21 Thác Bạt Đảo xoay người ra khỏi lều, tên tham mưu trưởng và Tiêu Thiên chờ hắn ra khỏi liền đi theo lên trên vọng tháp. Đứng trên vọng tháp nhìn ra ngoài, chỉ thấy từng đám binh lính tụm năm tụm ba đang chạy tán loạn trở về từ hướng Đông Bắc, đúng là đám khinh bộ binh của đế quốc Minh Nguyệt về sau cùng.
22 Tuyệt Vọng cốc nằm ở mạn Đông Bắc của hạp cốc Hà Tây, tiếp giáp Thanh Vân sơn, cửa vào rất hẹp, nhưng vào trong lại rất rộng rãi. Bên trong cốc cây cối sum xuê, hoa cỏ tươi tốt, trừ lối vào ra, ba mặt còn lại đều là vách đá cao trăm trượng, có thể nói là cốc tuyệt vọng đúng nghĩa.
23 -------------Cách pháo đài Hà Tây ba trăm dặm. Hà Nguyên. Thành Hà Nguyên nằm ở phía Tây pháo đài Hà Tây, là một cứ điểm trấn thủ quan trọng ở mặt Đông của Thanh Châu.
24 Hơn bốn ngàn trọng trang bộ binh của đế quốc Minh Nguyệt đang bày thành đội hình phòng ngự hình tròn dày đặc, đem tất cả lương thảo quân nhu, khí giới công thành tập trung vào giữa trận mà bảo vệ, nhìn bọn chúng giống như một con rùa cõng trên lưng cái vỏ nặng nề đang chậm chạp di chuyển về hướng Tây.
25 Dưới ánh trăng nhàn nhạt, một đám tàn binh khoảng bốn, năm trăm người đang chạy dọc theo bờ sông Thông Thiên chạy về hướng Tây với vẻ kinh hoàng hiện rõ trên nét mặt.
26 Mặc dù trời đã gần sáng, thế nhưng đèn đuốc trong đại sảnh vẫn đang sáng rực, người người nhốn nháo. Lần này mười bốn sư đoàn trưởng cùng với tham mưu trưởng của mười bốn sư đoàn theo Tư Đồ Duệ xuất chinh, trừ Thác Bạt Đảo, còn lại đều có mặt tại đây, còn có cả tên tham mưu trưởng của Thác Bạt Đảo, mặc dù.
27 Vừa gặp mặt, Diệp Định Tây đã hỏi ngay:- Thúc phụ, đại thắng Hà Tây có thật không?- Tuyệt đối chính xác!Diệp Vấn Thiên bình thản nói:- Mạnh Hổ quả thật là bằng vào một cánh quân ô hợp đánh tan sư đoàn số Ba của Thác Bạt Đảo!- Sư đoàn số Ba!?Diệp Định Tây không nhịn được phải hít sâu một hơi, cao giọng nói:- Đây chính là tâm phúc trụ cột của Tư Đồ Duệ, quân tinh nhuệ nhất trong quân đoàn Thanh Châu, không ngờ lại đại bại dưới năm ngàn quân ô hợp của Mạnh Hổ.
28 Trên bình nguyên mênh mông, Mạnh Hổ đang suất lĩnh hơn ngàn tướng sĩ của liên đội Mãnh Hổ chạy trối chết. Trừ Mạnh Hổ ra, gần như tất cả các tướng sĩ ai nấy đều le lưỡi thở hồng hộc, miệng há to, hai mắt trợn tròn, hổn hển như trâu, mặt mày căng thẳng, dường như lúc nào cũng có thể tắt thở.
29 Mạnh Hổ cười gằn một tiếng, tay phải không ai thấy có cử động gì, vậy mà đột ngột đại thương đã vung lên mạnh mẽ, vẽ thành một vòng tròn tuyệt đẹp trên không, nhằm thẳng vào đầu Chiến Ưng đập xuống.
