21 “Macaron anh thích nhất. ” Một chiếc bánh Macaron vỏ màu lam, nhân kem bơ nhẹ nhàng đặt xuống, Thượng Vi khẽ vuốt tóc, uyển chuyển ngồi xuống: “Cố ý dùng bơ đã tách bỏ lactose, anh có thể yên tâm ăn.
22 Lúc Mạch Nha thức dậy, trời vẫn còn chưa sáng hẳn. Diệp Tông, Quý Thừa, bánh sinh nhật, di chúc, thậm chí còn có tòa án, cảnh tượng trong mơ lúc nãy hệt như bộ phim điện ảnh viễn tưởng kỳ lạ, thấy không rõ toàn cảnh, lại kinh khủng bủa vây khắp nơi.
23 Lúc Diệp Tông đi ra, Đường Mật đang ôm một chậu hoa thủy tiên trong lòng. Kỳ Yên nhíu mày, còn Diệp Tông lại cười nói với anh: “Thủy tiên thanh nhiệt giải độc, có tác dụng trấn an, hạ nhiệt, thích hợp với anh.
24 Sau khi nói chuyện xong với Quý Thừa, bà Quý càng nghĩ càng thấy không ổn. Macao phồn vinh huyên náo ngoài kia, lúc này trông có vẻ lung lay sắp đổ vì nguy hiểm.
25 Trong giờ làm việc, Nghiêm Hàn lại thấy Mạch Nha. Đây là phòng khám cố vấn tâm lý mà anh làm việc, người sáng lập cũng là người Trung Quốc, rất có tiếng tăm trong ngành.
26 Lại tòa án xuất hiện hằng đêm trong mơ kia, dưới pháp đình không còn chỗ trống, trên pháp đình bầu không khí uy nghiêm đến đáng sợ. Diệp Tông đứng ở chỗ bị cáo, hai bên là giám ngục cao lớn lạnh lùng.
27 “Người của họ Hàn đã trở lại. ”Macao, màn đêm buông xuống, Kỳ Yên vọt vào nhà của Diệp Tông, còn chưa ngồi xuống đã nặng nề thốt ra một câu như vậy. Tay đang ký văn kiện của Diệp Tông hơi dừng lại: “Anh nói là, vụ án lần này của cha tôi là do bọn họ làm?”“Không sai.
28 “Rốt cục là sao?” Nếp nhăn giữa hai đầu chân mày của Thượng An Quốc sâu đến nỗi có thể chứa nước. Sáng sớm bà Quý đã gọi ông đến, lại không nói chuyện, chỉ đi tới đi lui, giống như con thú bị vây khốn sắp chết.
29 Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp. Gót giày cao gõ xuống mặt sàn lạnh băng cứng ngắt ở tòa án, mỗi tiếng đều là quyết tuyệt mênh mang. Diệp Nghi nhìn quanh bốn phía: quan tòa nghiêm nghị, cảnh ngục hờ hững, đám người xì xầm to nhỏ, thậm chí cả bóng lưng thẳng tắp kiên định của Diệp Tông, đều giống hệt như trong giấc mơ.
30 Tháng mười một là thời gian đẹp nhất ở Macao. Mùa mưa đã qua, tầng mây dày đặc tản đi, ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua khe hở tầng mây, rọi lên bờ vai trơn nhẵn của cô gái, nổi lên từng vòng sáng óng ánh.
31 “Mẹ ơi!” Diệp Nghi vừa mới bước xuống xe, cô bé bụ bẫm liền chạy đến, “Ôm một cái, ôm một cái nào!”Diệp Nghi ôm chặt con gái vào lòng, cô lại nuốt lời, rõ ràng đã hứa không bao giờ xa nhau nữa, nhưng mà lần này Diệp Tông thân giam trong ngục, mỗi một bước đều đi ở ranh giới của sự hủy diệt, cô phải trở về một mình.
32 Từ nhỏ, Thượng Vi đã học được một đạo lý từ trên người mẹ cô: Người hữu dụng mới xứng sống sót. Mẹ cô vốn xuất thân từ ngân hàng thế gia, nhưng gia tộc của bà lại bị lụng bại trong cuộc khủng hoảng tài chính ở những năm 98.
33 Từ phòng Mạch Miêu đi ra, Diệp Nghi có chút ngẩn ngơ. Người vừa rồi làm nũng dụ ngọt con nít thật sự là Quý Thừa? Cô cảm thấy vô cùng hỗn loạn. Chỉ thấy Quý Thừa đóng cửa, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào trong phòng.
34 “Đường Mật!” Kỳ Yên rướn người túm cô trở vào trong xe, “Quay lại!”“Hả, anh làm gì vậy!” Đường Mặt ôm cổ tay đau nhức, “Tôi là quả phụ, danh dự rất là quan trọng, anh đừng có động tay động chân…”Nói được một nửa, cô đột nhiên im lặng, Đường Mật chưa từng nhìn thấy vẻ mặt Kỳ Yên thế này.
35 Đính chính là Hàn Diên mới đúng nha, Hàn Duyên là sai rồi. “Diệp Sóc thật đúng là…” Kỳ Yên lật giở tài liệu mà Diệp Tông đưa, bật cười, “Đây gọi là gì? Dính líu quá nhiều, hay là không chuyện ác nào không làm?”“Vậy chẳng phải rất tốt sao.
36 Nhân viên chăm sóc y tế dần dần tản ra, đèn chiếu đột nhiên tắt phụt, phòng bệnh vắng lặng càng thêm lạnh lẽo dị thường. Diệp Nghi đứng bất động ngoài cửa: “Anh hai, Nghiêm Hàn anh ấy…”“Đừng sợ.
37 Lúc Quý Thừa thức dậy thì đau đầu như muốn nứt ra. Ánh nắng leo lét len lỏi vào khe hở bức rèm hệt như ký ức còn lưu lại tối qua. Anh đỡ trán ngồi lên, vừa mở mắt, liền nhìn thấy mấy vết cào chói lóa trên ngực mình.
38 Đường Mật từng tuyên bố, chương trình giải trí hay nhất trên đời này chính là Running Man, bởi vì: “Có thể xem trai đẹp đánh nhau!”Tuy rằng ‘nhan sắc’ của Diệp Tông và Quý Thừa đủ để sánh ngang với bất cứ người nào trong Running Man, nhưng Diệp Nghi thà rằng xem tivi, bởi vì mỗi chiêu thức xuất ra trong chương trình, xem thực tế thì rất kinh khủng.
39 Trong phòng tắm hơi nước dày đặc, ngọn đèn màu vàng nhạt hắt ra thứ ánh sáng nhàn nhạt vụn vặt, tiếng nước tí tách như mưa xuân vào đêm, cứ rót vào lòng người thêm xao động, Diệp Nghi đột nhiên cảm thấy có chút khô nóng, tắt nước, cô ngước nhìn trần nhà, nói: “Cởi đi.
40 Lúc mở đến cúc áo thứ ba, Diệp Nghi liền hối hận. Quý Thừa rất cao, vai rộng eo hẹp, người như thế mà đứng sau lưng anh ta, vòng tay ra đằng trước ngực để cởi nút đúng là cực nhọc, sơ hở một chút thì chóp mũi sẽ cọ vào tấm lưng kiên cố của anh ngay.