61 Rầm. Cửa gỗ va mạnh vào vách tường, căn phòng đều chấn động. Nắng sớm trong trẻo lành lạnh, đem cảnh tượng đứng hình thành một bức tranh màu nước khiến tim người khác đập mạnh.
62 Hạ Hân ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ lo sợ ngỡ ngàng. Diệp Tông rót nước cho cô: “Huống hồ, quan hệ của hai người vốn đã gay gắt, nếu họa vô đơn chí, tương lai của cô và Ngạn Ngạn chỉ e càng lúc càng khó khăn.
63 Nhìn thấy A Phỉ, Quý Thừa ngầm thở dài. Hôm qua anh đã cố tình dặn dò buổi chiều A Phỉ hẳn đến đây, để tránh đụng mặt anh, làm Diệp Nghi nghi ngờ. Anh chỉ biết, A Phỉ nghe tin Diệp Nghi mang thai liền không kiềm chế được, vừa mới sáng sớm đã thức dậy nấu canh.
64 “Ông Hàn tại sao lại quan tâm chuyện này?” Thượng Vi cố giữ bình tĩnh, “Nhà họ Hàn nổi tiếng làm việc rất chuyên nghiệp, chuyện không liên quan sẽ không hỏi nhiều.
65 Ầm…
Cửa thư phòng văng ra, Diệp Nghi vọt vào: “Anh hai, Lê Ly nói với anh chưa?”
Diệp Tông cứng người một chút, lúc sau mới từ từ ngẩng đầu: “Không có, chuyện gì?”
“Không có?” Diệp Nghi ngạc nhiên.
66 Ra khỏi phòng, Diệp Nghi bắt gặp Quý Thừa vừa mới lên lầu. Sáng sớm ở bệnh viện ra về không vui, vẻ mặt anh đến giờ vẫn còn ủ dột.
Nhìn thấy cô, Quý Thừa không thèm nâng mắt, lập tức đi về hướng phòng Mạch Miêu.
67 Đứng bên ngoài phòng ngủ của Diệp Nghi, Quý Thừa hơi nhếch mày: “Em mời tôi vào trong?”
Diệp Nghi cũng hiểu vậy không ổn, nhưng lời cô sắp nói lại không muốn để bất cứ người nào nghe được, chỉ có nơi này mới đủ an toàn.
68 “Hả?” Diệp Nghi kinh hãi, “Hạ Hân quay về bên cạnh Diệp Sóc? Ngộ nhỡ Diệp Sóc biết được dụng ý của cô ấy… Cô ấy chán sống rồi!”
“Đã phái người thăm dò tung tích của Hạ Hân rồi.
69 “Anh ta có nói với em đó là thâm thù đại hận gì không?” Kỳ Yên hỏi, “Trừ phi biết được, nếu không làm sao xác định anh ta không thay đổi lập trường? Dù sao anh ta cũng có quan hệ huyết thống với bà Quý, chúng ta nói thế nào cũng chỉ là người ngoài.
70 “Được thôi, anh lên đi. ” Diệp Nghi nhàn nhã tựa vào khung cửa, “Nhưng anh Quý à, anh định lên đây bằng cách nào?”
Phòng cô ở lầu hai, mỗi tầng của biệt thự này khá cao, Quý Thừa dù có bản lĩnh, muốn dễ dàng nhảy lên trên này, hình như không thực tế lắm.
71 “Anh hai, mau gọi người đi!” Diệp Nghi một tay túm lấy cổ áo của Diệp Tông, một tay kia mở cửa, “Hạ Hân bị chúng đẩy xuống rồi! Chúng muốn giết cô ấy!”
“Từ từ!” Diệp Tông đưa tay giữ vai cô lại.
72 Ai cũng không ngờ tới, Diệp Sóc sẽ bị bắt đơn giản như vậy. Lúc trước hắn lấy thân phận của Kỳ Yên ra uy hiếp, khiến Diệp Tông phải dọn sạch chứng cứ phạm tội của hắn.
73 Kẹt kẹt kẹt…
Một loại tiếng kim loại ma sát với nhau qua đi, ánh sáng mãnh liệt chợt kéo tới. Diệp Nghi đưa tay che chắn, chỉ thấy sườn mặt của Quý Thừa tái xanh.
74 Ánh lửa ngập trời, chiếu khuôn mặt của mọi người thành trắng bệch, lại nhuốm thứ ánh sáng màu cam nhạt.
Diệp Nghi té xuống đất, được Quý Thừa che chở trong lòng.
75 “Lý Hằng luôn đợi ở dưới, để tôi đi gọi anh ấy lên. ” Anh Phỉ vội vàng nói, “Để tôi đỡ cô về phòng trước, được không?”
Diệp Nghi lắc đầu: “Chị về phòng thu dọn một chút đi, nói Lý Hằng qua đó chờ tôi, tôi đi xem anh tôi và Kỳ Yên, sẽ trở lại ngay.
76 Diệp Nghi thay quần áo xong, A Phỉ trố mắt nhìn; “Cô, cô mặc như vậy… thật đúng là rất giống nữ cường nhân nha. ”
Diệp Nghi nhìn người phụ nữ trong gương.
77 Diệp Nghi nhìn chằm chằm Thượng An Quốc, cười nhẹ nói: “Có người chờ Quý thị phá sản, chờ vô cùng vất vả rồi. Bác nói có đúng không, bác Thượng?”
Mọi tiếng động như ngừng lại.
78 “Con khốn Diệp Nghi!”
Tiến vào văn phòng, bà Quý liền ném văn kiện trong tay xuống: “Ông làm ăn kiểu gì vậy? Lúc ở Mỹ đã nói với ông rồi, giết nó giết nó đi! Kết quả thì sao? Chẳng những nó còn sống quay về, còn ngồi lên đầu lên cổ tôi!”
Thượng An Quốc mặt không biến sắc mà hút thuốc, ngay cả mí mắt cũng không nâng.
79 “Tin tức nóng hổi vừa mới nhận được. Hôm nay tập đoàn Quý thị ký kết hợp đồng hợp tác cùng công ty đầu tư nước ngoài YEC, kế hoạch là bán hết tất cả nghiệp vụ kinh doanh sòng bạc.
80 Diệp Nghi khóa kỹ cửa phòng xép, quay người lại, thì thấy Diệp Tông đang mở tủ thuốc: “Quý Thừa, ngồi xuống, để tôi xem vết thương sau lưng chú. ”
Quý Thừa ngoan ngoãn ngồi vào chiếc ghế bên cạnh giường, giơ tay mở cúc áo.