81 Hai người trà nước xong, mang trong người hai trạng thái khác nhau, mà tiếp tục rời đi. Xuốt dọc đường Diêm Vương như mất hồn, thở dài thườn thượt cả đường đi.
82 Uyển Nhi, cưỡi ngựa đi thẳng tới Hành Châu nơi tổ Chức Minh Chủ Võ Lâm 5 năm tổ chức một lần, để bầu chọn ra một minh chủ mới.
Uyển Nhi sờ Đại Đao Trên Lưng, xoay người nhảy xuống ngựa.
83 Lạc Nhiếp Nhiếp, e thẹn gỡ cánh tay ra, giọng nói ngọt ngào hơn hẳn.
" Cảm ơn, Công tử đã giúp đỡ tiểu Nữ. "
" Uyển nhi, tỏ ra mười phần phong lưu, phóng thoáng, chỉnh giọng tới cực kì trầm thấp.
84 [. . . ] Xin chào Tỷ Xinh đẹp, về lại không Gian hệ thống. Tỷ đi chơi có vui vẻ không?
- Uyển nhi, trở về với không gian hệ thống, lý do trở về hết sức hài hước.
85 Sáng sớm, Uyển nhi vẫn còn ngủ nướng chưa chịu dậy nữa. Đến khi Đường Hạ Dương kêu cô dậy ăn cơm cô mới tỉnh dậy.
"Ba ~" Đối với xưng hô này Uyển Nhi gọi rất yêu thích.
86 - Sáng sớm, Uyển nhi đã ăn mặc thỏa đáng, áo sơ mi và Ríp bó sát. Cũng không thể che dấu đi nét ngây thơ của Thiếu nữ 17 tuổi của Cô. Người ngoài nhìn vào cô, không khác gì hài tử học làm người lớn vô cùng đáng yêu.
87 Hết giờ học, Uyển nhi đang ở Văn Phòng. Đợi Mộ Dung Triệt mang danh sách lớp tới gặp cô.
Cô còn chưa nghĩ ra, nên công lược cậu nhóc như thế nào. .
88 Uyển nhi xem qua danh sách, thì hôm nay có năm tên vắng mặt. Xem kỹ lại thì, đúng năm tên quậy phá nhất trường, hay đánh nhau gây gỗ.
" chậc~~ loại học sinh này, nên dùng nắm đấm bắt về học.
89 Sáng sớm, Uyển nhi ăn mặc thỏa đáng như bình thường tới trường, cô vào văn phòng Hiệu Trưởng chào hỏi một chút.
Hiệu trưởng, thấy cô như gặp phải cứu tinh từ trên trời xuống, khen cô hết mực.
90 Thấm thoát ngày tháng trôi qua, từ cái hôm đó. Bối Lam Niên Và Sở Khả Khả không tìm cô nữa. Uyển nhi cũng không quan tâm hai người họ.
Trước mắt cô thấy, ngày dã ngoại sắp tới rồi.
91 Một tuần đã trôi qua, từ khi Mộ Dung Triệt trở cô về nhà, thì độ hào cảm mãi giữ mức 80% mà thái độ Của Mộ Dung Triệt, có khuynh hướng né tránh cô. Uyển nhi không bận tâm cho lắm.
92 Hôm nay, là ngày Trưởng Tổ chức Dã ngoại leo núi. Các giáo viên chủ nhiệm và học sinh đều phải tham gia tập trung ở trường.
Những ngày qua, Bối Lam Niên Và Sở Khả Khả vẫn tới làm phiền.
93 Sau vụ việc đó. Dã ngoại cũng sớm kết thúc. Uyển nhi được nghĩ phép cho tới khi lành lặn hẳn. .
Mộ Dung Triệt, ngoài đi học ra thì luôn luôn ở trong nhà Uyển nhi mà chăm sóc.
94 Đang lúc cao trào, thì linh hồn cô bị rút ra khỏi ký thể.
Vâng và bây giờ! Lão nương đang ngồi sấp bằng ở trong không gian hệ thống đây. May mắn có thêm mấy cái bình uống trà rồi nồi niu.
95 Uyển nhi, chỉ cần nghe thấy hai Từ Thái Phó đã muốn rụng rời, sao có thể để cho bọn nô tài này đi bẩm báo?
" Gọi hắn tới là để xé xác ăn thịt Lão Nương sao? Không thể đi.
96 Thời gian Uyển nhi ở thế giới này đã hai tháng, độc tố từ năm mười hai tuổi đã được giải trừ hoàn toàn, cũng may nhờ có linh tuyền. Cữu âm Chân Kinh đã luyện xong tầng cao nhất.
97 Uyển nhi rong chơi đã ba tháng, thời gian này. Cô đi qua bất cứ trạm kiểm tra nào đều có chân dung của cô. Bất quá họ không nhận ra được, vì lúc này cô đã khôi phục thân phận nữ nhi, còn lại khuynh thành diễm lệ.
98 Phải mất một ngày một đêm Sau, Phó Minh Viễn mới có dấu hiệu tỉnh lại.
Toàn thân hắn chỗ nào cũng đau nhức. Hít sâu một hơi, phảng phất trong không khí tràn ngập một loại hương sen nói không nên lời?
Đây là nơi nào? Phó Minh Viễn tò mò, hắn chỉ nhớ hôm qua bị mai phục.
99 Sáng sớm thức dậy. Phó Minh Viễn tỉnh bởi vì hắn ôm phải vật gì đó, thật ấm thật mềm. Còn lưu lại mùi hương sen tới thoải mái nữa. . .
Cố gắng mở mắt ra, hắn phát hiện ra.
100 Uyển nhi biết Phó Minh Viễn đã rời đi mấy ngày rồi. Mấy ngày này Uyển nhi thong dong chơi đùa, hết ăn quán này tới tiểu lâu nọ. Tất cả mọi người ở Cửu Châu đều đồn rằng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16