121 Kể từ lần Dật Thần bị thương. Hắn luôn luôn mang theo mèo nhỏ, mặc kệ là ăn cơm, ngủ hay đi làm, thậm chí có rất nhiều đi WC đều mang theo mèo nhỏ.
Dĩ nhiên, Uyển Nhi nhưng không có bị điên mà theo tới WC nam, cô không phải là biến thái a~~
Dật Thần Ôm mèo nhỏ thành nghiện, cố tình nhiều lần ôm đi tắm chung, kể cả đi wc cũng mang theo.
122 Dật Thần tỉnh lại, đã vào gần trưa của ngày hôm sau. Hắn xoa xoa mi tâm nhớ rất Rõ từng chi tiết đêm hôm qua. Hắn chỉ muốn xác định một chuyện cho chắc chắn hơn.
123 Kể từ khi Dật Thần biết Mèo nhỏ là người, thì không mang vào WC nữa. Một ngày hắn tắm cho mèo yêu tới ba lần. Hắn ngại bóc Trần sự thật trước mèo nhỏ thôi.
124 Đêm nay, Dật Thần phải đi đàm phán vụ làm ăn lớn. Mèo yêu lại đang có thai, hắn sẽ không mang theo cô đi theo. Phi vụ làm ăn này, có thể là vụ cuối cùng, hắn sẽ rút chân ra khỏi hắc đạo.
125 Trở lại Không Gian Hệ Thống, Uyển Nhi còn không thèm mắng Hệ Thống chó chết kia nữa. Vì dám biến cô thành mèo, ăn đủ khuất nhục.
[. . . ] Tiểu tỷ tỷ, cư nhiên trở về lại không phát hỏa, có thể là tính tình tốt hơn sao?
" Mi Câm miệng lại, lão nương là đang nhịn.
126 Uyển Nhi,nhìn chính mình trong gương. Tức khắc, cô cũng không nhận ra chính mình nữa. Vì ở thế giới này, dung mạo của cô rất khác.
khuôn mặt xinh đẹp giống như búp bê, đôi mắt to tròn long lanh, còn đồng tử Màu xanh nước biển.
127 Suốt một đêm Uyển Nhi an ổn ngủ ngon, không mơ màng. Còn ai đó, không ngủ được đành dậy sớm đi tới nơi làm.
Khi Uyển Nhi thức dậy, người bên cạnh đã sớm đi từ lâu.
128 Mặc Ngôn vẫn lo lắng, hắn không có cách mở không, hôm nay con gái mặc đồ ra sao? Có hay không hở hang. . . .
Hàng trăm hàng ngàn câu hỏi bay xung quanh đầu Mặc Ngôn, dây thần kinh nổi lên đầy đầu.
129 Uyển Nhi, phồng má trợn mắt ": Ba không tin con à! Con gái nấu rất ngon. Sau này còn phải nấu cho chồng tương lai nữa~
Mặc Ngôn trầm mặc, một tia bối rối khẽ lóe lên.
130 Một tháng đã trôi qua, độ hào cảm vẫn mãi ở mức 97% không thèm nhích Lên một chút xíu nào, điều này khiến Uyển Nhi bất mãn mãi không thôi. Ngoài hành động dạo này của Mặc Ngôn phá lệ ôn nhu hơn bình thường sủng ái hơn nữa.
131 Uyển Nhi khó nhịn bắt đầu lắc lư mông mình lên xuống theo nhịp điệu. Hai bàn tay Mặc Ngôn xoát theo dọc đường cong trên cơ thể của con gái~~ tay kia tách cởi luôn chiếc váy và quần nhỏ cuối cùng Của con gái ra
Ngón tay hắn, tách miệng Tiểu huyệt đỏ hồng ra.
132 Sáng sớm ngủ dậy, Uyển Nhi mệt mỏi nhìn người đàn ông nằm kế bên, đang ôm chặt lấy cô. Uyển Nhi, nhẹ nhàng lật cánh tay Của Mặc Ngôn ra,
"Con GÁi~~Đừng động, ngủ thêm chút nữa đi.
133 Ngày tháng cứ vậy trôi qua, ngày hai người đặt vé bay sang mỹ đã tới. Mặc Ngôn thu xếp ổn thỏa cho Uyển Nhi. Hai người cùng nhau đi tới sân bay quốc tế.
134 [. . . ] Chúc Mừng Tiểu tỷ tỷ trở về không gian hệ thống.
( Nghiệm vụ hoàn thành 100% được 2000 điểm kinh nghiệm)
Tên: Uyển Nhi
Tuổi: 20
Điểm Kinh nghiệm: 5000/10000
Sở trường.
135 Uyển Nhi, vào không gian linh tuyền rất lâu, mười tuổi, một nữ hài tử đã tu luyện xong tầng cao nhất của Cữu Âm Chân Kinh. Lúc này cô có thể gặp thần giết thần.
136 Uyển Nhi vận khinh công, bay lại vào Tô Gia Trang, Tìm kiếm nơi ở của Tô Mộ Hàn ở só sỉnh nào!
Vòng qua lại tầm Nữa khắc cuối cùng cũng tìm ra, Phòng của hắn nằm ở phía tây, được bao bọc giữa một rừng trúc.
137 Bên trong Ám Huyết giáo. Tô Gia Trang.
Uyển Nhi đã ở đây hai ngày, từ đêm hôm đó, cô cũng không gặp được Tô Mộ Hàn mà xoát hào cảm.
Thế nên không ngồi đợi chết nữa.
138 Hai người dùng cơm xong. Sắc trời cũng đã vào khuya, chuẩn bị đi ngủ. Tô Mộ Hàn mới nhìn nhìn Uyển Nhi một lúc lâu sau, mới giám mở miệng.
" Công tử! Tối nay tôi ngủ ở đâu?
Uyển Nhi lúc này mới nhớ ra.
139 Hai người tiếp tục di chuyển, cuối cùng cũng tới sơn trang Minh chủ. Uyển Nhi liếc mắt, nhìn Tô Mộ Hàn, cô lên tiếng.
- Phúc Tử, ngươi ở trong xe ngựa.
140 Sau khi Uyển Nhi tĩnh lại đã là Ba ngày sau. Rất may là cô trả đủ bạc tới tận bảy ngày.
Uyển Nhi cô gắng, chống đỡ thân mình, nhìn quanh không thấy Tô Mộ Hàn đâu, thì cô tưỡng hắn đã về giáo chúng.