30 Lôi Minh ngạc nhiên nói:- Tại sao phải rút lui? Rút đi nơi nào?Mạnh Hổ hạ giọng nói:- Bất cứ nơi nào cũng được, tóm lại không thể nào ở lại pháo đài Hà Tây nữa!Lôi Minh cau mày nói:- Tại sao? Pháo đài Hà Tây chính là nơi đóng quân của sư đoàn số Bốn chúng ta.
31 Ngoài dự liệu của Lôi Minh và Mạnh Hổ, không ngờ đi theo Triệu Thanh Hạm còn có hai tên Chiến Ưng và Kinh Thiên Thành. Nhìn hai tên mặt ủ mày chau, dường như mới vừa rồi đã bị Triệu Thanh Hạm giáo huấn cho một trận nên thân.
32 - Thanh Hạm tiểu thư, tên Mạnh Hổ kia đã nói với ngươi những gì?Triệu Thanh Hạm hừ một tiếng, không thèm để ý đến hắn. Chiến Ưng bị bẽ mặt một phen, nhưng cũng không dám phát tác.
33 Trịnh Khoa trong lòng nổi giận, thầm nghĩ đứa con gái của Ngô Kỳ Đạt này thật là hư hỏng, đại quân của đế quốc Minh Nguyệt đã tiến sát biên giới, không ngờ vẫn còn lòng dạ đặt điều vu khống người khác trước mặt Triệu Nhạc.
34 Mặt trăng đã lên cao, Mạnh Hổ đứng yên không nhúc nhích trên đầu tường quan như một pho tượng lạnh lẽo. Gió Bắc sắc như dao, thổi tung bay chiến bào của Mạnh Hổ tạo nên tiếng kêu phần phật.
35 - Có phải đại nhân đã phát hiện được chuyện gì hay không?Tư Đồ Duệ lơ đãng gật gật đầu, không đáp mà hỏi ngược lại:- Đỗ Dự, ngươi theo bản Tổng đốc tới quân đoàn Thanh Châu cũng đã tám năm trời, trong tám năm qua hẳn là ngươi cũng hiểu khá rõ ràng về Triệu Nhạc nhỉ?Ánh mắt Đỗ Dự vẫn nhìn Tư Đồ Duệ chăm chú, hắn biết vấn đề này không cần phải trả lời.
36 - Nếu như Triệu Nhạc có thể bình tĩnh sáng suốt, tập trung toàn lực tử thủ tại thành Tam Giang, như vậy có thể cùng với pháo đài Hà Tây hình thành thế ỷ dốc.
37 Sau một hồi nghỉ ngơi hồi phục, bốn liên đội vừa đến đã tập hợp đội hình xong, đang chờ sư đoàn trưởng Lôi Minh kiểm duyệt. Triệu Thanh Hạm, Chiến Ưng, Lôi Minh, Mạnh Hổ, bọn Hoàng Nhâm.
38 Đỗ Dự bước nhanh vào lều của Tư Đồ Duệ, hưng phấn nói:- Tổng đốc đại nhân, Triệu Nhạc xuất binh rồi!- Sao?Tư Đồ Duệ nghe vậy thần sắc khẽ động, lạnh nhạt hỏi:- Triệu Nhạc xuất động bao nhiêu quân?- Thám mã báo lại, phát hiện cờ hiệu của ba sư đoàn.
39 Trong đại doanh của đế quốc Minh Nguyệt, lều của Tư Đồ Duệ ở trung quân. Đỗ Dự tiến vào lều với vẻ hấp tấp, bẩm với Tư Đồ Duệ:- Tổng đốc đại nhân, thám mã hồi báo, quân của đế quốc Quang Huy chỉ còn cách điểm phục kích của quân ta không đầy hai mươi dặm, quân thám báo của ta đã rút lui toàn bộ, lúc này đã mất đi liên lạc với đại quân ẩn nấp trong hầm.
40 - Hổ Tử ngươi xem!Lôi Minh đang chăm chú nhìn về hướng Đông đột nhiên hô lên:- Có ánh lửa!Mạnh Hổ đột nhiên quay đầu lại, nhìn theo ngón tay Lôi Minh đang chỉ về hướng Đông, quả nhiên thấy phía sau Thanh Vân sơn núi non trùng điệp kéo dài nổi lên ánh lửa.