41 Trong bất giác, Tào Tham và Đường Lệ đã triển khai một trận giao phong. Người nào cũng đều trích dẫn điển tịch, trình bày đạo lý của mình. Đường Lệ trích dẫn từ ngữ trong hai bộ điển tịch "Thư - Thuấn điển" và "Chu Lễ - đại sư" mà Tào Tham thì trích dẫn cách nói trong "Lỗ ngữ”.
42 Đêm đã khuya! Một vò Tứ Thủy Hoa Điêu đã khô kiệt từ lâu, nằm lăn lóc trên sàn. Trên miệng thỉnh thoảng còn rớt ra từng rọt dịch rượu đục đục, rơi lên mặt đất, để lại một dấu vết ở đó.
43 Mùa xuân năm Thủy Hoàng thứ ha có một trận mưa nhỏ. Mưa tuy rằng không lớn nhưng đối với nông dân mà nói, trân quý không khác gì hoàng kim. Người ta thường nói mưa xuân quý như dầu, mặc dù là huyện Bái không phải là nơi thiếu mưa, nhưng mưa xuân đến chí ít cũng biểu thị năm nay là mưa thuận gió hòa.
44 Ánh nắng tươi sáng, thời tiết rất đẹp. Trước cửa Lữ gia xe ngựa như nước, đó là khách nhân đến chúc thọ, số lượng thậm chí vượt lên cả con số mà trước đó Tiêu Hà dự đoán.
45 Lữ gia gióng trống khua chiêng chuẩn bị mở yến tiệc, Lưu Khám đương nhiên không thể không nghe được tiếng gió thổi. Nhưng đối với việc này hắn lại không để tâm nhiều lắm, dù sao mở yến tiệc cũng là chuyện nhà người ta, hắn là một phạm nhân phạt tác, để ý làm gì chứ? Nhưng đối với quá trình thọ yến, thì Lưu Khám lại vô cùng quan tam, đặc biệt khi nghe nói chuyện Lưu Bang mang lễ vật "Một vạn tiền", trong lòng khẽ dao động, theo bản năng suy nghĩ: phải chăng Lữ Trĩ sẽ gả cho Lưu Bang sao? Trong lịch sử, chẳng phải có chuyện như vậy hay sao? - Lão Tào, sao đó Lưu Quý như nào? Lưu Khám cẩn thận hỏi Tào Tham về tình hình thọ yến.
46 Lữ Trĩ yên lặng đối mặt nhìn Lưu Khám. Từ biểu cảm trên gương mặt Lữ Trĩ không nhìn ra nàng có chút vẻ khổ sở nào, mà nét tươi cười kia giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
47 Chương 46: Tứ Linh văn bẫu Đối với Lưu Khám mà nói, tất cả những việc phát sinh đột ngột này giống như một giấc mộng, tình tiết mà chỉ gặp trong vô số tiểu thuyết thế giới nhưng lại thật sự phát sinh trên người hắn.
48 Cái gọi là nấu rượu thật ra cũng không phức tạp. Đơn giản mà nói, chính là quá trình chiết xuất lắng màu rượu. Đương nhiên, hoàn thành một chu trình như thế cũng khá tốn thời gian.
49 Tháng 11 năm Thủy Hoàng thứ 2, Thủy Hoàng đế nghi trượng ra Hàm Dương, qua Hàm Cốc quan, bắt đầu lần đầu đông tuần của mình. Sở dĩ xuất phát từ tháng 11 cũng không phải là không có nguyên nhân.
50 Nhâm Hiêu tay chân luống cuống hầu ở ngoài hành cung. Rượu Vạn Tuế được liệt vào tế phẩm Phong thiện , theo Nhâm Hiêu thì đúng là chuyện phải làm theo lẽ thường.
51 Người ta thường nói, Thủy Hoàng đế tính tình thất thường khó mà nắm bắt được. Sau khi đến Hàm Dương, Nhâm Hiêu đã nghe những lời đồn như vậy. Vừa rồi nói chuyện với Thủy Hoàng đế một phen, y thậm chí đã quên mất chuyện này.
52 Tuy không phải là lần đầu tiên quay về nhà mới, hơn nữa tân gia đã qua một tháng rồi. Thế nhưng khi Lưu Khám thấy ánh sáng trắng rạng rỡ trên đỉnh từ xa, lay động theo gió, lại không kìm nổi sinh ra một loại an bình chưa bao giờ có.
53 Trời đã sáng! Lúc hừng đông nổi lên mưa nhỏ, đến khi trời sáng thì ngừng lại. Đồng ruộng bị bao phủ bởi một màn mưa bụi, nước mưa đầu xuân rơi vào trong lòng đất, kích thích một mùa đông giá rét đang say ngủ, một mùi thơm ẩn sâu trong đất.
54 Nhâm Hiêu bề bộn nhiều việc. Từ khi rời khỏi hành cung Thái Sơn, khi trở lại quận Tứ Thủy, y vẫn không hề được rảnh rỗi. Đầu tiên là đi một chuyến đến Tương Huyền, sau đó lại vội vội vàng vàng chạy về Huyện Bái.
55 Chương 56. Đứa bé đần độn Vương Tín. Ở khúc ngoặt trên đường, có một cây hòe già cỗi. Có lẽ đã rất lâu năm, thân cây rất to, cần phải đến hai ba người ôm mới có thể ôm giáp.
56 - Lưu Khám chỉ cần một người già cả thôi ư? Thượng đường sau huyện nha, Nhâm Hiêu cau mày, nghi hoặc hỏi: - Hắn đưa ai đi? Tiêu Hà nghiêm trang trả lời: - Trình Mạc! Lưu Khám chỉ cần một mình Trình Mạc.
57 Việc Nhâm Hiếu đến, làm đám người Lưu Khám vô cùng bất ngờ. Tại phòng khách trong nhà Thẩm Thực Kỳ, loáng thoáng có thể ngửi được mùi thuốc đông y, còn có một mùi vị khó nói nên lời, đậm hơn, rất gay mũi.
58 Mục tiêu của ba người Đường Lệ, Thẩm Thực Kỳ và Tào Vô Thương đi là đông nam. Hoàn cảnh Bách Việt phức tạp, quân Tần xuất chinh Bách Việt, cũng không lạc quan.
59 Điều này cũng không phải là tự dưng trùng hợp. Đám người Nhâm Hiêu vừa lúc ra khỏi thành dò xét, kết quả là có người chạy tới gây rối. Thoạt nhìn tựa hồ rất ngẫu nhiên, thế nhưng tỉ mỉ ngẫm nghĩ, sẽ phát hiện bên trong không bình thường chút nào.
60 - Anh nhi, còn không dừng tay! Một vị nam tử trung niên khoảng chừng bốn mươi được hai người hầu nâng đỡ, từ đoàn người đông đúc tiến đến, cả tiếng quát lớn.