161 Sự thực này làm Ông Bà Hạ không thể chấp nhận được.
Uyển Nhi bước tới trước mặt Ông Hạ. Cô đỡ lấy bà Hạ, động tác nhẹ nhàng như thể sợ làm bà Hạ đau.
162 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi, trở về không gian hệ thống, linh hồn cô nhạt hơn mọi lần, có thể là do ở thế giới kia khá lâu.
Cô nhoài người vào giường ngủ một giấc thật ngon lành.
163 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
- Nguyện vọng của Nguyên chủ
- Tìm lại Thân phận của mình
" Hệ Thống! mi là đang troll lão nương? Thân phận của Nguyên chủ làm sao Lão nương biết được đây?
[.
164 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi, Ôm eo Nhan Doãn Vân, nhìn xuống dưới núi, Phía dưới Núi Chân Nhân Tông, cảnh đẹp tới xuất thần. Không giống ở Trên núi chỉ toàn Trúc với tre.
165 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi, ở sau núi nướng linh thú, vừa tính thời gian. Nếu như không lầm Nhan Doãn Vân thời gian này sắp Gặp được Tiêu Nhiễm.
166 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi đang trên kiếm phi hành, Đùng một cái Nghe Âm thanh hệ thống báo -50%, cô thiếu chút nữa ngã xuống.
" Tên ôn thần Kia nghĩ trừ là trừ một phát 50% lão nương muốn chém chết hắn.
167 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Bước chân của bà hơi chao đảo, đứng không vững như muốn ngã xuống một hướng.
Tạ Thiên Tôn, vội vàng đỡ lấy Bà. " Tiểu Nhi đây là Mẫu Thân con Vọng Mị, mau tới cho Mẫu thân con nhìn.
168 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi, ngắm cảnh hoàng hôn một hồi lâu, đẩy Tạ Thiên Tôn và Vọng Mị vào mật thất, như ước nguyện của hai người.
Tiêu Nhiễm Và Nhan Doãn Vân ở dưới chân núi chờ, khi thấy hình dáng Uyển Nhi Xuống, Nhan Doãn Vân lên tiếng quan tâm.
169 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Hai người dùng bữa xong, bàn tay mềm mại ấm áp, bất ngờ nắm lấy tay Cố Mộ Phong nhanh chóng kéo lên sương phòng.
Cố Mộ Phong ngẫn người, nhìn tay hai người đang giao nhau, hắn cảm giác được hơi ấm truyền vào bàn tay lạnh ngắt của hắn, sợi sích tiên lung lay theo từng động tác lắc tay.
170 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi bị Sích tiên trói chặt không thể nhúc nhích, Cố Mộ Phong không còn tin tưởng cô nữa, mà thẳng một hướng bay về Chân Nhân Tông.
171 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Lần này Uyển Nhi Hoàn toàn chán nản, cả ngày đắm chìm trong đồ ăn, mở mắt ra sẽ ăn Nhắm mắt lại vẫn mơ tới ăn.
Cuộc sống của cô cứ như vậy sa ngã, chỉ có Đồ ăn mới không quay lưng lại với cô.
172 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Mấy ngày Qua, Uyển Nhi dong chơi, ăn uống phi thường Tốt. Mắt thấy đã tới thời cơ xoát hào cảm đã đến, Cô đứng lên kiếm phi hành, bay về hướng Chân Nhân Tông.
173 Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Uyển Nhi mở mắt ra, đã thấy mình nằm trong không gian hệ thống, cô đã chuẩn bị xong tâm lý để chịu mức phạt rồi.
" Hệ Thống, lão nương chuẩn bị xong tâm lý rồi.
174 Hoàn Cảnh hiện giờ rất tốt để cho Uyển Nhi công lược Vãn Thanh kia. Hiên giờ Vãn Thanh không tiếp cận được Mộc Linh Linh, còn Oán Hận nữa là đằng khác.
175 Vãn Thanh ôm hai má, Chẳng còn hào hứng gì nhìn Uyển Nhi. Nghi hoặc lên tiếng hỏi.
" Cô Nhìn thấy Tôi sao? Không Cần sợ tôi không hại cô đâu.
Uyển Nhi liếc xéo hắn, Cao giọng không chút nể tình mà vạch trần Vãn Thanh.
176 Uyển Nhi ngủ dậy đã là sáng ngày hôm Sau, Vãn Thanh và Bé Trai không thấy đâu nữa. Căn phong trống, chắc chắn Liễu Thanh Nhã và Dương Lâm Nhi đã đi học trước cô rồi.
177 Dương Lâm Nhi, nước mắt ngắn dài tiếp tục kể. Lúc đó mình mới 16 tuổi, lỡ có mối quan hệ không nên với anh trai mình. Khi mình thử ra hai vạch, thì cái thai đã ba tháng.
178 Hoàng hôn buông xuống, mặt trời mệt mỏi trốn sâu vào biển. Lúc này Uyển Nhi đang ngồi ngịch máy tính, miệng cười tủm. Tỉm.
Mộc Linh Linh, sau mấy ngày mất dạng, hôm nay lại trở về kí túc xá.
179 Uyển Nhi, nhìn kĩ bức tường cô nên gọi người tới hay tự mình phá tường đây? Thôi vẫn nên tự mình làm, lỡ người ta thấy xương cốt trong tường lại không hay.
180 Sáng sớm hôm sau, Uyển Nhi nhận được kết quả từ văn phòng Thám tử, cô lập tức thay đồ đi xe tới, để xác minh lại.
Khi tới nơi, Họ đưa ra bằng chứng thu thập được rất nhiều, còn có đoạn Mộc Linh Linh gọi cho đám người xử lý Vãn Thanh.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 12