1
Ngồi dậy tiếp khách
Cuối tháng tám, trời nắng chang chang, hơi nóng ngưng tụ tại một chỗ, dinh dính nóng bức.
Mãi cho đến lúc trước khai giảng vài ngày, mấy trận mưa to lộn đầu hắt xuống, nhiệt độ mới hạ xuống vài độ.
2
Nuôi trong nhà chú mèo sữa* nhỏ
(*) chỉ mèo con lúc mới sinh ra.
Về sau, Tưởng Hàn, cũng chính là cây lau nhà số một mỗi khi kể về lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Ngữ Kinh, đều sẽ lộ ra một biểu cảm rất thần kỳ.
3
Không xứng với mông của tôi
Sau khi Lâm Ngữ Kinh ra khỏi studio xăm hình còn đi dạo thêm hai vòng nữa mới trở về, lúc trời tối hơn phân nửa, nhận được điện thoại từ lái xe của nhà Quan Hướng Mai.
4
Mày có tự cảm thấy mày rất vênh váo không?
Vốn là lúc Tưởng Hàn la hét nói muốn đi trêu chọc cô bé, Thẩm Quyện cũng là thuận miệng lên tiếng, kỳ thật cậu căn bản không nghĩ rằng sẽ chạm mặt lần nữa.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bổ sung bài tập suốt đêm
Không biết có phải vì được vây xem một trận đánh nhau khẩn trương kích thích nên tiêu hao không ít tinh thần hay không, ban đêm Lâm Ngữ Kinh ngủ đặc biệt tốt, là giấc ngủ sâu nhất của cô trong ba ngày từ lúc chuyển đến đây.
6
Hướng mặt qua bạn cùng bàn của em
Khách quan mà nói, Bát Trung ở thành phố A tuy rằng không phải là trường học tốt nhất gì, nhưng cũng coi như nằm trên cái đuôi của tuyến trọng điểm, cũng thuộc về hàng ngũ trường học mà mỗi năm có rất nhiều cha mẹ học sinh ra sức vung tiền nhét con mình vào.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bờ mông ngạo nghễ vểnh lên
Mỗi vùng khí hậu nuôi dưỡng ra một kiểu người, Lâm Ngữ Kinh giờ này phút này, cảm thấy người ở vùng này thật sự hiếm thấy quá rồi, đây phải là dạng khí hậu gì mới có thể dưỡng thành người như vậy?
Cô vốn cho là, chuyện khó xử nhất lúc nhập học là tự giới thiệu, kết quả Lưu Phúc Giang dùng hành động thực tế nói cho cô biết, không đâu, tôi còn có thể làm cho em lúng túng hơn.
8
Bọn giang hồ các cậu
Bát trung là trường cho phép nội trú, có điều không được tự yêu cầu, bạn học có nhà tương đối gần thì phải về nhà ở, trường Phụ trung trước kia của Lâm Ngữ Kinh không có chuyện nội trú này, vì vậy không biết, kết quả khi nghe Lý Lâm giới thiệu sơ cho cô về khu ký túc xá học sinh, cô liền quyết định phấn đấu quên mình nội trú tại trường.
9
Chưa bao giờ học tập
Trong khoảnh khắc Lâm Ngữ Kinh buộc miệng thốt ra cũng đã kịp phản ứng, vừa định thu lại, nhưng nhất thời tìm không thấy từ tròn vẹn hợp lý, cứ như vậy đờ người nửa giây, lời đã nói xong rồi.
10
Tôi là cha nuôi của cậu
Lâm Ngữ Kinh muốn ấn đầu Thẩm Quyện lên tường cho cậu ta biết cái gì gọi là cha.
Nhưng rồi nghĩ lại, người ta nói cũng đâu có sai, chẳng qua là mở ra một mạch suy nghĩ mới, hơn nữa người dạt dào lười biếng này giọng nói có chút khàn nên mới nghe giống thiếu đòn thế thôi.
11
Phía trên tôi có người
Lâm Ngữ Kinh cảm thấy mình là một người vô cùng thanh tâm quả dục, tính khí phi thường tốt, bình thường chuyện gì cô cũng nhẫn nhịn được, tự mình điều chỉnh một lát, hít sâu hai cái, niệm kinh Phật hai lần, liền không tức giận nữa.
12
Cậu đưa tay đây
Lâm Ngữ Kinh đến ba ngày sau mới phát hiện tờ giấy xác nhận kẹp trong sách đấy.
Thậm chí cô vốn đã định ngừng đấu tranh, đang trong tuần Phó Minh Tu nhập học, những ngày này hai người trừ lúc ăn tối ra thì căn bản là không thấy mặt, chờ anh ta nhập học rồi hẳn là càng không thấy.
13
Chẳng qua là
Cây kẹo que mà Lâm Ngữ Kinh cho Thẩm Quyện là cái trước kia mua cho Tiểu Kẹo Đường còn dư lại, lúc đó cô mua một bó to, mỗi vị đều lấy một cây, hiện tại trong túi áo cũng còn không ít, Lâm Ngữ Kinh mang toàn bộ đến trường, tiết tự học lúc không có chuyện gì thì ăn một cây.
14 Mẹ nó, chẳng lẽ đây chính là cảm giác động tâm
Lúc Lâm Ngữ Kinh ra ngoài là hoàng hôn, thời điểm gặp ma.
Nhật Bản có một truyền thuyết, vào thời xa xưa, mọi người tin vào Âm Dương Ngũ Hành, yêu ma luôn hiển hiện vào thời khắc ngày đêm giao nhau, nhân loại đi trên đường đến tột cùng vẫn không thể phân rõ là người hay yêu, vì vậy hoàng hôn được gọi là thời điểm gặp ma.
15 Vị thành niên
Thẩm Quyện vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đờ ra, cánh tay Tưởng Hàn vắt vẻo trên không trung, Hà Tùng Nam ngẩng đầu, miếng đậu hũ cá Vương Nhất Dương đang định cho vào miệng, "Bành bạch" một tiếng rơi lại vào bát.
16 Cái tát lanh lanh lảnh lảnh này, đánh cho Thẩm Quyện tỉnh ngủ.
Cậu căn bản không ngờ rằng bản thân bị đánh, hoàn toàn không hề chuẩn bị, sức lực lần này không nhỏ, thậm chí khiến cho đầu cậu chếch sang một bên, tóc tai cũng theo đó bay qua.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mẹ nó quần cũng mặc ngược
Câu "chưa bao giờ bị đánh" này là chém đấy, kỳ thật khi Lâm Ngữ Kinh còn bé đã bị đánh không ít.
18 Tiểu Lâm dạy cậu học vật lý
Cuối cùng Thẩm Quyện bị phạt chép định luật Ôm một nghìn lần.
Lâm Ngữ Kinh một tuần nay làm bài tập đầy đủ, ở lớp nghiêm túc nghe giảng, với cả chưa từng làm sai bài kiểm tra nhỏ nào, đặc biệt yêu học tập, thường ngày còn an tĩnh lễ độ, nói chuyện cũng không hề lớn giọng.
19 Cách 30 phút lại tiến thêm một bước
Vị Tiểu Lâm ấm áp không muốn tiết lộ danh tính này biên soạn hai tập tài liệu ôn tập gửi đến đây tặng cậu, một là file văn bản, một là file PPT dài hơn ba mươi trang.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kì thi tháng ở Bát Trung diễn ra ngay sau Quốc Khánh.