Trường và sư đoàn Chiến Ưng đều toàn là tân binh, bất quá phần lớn tân binh của sư đoàn Chiến Ưng đều đã tham gia qua cuộc chiến bảo vệ Tây Lăng, đã từng trải qua cuộc chiến đẫm máu với đại quân Đông chinh của Tư Đồ Duệ.
155 Phương Bắc, tiếng vó ngựa đến từ phương Bắc, đây không phải là kỵ binh của đế quốc Quang Huy, đây là kỵ binh đế quốc Minh Nguyệt của chúng ta!Rốt cục chân trời phía Bắc tuyết bay mờ mịt đã xuất hiện kỵ binh của đế quốc Minh Nguyệt đông như kiến, dẫn đầu là một cây đại kỳ Minh Nguyệt đang đón gió tung bay, trên nền cờ màu đen ngạo nghễ một vầng trăng sáng chói.
156 Năm ngàn tướng sĩ cận vệ quân kia chính là quân tinh nhuệ chân chính của quân đoàn Tây Bộ, tất cả đều do Trương Hưng Bá tự mình lựa chọn. Phần lớn trong đó đều xuất thân từ thợ rèn hoặc thợ điêu khắc tượng, ai nấy cơ bắp cuồn cuộn, trong rất mạnh mẽ, chế độ huấn luyện cũng nghiêm khắc hơn nhiều so với các liên đội khác, thanh thế xung phong đương nhiên cũng không phải các liên đội khác có thể so sánh được.
157 - Tiểu tử, hôm nay đánh tới đây thôi!Tần Phong đang muốn châm chọc vài câu, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Tần Vân:- Đại ca, phụ thân đại nhân bảo huynh về trận!Tần Phong bực bội hừ một tiếng, vung thương quát:- Trương Hưng Bá, bản tướng quân đã nhớ kỹ ngươi, một ngày nào đó nhất định ta sẽ đánh bại ngươi!- Hừ, gia gia chờ ngươi!Sau khi khoác lác vài câu, hai người ai nấy trở về bản trận.
158 Thị nữ Thu Ức Nhu nhẹ vén rèm cửa sổ thò đầu ra ngoài nhìn một chút, sau đó quay vào nói với Thu Vũ Đường:- Điện hạ, phía trước chính là Đao Kiếm hạp.
159 Tần Liệt tung mình xuống ngựa nghỉ ngơi không được thời gian uống hết chung trà, phía sau đột nhiên truyền đến một trận ho khan kịch liệt. Tần Liệt vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tham mưu trưởng Trương Văn Đình của quân đoàn Định Châu được hai tên tham mưu dìu tới.
160 Trong lòng Tần Liệt lập tức cảm thấy nặng trĩu, thầm nghĩ Mạnh Hổ dụng binh quả thật danh bất hư truyền, rất nhanh đã tìm được tử huyệt chí mạng của đội hình tấn công hình tam giác quân Định Châu, cũng đã an bài cách đối phó vô cùng thích hợp.