381 Giao đấu một chút, Tiểu Thiên cũng đã nhìn ra, mặc dù Nguyệt Nhi khinh công không tệ nhưng võ công cũng không lợi hại. Nàng còn tưởng rằng Nguyệt Nhi có võ công lợi hại không kém.
382 "Vẫn không có? ! ! !" Hoàng Phủ Tấn thanh âm lạnh như băng không tự chủ vang lên, trong ánh mắt mang theo sát khí. "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, thần.
383 "Đáng chết, trên đây viết cái gì? ! ! !" Tức giận đến mức vò nát mảnh giấy trong tay, rồi ném tới trên mặt đất, sát khí trong mắt Hoàng Phủ càng thêm mãnh liệt.
384 Ách. . . . . . . . Bị thế tới hung hăng của Hoàng Phủ Tấn đụng vào làm đau vết thương ở vai phải khiến nàng kêu lên một tiếng. Thiên Thiên? Thấy Tiểu Thiên, mặt của Hoàng Phủ Tấn ngẩn ra, thấy sắc mặt tái nhợt của nàng, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua một tia lo lắng,“Nàng làm sao vậy? “Thanh âm của Hoàng Phủ Tấn trong lúc này vô tình nhu hòa xuống, mà dạng thanh âm nhu hòa lại làm cho trong lòng Tiểu Thiên thêm khó chịu.
385 Tiểu Thiên cũng không suy nghĩ nhiều, kéo tay Hoàng Phủ Tấn vọt ra ngoài cung, trong đầu đều là văn tự trên tờ giấy viết kia của Tịch Huyễn Hoàng tổ mẫu quả nhiên bị bắt đến Tịch Huyễn quốc.
386 Thái Hoàng Thái Hậu nói một câu, lại ép Nguyệt Khê lui về phía sau một bước. Mà một tát này của Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê cũng không có gan đánh trả, mặc dù bà ta đã rời Kim Lăng đi hơn mười năm, không biết thay đổi như thế nào, nhưng bà ta cũng là lần đầu tiên thấy Thái Hoàng Thái Hậu tức giận đến tát bà ta một bạt tay.
387 Mấy người của Như Mộng xuất hiện càng thêm để cho Thái Hoàng Thái Hậu xác định điểm này, chuyện cũng không đơn giản như Nguyệt Khê đã nói, xem ra là có người muốn lợi dụng chuyện Nguyệt Khê muốn mượn binh tới đả kích Tấn nhi.
388 "Có thể uy hiếp được Hoàng Phủ Tấn hay không, rất nhanh sẽ biết, ta đoán. . . . . . " Như Mộng che miệng cười khẽ một tiếng, "Ta đoán hoàng thượng hiện tại cũng đang trên đường tới rồi.
389 Edit : ZennieTiểu Thiên vẫn lôi kéo Hoàng Phủ Tấn, dựa vào trí nhớ mà tìm đường, mang theo hắn đến Công Tước sơn. Hiện tại nàng bắt đầu suy nghĩ minh bạch, tại sao ngày đó Nguyệt Nhi mang theo nàng tới Công Tước sơn, lại không bắt nàng, thì ra là mục đích chủ yếu chính là muốn lợi dụng nàng đem Hoàng Phủ Tấn mang tới nơi này.
390 Trong đầu nhớ tới ngày đó Hoàng Phủ Tấn nói, còn có cùng Lan Phi ở trong ngự hoa viên thân mật ở trước mặt nàng, nàng mất tự nhiên buông lỏng tay ra, trong lòng mơ hồ đau , nàng thiếu chút nữa đã quên rồi, nàng đã bị người ta buông tay rồi, không phải sao?Giận dỗi buông tay ra, nàng mặt lạnh mở miệng nói: "Thật xin lỗi, làm dơ bẩn tay của người rồi hoàng thượng.
391 Edit : Zennie"Đừng nói chuyện!" Tiểu Thiên cắt ngang câu nói Hoàng Phủ Tấn, nàng không muốn tiếp tục thảo luận ở nơi này, nhưng vì che giấu mình chuyện thực muốn tránh né, nàng chột dạ giải thích: "Các nàng ấy nghe được thanh âm sẽ phát hiện ra chúng ta.
392 Edit : ZennieHoàng Phủ Tấn trả lời làm cho Tiểu Thiên nghiêng đầu nhìn hắn, nhìn hắn trong mắt chợt lóe lên tia mất mát rồi biến mất, lòng của nàng mỉm cười, cắn môi dưới không có nói gì, tầm mắt tiếp tục nhìn chằm chằm nơi xa.
393 Edit : Zennie"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Thiên Thiên, đều là ta không tốt, đều do ta, đều là ta quá ngu, mới không hiểu tâm của Thiên Thiên, thật xin lỗi.
394 Nàng thật rất hối hận mình cái gì cũng không suy tính cứ như vậy đem Hoàng Phủ Tấn mang đến Công Tước sơn, để cho hắn gặp nguy hiểm. Mắt thấy người công kích Hoàng Phủ Tấn càng tới càng nhiều, Tiểu Thiên không thể làm gì khác hơn là hô lên: "Ngươi mau buông ta ra a, như vậy rất nguy hiểm !""Thiên Thiên, ta sẽ không buông nàng ra đâu.
395 Edit: Cá trê“Ngươi mau buông tay ra, nếu còn tiếp tục như vậy ngươi sẽ bị thương!” Tiểu Thiên hướng về phía Hoàng Phủ Tấn hô lên một lần nữa, trong lời nói của nàng khó nén được sự khẩn trương.
396 “Hắn. . . . . Hắn bị thương?” Một lúc lâu sau, nàng mới miễn cưỡng nói ra được mấy chữ này, nước mắt đã tràn đầy gương mặt. Nàng sao lại ngốc như vậy, rõ ràng nghe thấy hắn nói khó khăn như vậy thì phải biết hắn bị thương mới đúng.
397 “Thần. . . . . . Thần ở nơi này, xin nương nương cho thần xem vết thương của Hoàng thượng một chút!” Thái y xách theo hòm thuốc, căng thẳng đứng trước mặt Tiểu Thiên.
398 Trong lúc bọn thị vệ dọn dẹp lực lượng còn lại, Như Mộng tựa như phát điên từ nơi nào đó vọt ra, thoạt nhìn dường như mất đi một phần lý trí, Lan Di đi phía sau nàng muốn kéo nàng lại cũng không được.
399 "Ừ, ta đã biết. " Nghe thái y nói Hoàng Phủ Tấn không có sao, tâm trạng Tiểu Thiên rốt cục cũng buông lỏng xuống, chỉ cần hắn không có sao, nàng đã cám ơn trời đất, nàng sao có thể hy vọng xa vời hắn có thể lập tức tỉnh lại đây.
400 Nói đến đây, Thái Hoàng Thái Hậu bất đắc dĩ thở dài, bà cũng không có nghĩ tới Tấn nhi hắn thật sự nguyện ý vì Thiên Thiên, ngay cả sinh mệnh cũng có thể không cần, nghe Thiên Thiên nói ở Công Tước Sơn Tấn nhi vẫn dùng thân thể bảo vệ nàng không để cho nàng bị một chút thương tổn, nhưng cuối cùng lại đem chính mình bị thương thành như vậy.