61 Quán gia tại Tuy Dương là một thế gia sản xuất rượu có tiếng trăm năm. Quán rượu có tên là Tửu đồ, rất có danh tiếng tại địa phương. Tới đời Quán Tước còn xây dựng một tửu quán, làm ăn vô cùng thịnh vượng.
62 Chuyện tình tựa hồ có chút thú vị! Trong ký ức của Lưu Khám, Trần Bình đã làm nên chuyện gì? Đã không nhớ rõ, nhưng cái tên này thì vẫn khắc sâu trong lòng.
63 Trời sang thu, Thủy Hoàng tuần thú rốt cuộc kết thúc. Thời điểm dừng lại tại Bành Thành gần ba mươi ngày, khi đó lần lượt gặp mặt quận thủ ba quận Tứ Thủy Quận, Đông Hải Quận, Lang Gia Quận.
64 Quán Anh kỳ thực là một người rất sảng khoái! Nhưng không có nghĩa y không lỗ mãng không có tâm kế. Có chút thời gian, thật sự ứng với bài thơ: “ Bất thức lư sơn chân diện mục, chích duyến thân tại thử sơn trung”.
65 - Ta nhận được chiếu thư của Bệ Hạ, mệnh ta tạm thời lĩnh chức Quận thủ quận Tứ Thủy, chịu trách nhiệm thu xếp lương thảo và quân nhu cho đại quân Nam Chinh.
66 Bách Việt, một khối đất hoang dã! Chí ít trong mắt rất nhiều người chính là có dạng này. . . Đối với lão Tần nhân sinh trưởng tại vùng Tây Bắc, Bách Việt chỉ là một khái niệm, cụ thể là thế nào đi nữa? Rất nhiều người đều không nói nên lời.
67 Trình Mạc là người chất phác, làm việc có nề nếp có thể khiến người khác yên tâm. Chỉ là làm bạn đi chơi với nhau, có thể như vậy có chút không thú vị lắm.
68 Lưu Khám cũng không thể nói rõ rốt cuộc làm thế nào! Ép Quán Anh đánh xe đi về phía tây, khi đến giờ ngọ đã tới Trung Dương. Dọc đường đi, tâm tư Lưu Khám bất ổn, đứng ngồi không yên giống như có bọ chó trên người.
69 Chương 70: Đạo tặc Cự Dã Trạch Cây cung của Quán Anh vô cùng đẹp, dùng gỗ có tính dẻo lạ thường, phối hợp với sừng ngưu và mủ cao su kết thành. Trên vành cung còn có một thành đồng xanh tương hỗ.
70 Chương 74: Uống rượu đế nói số trời Lưu Khám vốn không quá tin tưởng xem tướng, bởi tướng số là thứ gì đó hư ảo, mờ mịt. Thế nhưng khi hắn tới thế giới này, sau đó di hồn lên thân thể người chết, thế là mọi quan điểm giá trị trước đó thoáng chốc tan vỡ.
71 Chương 78: Tửu thần Đỗ Lăng Tống tử hình thành vào thời kỳ đầu ở Chiến Quốc, vốn thuộc khu vực cai quản của nước Trung Sơn. Sau này quy về Cố Triệu, năm Tần Vương Chính thứ hai mươi cuối cùng bị Tần chiếm đóng.
72 Chương 84: Trở về nhà Sau khi thấy rõ mặt người đó, Lưu Khám mới thở phào một hơi. Còn Quán Anh vô cùng khẩn trương, từng bước tiến tới bên cạnh Lưu Khám mơ hồ cùng Lưu Khám hình thành thế giáp công, chằm chằm nhìn đối phương.
73 Chương 87: Khóa nô Trên thân thể tráng hán, thương tích giăng khắp nơi. Có chỗ sâu có thể thấy được xương cốt, thậm chí đã mưng mủ. Thịt xung quanh vết thương đều thối rữa, thực sự khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
74 Chương 91: Có huynh trưởng tên là Cự Cái gọi là chứng mất trí nhớ của con người, cũng chính là hiện tượng mất trí nhớ do não bộ bị tổn thương mà tạo thành, cũng có thể được gọi là chứng ly hồn.
75 Chương 97: Ngươi muốn làm gì Trên đường về nhà, Thẩm Thực Kỳ Tào Vô Thương cao hứng bừng bừng. Thế nhưng Khoái Triệt lại có vẻ rất trầm mặc. Thừa dịp Đường Lệ và Quán Anh đang nói chuyện, Khoái Triệt đột nhiên bước nhanh hơn, đến bên cạnh Lưu Khám: - Đông chủ, hôm nay hình như ngươi có chút lỗ mãng! Lưu Quý kia không phải hạng người đơn giản, ngươi cần gì phải mạo hiểm đắc tội với hắn? Trên đời này tiểu nhân khó đề phòng.
76 Chương 101-102: Đánh cờ (1-2) - Lưu Quý, ngươi làm thế này là có ý gì? Ung Xỉ đã lén lút tìm tới Lưu Bang, giận phừng phừng hỏi: - Người đã đồng ý hợp tác cùng ta rồi, sao lúc này lại kết thân với Lưu Khám? Đừng nói là ngươi không biết, cũng đừng nói là ngươi không ảnh hưởng lão già Lữ Văn kia đấy.
77 Chương 110: Nhâm Hiêu đến (1) Lưu Khám sau khi về đến nhà lại càng khiếp sợ. Ngàn lần tính, vạn lần tính nhưng hắn lại không tính đến sự thông minh của Lưu Bang, lại có thể nhanh chóng phát hiện được sự không ổn của tình hình, rồi chuồn ra ngoài thành.
78
79 Mùa thu thật là xinh đẹp! Nhưng gió thu buồn bã chết người này luôn khiến cho người ta sinh ra hoài cảm khó hiểu. . . Cũng may, ngày thu này trôi qua rất nhanh.
80 Đinh Tật, cao chừng 1m75, thân thể khỏe mạnh chắc nịch. Trong những người Sở phổ biến cao bảy xích, Đinh Tật là một người coi như xuất chúng, sinh sống trên sông lâu dài, da mặt đen nhánh.