1 "A a a a a a! Cút, cút đi!" Quý vị khán giả đừng nên hiểu lầm, tiếng kêu thê lương này không phải phát ra ở phòng sinh, mà lại là ở rạp chiếu phim. Vị tiểu thư ăn mặc thời trang ngồi kế bên tôi đây chính là bạn cùng phòng của tôi, Lý Nghi, tiếng hét vừa rồi là do nó mà ra, bởi vì trên màn ảnh lớn đột nhiên xuất hiện một ma nữ tóc tai rối bời, điên cuồng bò đi bò lại.
2 Tôi đang gặm móng heo thì cô hai đến ngồi bên cạnh, cùng tôi bàn về chuyện nhà: "Tiểu Hạnh này, hôm nay Tịch Nhã đã gả đi rồi, cháu cũng nên mang tin vui về đi.
3 Trong phòng bọn tôi mỗi người đều đóng vai một nhân vật, Mạnh Kiều giả dạng con mọt sách điên cuồng ôn tập, Lâm Tư Giai và Lý Nghi cùng vào vai hai mỹ nữ với bề ngoài xinh đẹp được người người ái mộ, còn tôi không còn cách nào khác phải đóng vai nhân vật cản đường.
4 Ngày hôm sau tỉnh dậy tôi không thấy mèo mun đâu, vốn định nuôi nó thêm hai ngày nữa thì nó lại chạy mất, bị bảo vệ bắt được chắc sẽ rất phiền phức. Hôm nay là thứ bảy, tôi bị Lý Nghi kéo đi mua sắm, đây chính là công việc cực khổ nhất, đi thư viện ôn bài với Mạnh Kiều cùng lắm chỉ là buồn chán mà thôi, còn đi dạo phố với Lý Nghi mới chính là nguy hiểm đến tính mạng.
5 Vào thứ Bảy chúng tôi cùng nhau ngồi xe đến khu trượt tuyết ở Bắc Sơn, lên xe nhắn tin cho Thái Thư Bằng, anh ấy liền có mặt ở cổng chính dưới chân núi đón chúng tôi.
6 Trông Đường Hân Nhàn không giống như là xuất thân từ ban học tập, chị ấy chẳng mang nét ngô nghê nào, lại còn có vẻ thật khí phách, nhất quyết chờ học sinh năm hai chúng tôi tắm xong rồi mới vào tắm cùng Bạch Khiết.
7 Lâm Tư Giai thở ra một luồn khí lạnh, những người khác cũng đều mở to hai mắt ra nhìn, mặt Ngô Nam lại chuyển đỏ, được Tôn Tiểu Lỵ ôm chặt như đang bị bóp cổ.
8 Tôi trở về phòng, thấy mèo mun vẫn còn đang nằm sấp trên giường mình, thì khẽ thở phào nhẹ nhõm, đã nói mà, mèo có đến chín cái mạng, làm sao có thể dễ chết như vậy.
9 Khi trở về phòng ngủ, tôi thấy Tiểu Hắc đang nằm trên giường mình chơi cào tường, nghĩ đến trong trường hiện tại đang có một kẻ giết chó bệnh hoạn thì cảm thấy thật đáng lo, tôi ôm Tiểu Hắc vào lòng, nhỏ giọng nói bên tai nó: "Hiện tại trong trường đang có một tên bệnh hoạn, em ở lại trong phòng ngủ, đừng có mà chạy lung tung.
10 Trở lại nhà của bà nội, tôi bắt gặp chị họ cùng anh rể. "Em về rồi, thật tốt quá, em có sao không?" Anh rể mang bộ mặt vui mừng đi tới. Quỷ nhỏ chết tiệt này, xem bộ dạng sốt ruột của anh nhóc kìa, tôi buông tay Chu tiểu thiếu gia ra, để cho nó đi về phía anh rể, không ngờ rằng anh rể đã chạy đến chỗ mình rồi.
11 Trong hành lang đã có khá nhiều người, hầu như các phòng ngủ ở tầng khác đều mở toang cửa, tiếng hét này vọng lại từ nhà vệ sinh bên kia, chúng tôi nhắm đến chỗ phát ra âm thanh mà chạy.
12 Giải quyết xong xuôi, tôi ra khỏi buồng vệ sinh để rửa tay, phát hiện Đường Hân Nhàn cũng đang ở đó. Đường Hân Nhàn không có thói quen nhuộm tóc nên sở hữu một mái tóc đen mượt tuyệt đẹp, lần trượt tuyết hôm trước, mái tóc chị ấy được buộc kiểu đuôi ngựa, hôm nay xõa tóc trông rất bù xù, lúc mới nhìn từ dưới lên tôi còn bị dọa cho giật mình.
13 Lúc tôi trở về, người trong phòng đều đã tỉnh dậy, tôi đem quan điểm của Thái Thư Bằng ra nói với chúng nó, để cho bọn nó khỏi kích động quá, ngược lại giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì, tránh làm cho người khác hoang mang.
14 Tôi còn không kịp phản ứng xem Lý Nghi đã nói cái gì, liền thấy Đường Hân Nhàn lao đến bóp cổ Lý Nghi. May là nó phản ứng rất nhanh, kịp thời né tránh, chúng tôi đang muốn giữ Đường Hân Nhàn lại thì thấy chị ấy quay sang đối diện với chúng tôi.
15 Về đến ký túc xá của nữ sinh năm hai, thấy Lâm Tư Giai đang đứng ngoài phòng chờ chúng tôi, mắt nó đỏ hoe lại còn sưng lên, hẳn là đã khóc một lúc lâu.
16 Buổi tối Mạnh Kiều vẫn luôn uể oải không có tinh thần, Đường Hân Nhàn là trưởng ban của nó, chúng tôi chỉ chứng kiến được một mặt của Đường Hân Nhàn, còn nó đã biết chị ấy được một năm, cảm tình của đôi bên tự nhiên sẽ không giống nhau.
17 Chúng tôi phải chuẩn bị đầy đủ trước khi lên núi, cũng đã nỗ lực hy sinh không ít, Lâm Tư Giai thích ly nước Hello Kitty màu hồng nhạt nhất, nhưng thứ nằm trong hành lí kia nào phải loại đồ uống gì, mà là máu gà mua được ở chợ lúc sáng sớm! Ban đầu Tiểu Hắc vốn muốn lấy máu từ trên người tôi, vì tôi phản đối quyết liệt quá nên mới đổi sang máu gà.
18 Đường Hân Nhàn chết rồi, cuộc sống của chúng tôi vẫn tiếp tục, cũng phải đến lớp như cũ, bên nhà trường và cảnh sát đều cảnh báo chúng tôi không được phép nói bậy, nếu không sẽ bị đuổi khỏi trường rồi đưa vào bệnh viện tâm thần hay gì đó.
19 ". . . Không phải chúng ta đã phong ấn Tuyết nữ rồi à, vì sao lại còn. . . Có phải anh đã lừa gạt chúng tôi hay không?" Tôi vẫn muốn cho Tiểu Hắc một cơ hội, nghe lời giải thích của nó.
20 Khi thu hẹp tầm ngắm lại thành một căn phòng, khó tránh sẽ rút dây động rừng, bây giờ chúng tôi quay về phòng mình trước rồi hẵng nói. Trở lại phòng, việc đầu tiên là đánh thức Lâm Tư Giai dậy, nó đúng là đáng thất vọng, lẽ ra tôi không nên đi tin lời nó, nếu có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50