281 “Ngồi yên xem động tĩnh!” Kim Vận phu nhân dứt khoát hạ thân thể xuống tiểu đệ đệ của Lưu Phong, một mặt dùng tay vuốt ve, một mặt cùng Lưu Phong nói chuyện.
282 “Đại sắc lang, đệ đệ hư, ta không muốn. . . nhìn mặt ngươi nữa. . . ” Đình nhi sắc mặt hòa hoãn một chút, nhưng mà lại làm ra vẻ muốn rời đi. . . Lưu Phong một mặt ôm chặt lấy Đình Nhi, thấp giọng nói: “Đình tỷ tỷ, nàng hẳn là đã biết, làm bạn cả đời ta, chỉ có một mình nàng mà.
283 Lưu Phong cố nén đau đớn, và xúc động, răng cắn chặt vào môi dưới, điều động Nguyên Anh lực trong cơ thể gắt gao chống chọi lại. Nhưng lực lượng Tổ Long Tam Huyền Đan rất mạnh, đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của Lưu Phong, Nguyên Anh lực trong cơ thể hắn tiêu hao rất nhanh, từ màu vàng kim lộng lẫy giờ đã từ từ biến thành vàng nhạt.
284 Đưa mắt nhìn Hắc Vân mang theo mười tên thuộc hạ rời khỏi, Lưu Phong cũng đi thay một bộ y phục mới, chuẩn bị đi tìm Đình Nhi. Mấy ngày nay không gặp được hắn, không biết nàng đã như thế nào.
285 Địch Nguyên Xuân căm tức nhìn theo bóng Lưu Phong, trong mắt hiện lên một đạo sát khí. “Hầu gia còn muốn đến Huyền Tâm các gặp Đình Nhi tiểu thư nữa không?” Một tên hộ vệ lên tiếng hỏi.
286 “Đình Nhi, không cần lo lắng, chúng ta cùng ra xem. ” Lưu Phong hôm nay vừa tu thành Nguyên Anh, đang lo không có cơ hội kiểm nghiệm thực lực chiến đấu, bây giờ có cơ hội, đương nhiên là cảm thấy phấn khích.
287 Mặc dù Lưu Phong bây giờ không e ngại chuyện gì, nhưng dù sao thì hắn cũng còn nhiều việc để làm. Có nhiều chuyện không thể chỉ dựa vào võ công là có thể giải quyết được.
288 Kim Vận phu nhân nói ra câu này thực làm cho Lưu Phong kinh ngạc, mình chính là linh hồn xuyên đến thế giới này, nhập vào một thân thể cô đơn, làm sao có thể có quan hệ với tên rác rưởi kia được chứ? “Phu nhân, ngươi không phải nói đùa đấy chứ? Ta và hắn làm sao có thể là thân thích được?” Lưu Phong nhíu mày hỏi.
289 “Nàng. . . ” Con mắt Địch Nguyên Xuân hiện lên một tia tức giận, bất quá hắn nhanh chóng hồi phục lại vẻ bình thường, mỉm cười nhìn Đình Nhi nói: “Đình Nhi tiểu thư, kỳ thật bổn hầu muốn nói chuyện với tiểu thư, bổn hầu có chuyện muốn hợp tác với Huyền Tâm các.
290 “Nếu không thì bỏ qua đi, dù sao thì cũng là trưởng bối của ta. ” Đình Nhi biết với tu vi của Lưu Phong bây giờ thì hắn hoàn toàn có thể đả thương Đạo Đức chân nhân, đến lúc đó sư môn nàng truy cứu chuyện này thì sẽ phiền toái lớn.
291 Lưu Phong mặc dù là Cẩm Y Vệ Tuần sát sứ nhưng luôn không tham dự triều chính, cho nên hắn không thể dựa vào thân phận Cẩm Y Vệ mà định được vị trí. Hơn nữa hắn chính là Hộ Bộ ngũ phẩm ngoại lang quan viên, tại đây chỉ có tam các, lục bộ, cửu viện.
292 Hình Văn Danh rất ủy khuất, định nói với Hoa Hạ đại đế, người ăn nói thô lỗ chính là Lưu Phong nhưng lời vừa ra đến mép đã nuốt trở lại bụng, vội vàng quỳ xuống: “Bệ hạ, thần biết tội, thỉnh xin bệ hạ trách phạt.
293 “Lâm Lang, cô cô ở bên trong sao?” Lưu Phong khẽ hỏi. Lâm Lang gật đầu: “Tước gia, đi thôi. ”Lưu Phong thuận tay sờ vào mông Lâm Lang một cái, cười hắc hắc, sau đó đi nhanh về phía trước.
294 “Phong nhi đây là Bách Hoa lộ do hải ngoại tiến cống, ngươi nếm thử xem. . . ” Ân quý phi hai tay bưng một chén canh, bất quá hai má vẫn ửng hồng, chưa tiêu tan hết.
295 Lưu Phong biến sắc: “Người đường đường là nhất quốc chi quân, chẳng lẽ có thể làm ra chuyện như vậy?”“Phong nhi, ngươi căn bản không hiểu bệ hạ coi trọng việc viễn chinh như thế nào đâu.
296 “Đương nhiên hợp tác với cường giả, đặt lợi ích lên trên hết chính là nguyên tắc cơ bản của tổ chức chúng ta. Lưu tước gia, người khác không biết nhưng chúng ta thì hiểu rất rõ tại Hoa Hạ đế quốc này, cường giả chính là ngươi.
297 “Quả nhiên là dùng tinh nguyên bản thân để liều mạng. ” Lưu Phong tâm sinh cảnh giác, vội vàng huy động Hạo Thiên Kiếm nghênh đón. “Ầm. ” Một tiếng nổ cự đại vang lên, tia chớp màu đen hoàn toàn bạo liệt, điện cầu bắn ra điên cuồng.
298 Lưu Phong nhớ ký ngày đó Thượng thư phòng đã đóng chặt cửa, ngay cả Trương công công cũng không có mặt. Bên ngoài được canh gác thật nghiêm mật. Như thế nào mà.
299 -Đương nhiên là ta biết. Chia làm hai phái. Một phái ủng hộ Đông cung, một phái ủng hộ Yến vương. Lãnh Nguyệt nói: -Không sai, mặt ngoài thì quả là như thế thật nhưng thực sự đứng trên tất cả thì vẫn là cao cao tại thượng Hoa Hạ đại đế.
300 Suy nghĩ một hồi lâu, Lãnh Nguyệt đột nhiên trả lời được một câu hỏi trong đầu. Nếu hắn đoán không sai thò Lưu Phong chính là ám chỉ câu nói của mình, trung thành với Thái tử mà không trung thành với Thái tử phi? ‘Chẳng lẽ hắn và Thái tử có quan hệ gì sao?” Lãnh Nguyệt khẽ run lên, tâm tình không thể yên tĩnh được nữa.