201 Tào Lâm bước vội vào thư phòng, ôm quyền thi lễ với phụ thân:- Hài nhi tham kiến phụ thân!Tào Lâm là con trai lớn của Tể tướng đế quốc Tào Mặc, cũng là Đại Thống lĩnh của Ngự Lâm quân Hoàng gia đế quốc Quang Huy.
202 - Tướng quân, có cần bắt Yến vương về đây hay không?- Không vội!Mạnh Hổ khoát tay, trầm giọng nói:- Hưng Bá, ngươi ra ngoài hành dinh đợi Yến vương, ngàn vạn lần không được chậm trễ, nếu như Yến vương hỏi, cứ nói rằng ta đã đi tuần sau đại trại, lập tức sẽ trở về.
203 Cổ Vô Đạo nói với giọng vô cùng dứt khoát:- Tướng quân, ty chức vẫn chỉ một câu này, cho dù không giết Mông Khác cũng tuyệt đối không thể tha hắn trở về, về phần yêu cầu mà hắn đưa ra lại càng không cần suy nghĩ.
204 Tào Lâm vừa mới đi vào đại sảnh của hành dinh liền nhận thấy không khí chung quanh có vẻ khác thường, đây là trực giác của quân nhân, từ không khí chung quanh hắn mơ hồ cảm thấy sát cơ ẩn hiện đâu đây!Vừa phát hiện ra tình hình khác thường, Tào Lâm vội vàng thối lui về phía sau, lập tức một đám đông Ngự Lâm quân võ trang đầy đủ xông vào đại sảnh bao vây lấy hắn vô cùng chặt chẽ.
205 - Nếu chúng ta thả Mông Khác trở về thì sao?- E rằng không được!Tất Điêu Tử lắc đầu:- Hiện tại Mông Diễn đã lấy thế sét đánh không kịp bưng tai quét sạch thế lực của Mông Khác trong triều, bọn cha con Tào Mặc, Tào Lâm, huynh đệ Mông Vũ, Mông Văn đều đã bị phế truất, một số lớn tay chân thân tín của Mông Diễn đã khống chế các chức vị chủ chốt của đế quốc.
206 - Chuẩn bị xong xuôi cả rồi sao?- Hồi bẩm Đại thủ lĩnh, tất cả đều đã chuẩn bị xong. Hùng Bá Thiên ầm ầm đáp lại:- Các tộc nhân biết Đại thủ lĩnh muốn dẫn mọi người trở về đại hoang nguyên, ai nấy đều cảm thấy cao hứng trong lòng!Mạnh Hổ gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.
207 - Vậy thì xông thẳng vào kiến giá, chúng ta không thể giấu diếm chuyện lớn như vậy mà không báo!Nhạc Mông gật đầu phụ hoạ:- Vậy được rồi, chúng ta đi gặp Vương gia!Lập tức hai người ra khỏi nơi đóng quân của quân đoàn Tây Bộ, ruổi ngựa thẳng đến hành dinh của Mông Khác.
208 Mạnh Hổ mang theo hơn hai ngàn Man nhân và hơn ngàn công nhân đã chạy tới nơi giáp giới của hành tỉnh Bắc Phương và hành tỉnh Tây Bắc, lại còn đảo tới đảo lui vài vòng trong hành tỉnh Tây Bắc, làm cho quân đoàn Tây Bắc phụ trách việc phong toả và hai đội đặc trách đuổi theo truy sát phía sau của Lý Vũ, Nhạc Mông mệt gần chết.
209 - Nhạc tướng quân, theo ý của ngươi thì hiện tại cánh quân của Mạnh Hổ đang ở đâu? Chúng ta nên làm gì bây giờ?Nhạc Mông trầm ngâm một lúc, sau đó cất tiếng nói:- Cánh quân của Mạnh Hổ đi về hướng nào thì rất khó nói, bởi vì xưa nay Mạnh Hổ ưa dùng chiêu hư hư thực thực làm cho người ta khó mà đoán được.
210 Một trận giao phong kịch liệt và ngắn ngủi diễn ra, đám binh sĩ Bắc Phương bị tiêu diệt hoàn toàn. Rất nhanh, đám đánh lén liền chia ra hai mươi người thay đổi trang phục quân Bắc Phương, sau đó tiếp tục đẩy những chiếc xe cỏ khô nghênh ngang tiến về phía quân doanh của quân Bắc Phương cách đó mười mấy dặm.
