201 “Vậy ba vạn đại quân của ta còn lại thì đang ở Lương Châu sao?” Tuy nói không ham muốn nhưng nghĩ lại thì ba vạn đại quân cũng là thật hùng tráng. Lưu Phong không khỏi có chút hồi hộp.
202 Tạ Thế Kiệt cũng không để tâm đến thái độ của Trương Trì. Ngược lại mỉm cười: “Lữ Hổ là thân huynh đệ của Doanh quan đại nhân. Hắn không đến cũng là lẽ thường tình.
203 Bất quá Lãnh Nguyệt vẫn phản đối: “Điện hạ, thứ cho lão thần nói thẳng. Cho dù Triết Biệt thành công thì hắn cũng khó tránh khỏi cái chết. ”“Đúng vậy.
204 Mỹ phụ có chút cung kính, vội vàng xoay người, vừa đến cửa, lại nghe mông diện nữ tử gọi: “Chờ một chút, nghe nói Lưu Phong đang ở Lương Châu?”Mỹ phụ gật đầu, nói: “Đúng vậy, hắn lần này là phó soái Tiễu Phỉ, nhận lệnh của Quân Bộ đến Lương Châu chỉnh đốn quân đội.
205 Chúng nhân không ai không kinh hãi, một kiếm cường đại của Lưu Phong khiến trong lòng ba quân chấn động không ngừng, nguyên lai tướng sĩ Thần Cơ Doanh còn hò hét, giờ phút này không còn tiếng động.
206 “Ti chức Lữ Long ra mắt Phó soái đại nhân. ” Lữ Long chỉ chắp tay không cúi người, thái độ rất ngạo mạn. Đã sớm nghe nói Lưu Phong hỉ mũi chưa sạch, ngay cả, quả nhiên ngay cả râu cũng chưa có.
207 “Đúng vậy, Phong nhi cũng đã đến lúc phải thành thân. ” Thùy Mị Nhi trầm giọng nói: “Ta đã nói với Đại tỷ, đại tỷ nói đến lúc đó chúng ta đều đến. Thành thân là chuyện đại sự, chúng ta vừa là thân nhân duy nhất của hắn và cũng là trưởng bối.
208 “Phó soái đại nhân, ngươi không có quyết xử giết chúng ta, chúng ta là thân tín của Doanh quan đại nhân. . . ” Hai người này ngày thường kiêu ngạo, chưa từng nghĩ đến vị phó soái đại nhân trước mặt, nếu không bọn họ đã không dám làm.
209 “Bệ hạ, lão thần nghĩ rằng bản tấu của Lưu Phong có thể đáp ứng. ” Trình Cường rành mạch nói: “Vương Đức Vọng suất lĩnh đại quân cùng phản quân chính diện giao phong đã rơi vào trạng thái giằng co, nếu Lưu Phong có thể nhanh chóng chỉnh đốn tốt Lương Châu đại quân, từ phía sau giáp công, phản quân tất bại.
210 Lữ Long hơi nhíu mày, lo lắng hỏi: “Lão Nhị, việc ngươi nói là sự thật sao, thật sự có người muốn cái đầu của tiểu tử Lưu Phong?”“Đại ca, đúng như vậy.
211 Lưu Phong tạm nén tâm tình, mỉm cười nói: “Các vị huynh đệ, chúng ta sắp xuất phát đi tiễu phỉ. Tiền tài, mỹ nhân, quyền lực đều đang chờ chúng ta. Giết phản quân loạn phỉ, tương lai tốt đẹp sẽ là của chúng ta (Điều đó tùy thuộc hành động của bạn, chỉ thuộc vào bạn mà thôi ^ ^).
212 Nhìn Vương Đông Đông hai má gầy xọp đi, trên hàng mi dài còn vương giọt nước mắt trong suốt, Lưu Phong có chút động tâm, không kìm lòng được, ôm nữ nhân trong lòng chặt hơn vài phần.
213 Vương Đức Vọng mặt không đổi sắc, tay phải giơ kiếm lên cao, hung hăng hiểm ác, lớn tiếng hô: “Bắn tên——!”Một tiếng ra lệnh, mang theo những mũi tên lửa phủ kín bầu trời, bắn về phía những phản quân đã đầu hàng tay không tấc sắt.
214 Trong đầu Lưu Phong hiện ra kế họach lớn mật. Thiết nghĩ, nếu hắn có thể biết được bí mật, lại bồi dưỡng xuất ra trăm tên kiếm thủ như vậy, thiên hạ rộng lớn, còn không phải do hắn tùy ý thao túng sao.
215 “Không được! Hôm nay ngươi nhất định phải trả lời dứt khoát cho ta, nếu không ta sẽ đem chuyện hôm nay nói lại với cha, nói ngươi là đại sắc lang” Vương Đông Đông giọng trơ tráo nói, ra vẻ không biết sợ là gì.
216 “Tố Nương, ngươi tới rồi à” Trương Mỹ Nhân có vẻ rất nhiệt tình, đi tới kéo tay Tố Nương, nhẹ nhàng ấn nàng ngồi xuống giường, sau đó tiện tay cầm lấy một quyển sách, cười nói: “Tố Nương, ngươi hãy nhìn qua quyển sách này, thật là có ý tứ.
217 Cặp chân thon dài, đôi mông đầy đặn mượt mà, người đàn bà hấp dẫn xuân sắc đã làm cho hạ thể của Lưu Phong trào lên một cảm giác nóng như lửa. . . Hắn cẩn thận mở rộng cửa phòng, động tác rất chậm, thậm chí không phát ra một tiếng động, nằm ở trên giường Tố Nương không có một chút phát giác nào, cũng vẫn hô vang tên Lưu Phong, thân thể không ngừng giãy dụa, vặn vẹo.
218 Lý các lão đối với thái độ khiêm cung của Lưu Phong rất hài lòng, vẻ mặt tươi cười khen ngợi: “Chà, tuổi còn trẻ như vậy, thật là giỏi, không hổ là hậu duệ của tứ cô nương.
219 Lưu Phong bình tĩnh, quỳ xuống tạ ơn, bộ dáng bình tĩnh so với lúc trước không có gì thay đổi. Hoa hạ đại đế có chút hài lòng, âm thầm tán thưởng”sủng nhục bất kinh, là người hữu dụng”Công Hầu Bá Tử Nam, mẹ kiếp, chỉ là một nam tước nho nhỏ, trách không được ai cũng nói hoàng đế tâm địa hẹp hòi, đại công như vậy chỉ ban cho chức Nam tước nho nhỏ.
220 “Vậy các nữ tử này nên làm cái gì bây giờ?” Lưu Phong nhìn thoáng qua vũ nữ dẫn đầu kia, yết hầu không khỏi động đậy, có chút động tâm. Vương Đức Vọng lạnh nhạt nói: “nếu là quà tặng của các lão, ngươi cứ hưởng thụ đi.