211 - Tổng đốc đại nhân, lần này tới cướp phá trường đua ngựa Cô Sơn chính là quân của Mạnh Hổ sao?Mã Tứ Phong nghiêm nghị gật đầu:- Ngoài quân của Mạnh Hổ ra còn ai nữa? Kỵ binh của đế quốc Tinh Hà cho dù muốn xâm lấn xuống phía Nam cũng không đủ can đảm.
212 - Cha chả, nhiều chiến mã vậy sao? Vậy thì tốt rồi, các huynh đệ không cần phải chạy bộ nữa!Mạnh Hổ bực mình hừ một tiếng, trầm giọng hỏi:- Hưng Bá, chuyện thế nào rồi?Trương Hưng Bá ách một tiếng, vội vàng đứng nghiêm lại, lớn tiếng đáp:- Tướng quân yên tâm, tất cả đều đã ổn thoả!- Ừ!Mạnh Hổ gật đầu thật mạnh:- Vậy thì quá tốt, lập tức chọn ra ba ngàn người trong số dân chúng ở Mao Thành, nam không đủ thì lấy thêm nữ, tóm lại là phải đủ số ba ngàn người.
213 Nếu như có người tới gần xem thử sẽ phát hiện ra cánh kỵ binh này có vẻ khác thường, bởi vì phần lớn binh sĩ trong đó đều bị cột chặt vào lưng ngựa, số có thể hành động thật sự chỉ có bốn, năm trăm kỵ binh mà thôi.
214 Mông Diễn nói với Sử Di Viễn:- Cho dù ái khanh đã biết được cánh quân của Mạnh Hổ xuống phía Nam chỉ là kế nghi binh, vậy có cần phải lập tức đem tin tức này phi báo ngay cho bọn ba người Lý Vũ, Nhạc Mông và Mã Tứ Phong hay không?- Phi báo cho ba người Lý Vũ, Nhạc Mông và Mã Tứ Phong?Sử Di Viễn lắc lắc đầu cười âm hiểm:- Chẳng lẽ bệ hạ đã quên kế hoạch của chúng ta rồi sao?Mông Diễn trầm giọng:- Ái khanh muốn nói là.
215 Sau khi hành quân gấp rút hai ngày hai đêm, đám dân chúng của Mao Thành cải trang kỵ binh đã mệt mỏi không còn chịu đựng được nữa, thậm chí rất nhiều người ngủ gật trên lưng ngựa dù bị xóc.
216 Hùng Bá Thiên suất lĩnh hơn hai ngàn Man nhân và hơn năm trăm công nhân đang ẩn nấp trong một khu rừng rậm. Sau khi rời khỏi Mao Sơn, Cổ Vô Đạo liền mang theo hơn hai ngàn người này đi cả ngày lẫn đêm ngược lên phía Bắc.
217 Trương Hưng Bá đi tới trước mặt Mạnh Hổ, đầu tiên hành lễ đúng theo quân lễ, sau đó mới lớn tiếng hỏi:- Tướng quân, ngài tìm ta có việc gì?Mạnh Hổ ừ một tiếng:- Ngươi tới rất đúng lúc, ta có hai vật này giao cho ngươi.
218 - Nhạc Mông, có thể khiến cho bản tướng quân xông vào giữa chốn ngàn quân lấy thủ cấp của ngươi, ngươi đã có thể kiêu ngạo được rồi!- Cuồng vọng!Sa Phá Lang hừ một tiếng bực mình, ghìm ngựa chắn ngang trước mặt Nhạc Mông, Đại Khảm đao dày nặng trăm cân đã hoàng ngang trước ngực, đao thế triển khai rất kỳ quái, sống đao dầy hướng ra ngoài đối diện Mạnh Hổ, lưỡi đao sắc bén lại trở ngược vào trong.
219 Mạnh Hổ vừa nói vừa bước về phía trước vài bước, thoạt nhìn động tác vô cùng tự nhiên, giống như người đang nói chuyện phiếm hành động theo bản năng mà thôi, tuyệt đối không ai có thể từ hành động của hắn mà liên tưởng rằng hắn có ý định đánh lén.
220 Sau khi Mạnh Hổ dẫn bọn Man nhân và cận vệ quân rời khỏi, Triệu Thanh Hạm và Tất Điêu Tử cũng suất lĩnh mấy vạn tướng sĩ cùng với mười mấy vạn quân thuộc hạ nhà họ Triệu rời khỏi đại trại trên đồn điền Thanh Ngưu, thẳng một đường từ Thanh Ngưu sơn đi về phía Tây.